[Minh Huệ] Tôi là một nông dân. Tôi không bao giờ dám mơ ước được cái may mắn tham gia khóa dạy Pháp luân Công của Sư phụ Lý hồng Chí.

Tôi ở nơi một làng quê nhỏ hẻo lánh tại tĩnh Hồ Bắc, và tôi đi đến trường học chỉ được một vài năm. Sau này, tôi bắt đầu tập Thiền Phật giáo. Vì không có được thật Pháp để hướng dẫn tôi, tất cả những gì tôi biết chỉ là ngồi kiết già. Sau khi tu tập được 18 năm, tôi kinh nghiệm chỉ một sự tiến bộ nhỏ, và tôi tha thiết mong mõi sự xuất hiện của một vị thầy đạo đức.

Một ngày kia vào giữa năm 1994, một người bạn nói cho tôi biết rằng Sư phụ của Pháp Luân Công, thầy Lý Hồng Chí, không bao lâu sẽ đến thành phố Quảng Châu, tĩnh Quảng Đông, để dạy chánh Phật Pháp. Tôi cũng được biết rằng đó là khóa học cuối cùng. Tôi hiểu được rằng đó là điều tôi chờ mong. Sẽ không còn cơ hội nữa sau khóa học này, vì vậy tôi chụp lấy cơ hội này. Không ngần ngừ, tôi lấy một ít tiền mang theo và gói hai bộ đồ để thay. Tôi lên đường đi Quảng Châu.

Sau khi vào phòng học, tôi nhận thấy rằng vì là khóa học cuối cùng, nhiều người đã đến từ khắp mọi nơi trên đất nước. Rất đông người kể cả trong và ngoài giảng đường, và nhiều người đứng trên hành lang. Tôi nghĩ có hơn ba ngàn người tất cả. Dù có nhiều người đến tham gia, vẫn không có một tiếng động trong lúc Sư phụ giảng. Những gì tôi nghe chỉ là tiếng của Sư phụ, giảng bằng những lời lẽ đơn sơ những điều cao sâu. Sư phụ nói một cách thiện từ và không khách sáo, như một trận mưa lành sau một cơn hạn hán dài, rưới mát tâm hồn của mọi người. Điều ghi khắc trong tôi nhiều nhất là Sư phụ chỉ điễm rõ ràng trong những bài giảng của ông là người ta cần phải tu luyện cái tâm và gia tăng đạo đức của mình thể theo nguyên lý ‘Chân Thiện Nhẫn’ mới có thể gia tăng Công. Trong thời gian Sư phụ giảng Pháp, chính tôi nhìn thấy rằng Sư phụ luôn nghĩ đến các người tu và những người tổ chức lớp học, và đối với mọi học viên và mọi người khác với cung cách của một người cha hiền. Sư phụ không bao giờ đến phòng giảng trễ, và không bao giờ giảng quá giờ một cách thờ ơ. Khi cần thiết thêm giờ giảng, Ông luôn hỏi phép người tổ chức. Sư phụ ăn cùng thứ đồ ăn của các học sinh, và ở cùng thứ phòng của các học sinh. Tôi cảm thấy thật may mắn đã đắc được cái Pháp đặt nặng về đạo đức. Tôi tin tưởng đây là vị Thầy mà tôi tìm kiếm. Lúc bấy giờ tôi bắt đầu cuộc hành trình tu luyện Pháp luân Đại Pháp của tôi.

Có một điều nữa mà tôi sẽ không bao giờ quên. Vào ngày cuối khóa học, Sư phụ chụp một tấm hình với chúng tôi. Tôi thấy rằng tôi chỉ là một nông dân giữa bao nhiêu người thành thị. Vì vậy, tôi có một thứ mặc cãm tự ty, và đứng nép về phía sau khi chụp hình. Đối với tôi, hình như Sư phụ đã thấy được tâm ý của tôi từ xa, sau khi chụp các tấm hình xong, Sư phụ bước đến gần tôi và nắm lấy tay tôi thật chặt, như một người cha lành, và nói với tôi, “Tôi biết anh đến từ nông thôn. Để đắc được Pháp, anh đã đi đường xa…” Tôi không nghe được hết những lờI khác là vì tôi quá hạnh phúc. Bàn tay của Sư phụ thật ấm. Khi tôi nắm bàn tay của Sư phụ tôi cảm thấy một giòng hơi ấm lan tràn từ đỉnh đầu tôi xuống toàn thân tôi. Lúc bấy giờ, tôi hiểu được rằng tôi đã gặp một con người siêu phàm và từ một cấp tu luyện rất cao. Thầy tôi thật tuyệt vời! Tôi học Thiền Phật giáo trong 18 năm và chưa một lần kinh nghiệm một cãm giác như vầy. Sau kinh nghiệm này, tuy nhiên, tôi cảm thấy càng vững vàng trong niềm tin của tôi nơi Sư phụ và Đại Pháp. Tôi rất hạnh phúc và may mắn là cuối cùng tôi đã tìm được Thầy. Hơn nữa, tôi rất xúc động sự từ bi vô biên của Sư phụ và cách thân thiết của ông.

Mỗi lần tôi nhớ lại những điều Sư phụ đã làm mà làm cho tôi cảm động, và khi tôi nhìn kỷ tấm hình của Sư phụ với chúng tôi, tôi bị xúc đọng đến trào nước mắt. Vì đức tin bền vững của tôi đối với Sư phụ và Đại Pháp, giống như tất cả những bạn đồng tu khác, tôi đã đi theo Sư phụ, và tu luyện trong chiụ đựng mọi khó nàn trong những năm dài từ đó.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2004/5/8/74134.html;

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2004/5/25/48548.html.

Dịch ngày 29-5-2004, đăng ngày 31-5-2004; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share