Bài viết của phóng viên Minh Huệ ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-12-2016] Một người dân huyện Nghi An đang kháng cáo phán quyết có tội [của tòa án] đối với cô vì không từ bỏ Pháp Luân Công, một tập tu luyện tinh thần bị chế độ cộng sản Trung Quốc đàn áp.

Ngày 30 tháng 11 năm 2015, cô Lưu Ngọc Mai, 36 tuổi, bị bắt giữ và bị kết án 5 năm tù vào tháng 10 năm 2016. Đây không phải là lần đầu tiên cô trở thành mục tiêu [bị bức hại] vì đức tin của mình. Giữa năm 2001 và 2002, cô đã bị bắt giữ hai lần, bị quấy rối tình dục, bị tra tấn tàn bạo và chịu các hình thức ngược đãi khác dưới bàn tay của cảnh sát và lính canh.

Bị quấy rối tình dục và phải lao động cưỡng bức sau vụ bắt giữ đầu tiên

Ngày 30 tháng 1 năm 2001, cô Lưu bị bắt giữ trong khi đang thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công ở Bắc Kinh. Cảnh sát đã quấy rối tình dục cô trong lúc thẩm vấn, lúc đó cô 21 tuổi. Tiếp đó họ đổ nước sôi lên khắp người cô trước khi đưa cô ra ngoài tiếp xúc với cái lạnh băng giá.

Sau đó, cô được đưa về huyện Nghi An, ở đó cô bị giam giữ trong hơn 30 ngày trong hai Trại tạm giam khác nhau. Cô đã tuyệt thực để phản đối nhưng lại bị bức thực. Cô đau đớn đến nỗi phải lăn lộn trên mặt đất. Bụng cô xuất hiện những khối u và cô thường xuyên ho ra nhiều cục máu.

Thử thách vẫn tiếp tục sau khi cô bị bắt lao động cưỡng bức. Cô bị tra tấn đến mức có lần cô đã mất khả năng nói trong một tháng. Thế nhưng, lính canh vẫn không dừng lại. Họ ép cô lao động nặng nhọc và tiếp tục tra tấn cô bằng nhiều cách khác nhau.

Cô Lưu không được thả cho đến tháng 2 năm 2002.

Nằm viện trong 13 ngày sau vụ bắt giữ thứ hai

Ngày 19 tháng 4 năm 2002, cảnh sát lại đến tìm cô. Cô trốn thoát, nhưng cảnh sát đã trả tiền để dân làng bắt cô nếu họ gặp.

Cuối cùng, ngày 28 tháng 11 năm 2002, cô Lưu đã bị bắt giữ tại chỗ trọ. Cảnh sát tịch thu 850 nhân dân tệ tiền mặt của cô. Họ đánh cô tàn nhẫn đến nỗi cô đã ngất đi nhiều lần.

Hôm sau, cô bị chuyển đến trại tạm giam Số 1 Mẫu Đơn Giang. Cô tuyệt thực và lại bị bức thực. Lính canh không để cô ngủ hay cho cô sử dụng nhà vệ sinh. Ngoài ra, chúng cùm chân cô vào một cái vòng neo vào sàn nhà.

Cô Lưu bất tỉnh nhiều lần và phải nằm viện suốt 13 ngày.

Bị kết án năm năm tù sau vụ bắt giữ thứ ba

Gần đây, cô Lưu bị chuyển đến thành phố Doanh Khẩu, tỉnh Liêu Ninh.

Ngày 30 tháng 11 năm 2015, cô nhận được một cuộc gọi từ cảnh sát Doanh Khẩu. Họ bảo rằng là họ đến từ ngân hàng của cô và muốn cô điền thông tin vào một số giấy tờ. Cô đã đi và bị bắt giữ khi đến nơi.

Ngày 9 tháng 12 năm 2015, cảnh sát huyện Nghi An đưa cô trở về và giam cô trong Trại giam thành phố Tề Tề Cáp Nhĩ. Một nhóm cảnh sát bao gồm Vương Thế Cương, Tô Quốc Huy, Đoạn Thụy Thắng, cảnh sát họ Từ đã thẩm vấn cô. Vương Lam, Dương Liễu, Tiết Hưng Vệ, Lý Khải Siêu từ Viện kiểm sát địa phương cũng có mặt.

Viện Kiểm sát đã trả lại vụ án với lí do không đủ chứng cứ. Tuy nhiên, cảnh sát đã bịa đặt thêm chứng cứ và chuyển vụ án của cô lên Tòa án huyện Nghi An.

Ngày 16 tháng 6 năm 2016, gia đình cô Lưu đã tới tòa án để yêu cầu thả cô ra, vì cô không vi phạm pháp luật khi đưa thông tin về Pháp Luân Công và gửi đơn kiện hình sự cựu độc tài Trung Quốc Giang Trạch Dân. Tống Hồng Thần, chánh án tòa án, đã sắp xếp một trợ lý để ghi hình gia đình cô trong buổi gặp mặt.

Trong phiên xét xử ngày 22 tháng 9 năm 2016, luật sư của cô Lưu đã đưa ra lời biện hộ vô tội cho cô. Thẩm phán kết án cô năm năm tù.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/12/12/338816.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/12/15/160339.html

Đăng ngày 14-1-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share