[MINH HUỆ 6-11-2016] Tôi là một học viên Pháp Luân Công, tôi đã bị giam giữ 3 năm rưỡi từ năm 2001 đến 2004 trong Nhà tù nữ Thượng Hải. Sau khi biết chính phủ ủng hộ cho việc thu hoạch nội tạng của các học viên, nhìn lại những gì đã diễn ra tại thời điểm đó, tôi nhớ lại một kỳ kiểm tra thể chất đáng ngờ của nhà tù với tất cả các học viên Pháp Luân Công.

Trong nửa đầu năm 2003, nhà tù đột nhiên tuyên bố rằng tất cả các học viên Pháp Luân Đại Pháp bị giam giữ sẽ có một kỳ kiểm tra thể chất. Bốn xe buýt lớn được đỗ ở ngoài cổng nơi chúng tôi bị giam giữ, trên các xe buýt có đầy đủ các thiết bị y tế tiên tiến.

Trong Nhà tù nữ Thượng Hải có năm khu giam giữ. Các học viên phải xếp hàng để kiểm tra thể chất, tại một thời điểm chỉ có một học viên vào trong xe buýt. Các lính canh giám sát các học viên xếp hàng đi vào và đi ra xe buýt.

Chúng tôi được kiểm tra từ đầu đến chân, gồm cả khám mắt và chiều cao. Họ còn lấy mẫu máu, nước tiểu và cả khám phụ khoa. Họ tiến hành siêu âm để kiểm tra tim, phổi, gan và thận. Họ đã lấy lượng máu rất lớn để làm mẫu xét nghiệm. Khi họ siêu âm cho tôi, tôi thấy mặt vị bác sỹ siêu âm cho tôi có đôi chút ngạc nhiên.

Ngay lập tức ông ấy gọi một vài bác sỹ khác tới cùng với những lính canh. Khi họ thì thầm với nhau, tôi đã nghe được một người nói, “Túi mật này không tốt. Nó chứa đầy sỏi, không thể sử dụng nó.” Họ hỏi tôi có cảm thấy bất cứ thứ gì quanh túi mật của tôi không. Tôi trả lời tôi không cảm thấy điều gì. Họ nhìn nhau và không nói một lời nào.

Một lính canh nói, “Hãy xem chính phủ đối xử với các học viên Pháp Luân Công tốt như thế nào. Chính phủ cho mọi người được khám toàn diện. Chỉ có các học viên là được đối xử như vậy. Ngay cả chúng tôi cũng không được đối xử như thế.”

Khoảng 100 học viên bị giam giữ trong nhà tù, kỳ kiểm tra sức khỏe liên tục trong vài ngày. Các bác sỹ ngồi bên trong xe buýt. Chúng tôi không biết họ đến từ đâu. Nhưng bác sỹ chỉ giao tiếp với lính canh. Chúng tôi cũng bị giám sát và không được phép nói chuyện với nhau.

Thời điểm đó chúng tôi không nhận thức được rằng chính quyền Cộng sản Trung Quốc đã đang thu hoạch nội tạng của các học viên. Tuy nhiên, chúng tôi nhớ rằng một vài học viên không phải là cư dân ở Thượng Hải và từ chối cung cấp tên của họ và họ được gọi theo số hiệu, và những người này đã biến mất sau kỳ kiểm tra thể chất. Chúng tôi nghĩ rằng họ được chuyển tới cơ sở khác. Bây giờ chúng tôi biết rằng họ có thể đã bị giết để thu hoạch nội tạng.

Tôi nhớ lại rằng lính canh yêu cầu kiểm tra mắt tôi một lần nữa. Tôi tự hỏi tại sao. Mắt của tôi rất tốt. Nhưng họ đổ tại tôi có yêu cầu kiểm tra lại mắt và nói: “Chẳng phải bà yêu cầu muốn kiểm tra mắt?.” Tôi phủ nhận và họ không trả lời.

Họ buộc tôi phải đợi bên ngoài cổng nhà tù để đợi xe ô tô tới đón tôi. Xe ô tô không tới. Khi đó, tôi nhiều lần hỏi: “Tại sao cậu lại đưa tôi tới để kiểm tra thêm? Tôi không cần xét nghiệm; mắt của tôi rất tốt.” Họ đứng đó mà không nói gì. Sau 20 phút, xe ô tô không đến và những lính canh này miễn cưỡng đưa tôi trở lại nhà tù.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/11/6/337319.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/12/4/160210.html

Đăng ngày 30-12-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share