Bài viết của một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 6-9-2016] Cha tôi là một sĩ quan quân đội nghỉ hưu và là đảng viên Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã được 70 năm. Gần đây khi đang ăn tối, cha tôi đột nhiên nói: “Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) thật đúng là một nhóm lưu manh!”

Cha tôi gia nhập quân đội từ năm 1939 và trở thành một đảng viên năm 1944. Ông đã sống qua hai cuộc chiến tranh Trung – Nhật và cuộc nội chiến ở Trung Quốc. Cha tôi mắc các bệnh như bệnh tim, tăng huyết áp và mất ngủ và ông thường phải tới lui các bệnh viện hàng tháng để khám và điều trị.

Cả hai vợ chồng tôi đều là học viên Pháp Luân Công. Chồng tôi khi còn trẻ cũng mắc vài căn bệnh, nhưng sau khi tu luyện Pháp Luân Công, anh ấy đã nhanh chóng hồi phục được sức khỏe. Theo gương chồng, tôi cũng tu luyện Pháp Luân Công và có được một tiêu chuẩn đạo đức cao, cơ thể nhẹ nhàng vô bệnh.

Chúng tôi đã thuê một người giúp việc để chăm sóc cha tôi và hàng ngày chúng tôi đều tới thăm và mang đồ ăn cho ông. Bị ảnh hưởng nặng nề của Văn hóa đảng, ông thường không thích nghe bất cứ lời nói tiêu cực nào về ĐCSTQ.

Vì thế, chúng tôi thường kẹp vài tờ rơi thông tin vào báo của ông . Đầu tiên, ông không thèm đọc cũng như không thích nghe chúng tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Công. Ông cũng không tin rằng Pháp Luân Công có thể nâng cao sức khỏe cho người ta. Khi chúng tôi nói những gì mà ĐCSTQ đã làm, ông thường kịch liệt phủ nhận.

Một hôm, khi nhìn thấy tờ rơi trong tập báo, ông lập tức nổi trận lôi đình và hét vào mặt tôi: “Sao anh không bảo mẹ vợ anh đọc mà cứ bắt tôi đọc thế?” Thật không may, tối hôm đó ông bị đau đầu và mất ngủ.

Ngày hôm sau, kết quả CT không phát hiện thấy có điều gì bất thường nhưng ông nói ông vẫn còn rất đau, “Cha đang đau đầu kinh khủng.”

Tôi an ủi ông: “ Cha đừng lo, bác sĩ nói rằng đó chỉ là do dây thần kinh cổ gây ra thôi.”

Nhưng ông nói: “Nhưng đầu cha đau như muốn nứt ra đây này, huyết áp tăng lên 160. Đau quá!”

Tôi cố tìm biện pháp và nói: “Vậy chúng ta đi bệnh viện khác tìm cách chữa nhé!” Ông nói ông không đi và tôi cố thuyết phục ông: “Vậy sao cha không thử niệm chín chữ – ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo’ xem sao?” như con biết thì hơn mười ngàn người đã niệm những chữ này và rất có hiệu quả. Con là con cha, chẳng nhẽ con lại đi lừa cha sao?”

Buổi chiều tôi tới để xem bệnh tình của ông thế nào. Ông nói: “Cha đỡ rồi, đầu không còn đau nữa và huyết áp đã trở lại bình thường.”

Ngày hôm sau, tôi đưa ông xem một bài báo có tiêu đề “Cha của một bác sĩ y khoa đã bị thuyết phục.” Sau khi đọc xong bài báo, ông nói “Cha hiểu rồi!” sau đó, hàng ngày tôi đều giúp ông niệm nhiều lần chín chữ trên.

Dù đã trải nghiệm được sức mạnh chữa bệnh kỳ diệu của Pháp Luân Công, nhưng vì ảnh hưởng của tập quán tư duy, mỗi khi khỏi bệnh thì ông đều nói đó là do mình đã uống thuốc. Tôi đã nghiêm khắc cảnh báo ông: “Nếu cha không chịu thừa nhận những phúc báo đó là do Pháp Luân Công mang lại, thì nó sẽ không được lâu dài đâu.”

Một lần tôi nói với ông: “Vụ tự thiêu trên Quảng trường Thiên An Môn là do ĐCSTQ dàn dựng nên để vu khống Pháp Luân Công.”

Ông đáp: “Cha không biết vì cha không có mặt ở đó.”

Tôi phản đối: “Cha không phân biệt được thiện ác sao? Việc này hoàn toàn có thể được đánh giá bằng một tư duy logic thông thường mà.” Nhưng sau đó, tôi nhận ra là mình đã không từ bi khi nói vậy và đó có thể là nguyên nhân khiến ông từ chối tìm hiểu sự thật.

Một hôm, ông nói với tôi: “Hôm qua cha đã niệm chín chữ đó khoảng 50 lần và uống hai viên thuốc ngủ nhưng vẫn không ngủ được.” Tôi nói: “Cha không tìm ra nguyên nhân à? Sư phụ đã giảng:

“Chỉ cần chúng ta bảo trì lương thiện
Thần sẽ không buông bỏ chúng ta.”

(“Tìm kiếm”, Hồng Ngâm III)

Một tháng sau, ông bị co giật vì hiệu ứng phụ của thuốc ngủ và lại phải nhập viện. Bệnh viện kiểm soát được chứng co giật nhưng lại làm nhịp tim của ông nhanh hơn và máy trợ tim của bệnh viện đã sử dụng cách đây hàng thập kỷ thì lại bị hỏng.

Ông chán nản và vài lần nói với chúng tôi: “Cha sắp chết rồi. Cả bác sĩ và Sư phụ cũng không cứu được cha đâu.” Vì tin tưởng tuyệt đối vào khoa học, nên bây giờ ông phải đối mặt với tình huống thực sự khó xử.

Sau ba ngày đêm không ngủ, một hôm sau khi ăn sáng xong, ông đã kiên quyết nói: “Cha quyết định sẽ không dùng tới một viên thuốc nào nữa.”

Hai vợ chồng tôi vô cùng ngạc nhiên.

Nói là làm, hàng ngày ông đều học Pháp luyện công và phát chính niệm cùng chúng tôi. Buổi tối khi không ngủ được, ông đã học Chuyển Pháp Luân và xem các băng hình giảng Pháp của Sư phụ suốt đêm.

Sau khi đọc cuốn Cửu Bình và hiểu rõ bản chất tà ác của ĐCSTQ, cha tôi đã tự tay viết tuyên bố thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ.

Sau khi luyện Pháp Luân Công được 46 ngày, chứng mất ngủ đã kéo dài 66 năm của ông cuối cùng đã biến mất.

Kể từ đó, cha tôi đã có thể ngủ ngon giấc và rất vui vẻ mãn nguyện với cuộc sống hiện tại.

Chúng con xin đa tạ Sư phụ ! Đa tạ Đại Pháp!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/9/6/332593.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/10/8/159463.html

Đăng ngày 28-10-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share