Bài của Tịnh Vũ ở tỉnh Hà Nam, viết lại theo lời kể của Ngọc Liên
[MINH HUỆ 6-9-2016] Năm tôi 17 tuổi, tôi bị đau dạ dày, viêm gan B và viêm khớp nặng. Năm 1996, không lâu sau khi tu luyện Pháp Luân Công, mọi bệnh tật của tôi đều biến mất. Anh trai tôi là một thẩm phán, đã tận mắt chứng kiến những sự thay đổi kỳ diệu trong sức khỏe của tôi.
Các đây vài năm, anh ấy đã gọi điện thoại cho tôi vào lúc nửa đêm và bảo tôi tới gặp anh ngay và nói rằng việc này có liên quan đến một vấn đề rất cấp bách. Bởi vậy, ngày hôm sau, tôi đã bắt tàu đi gần 500 km tới gặp anh. Chị dâu đã khóc khi thấy tôi, chị nói rằng anh trai tôi đang gặp rắc rối lớn và rằng anh cả tuần qua anh vẫn không tìm được hướng giải quyết bởi vì tình hình ở cơ quan anh hiện giờ đã thay đổi, hầu như tất cả mọi người đều bị dính líu đến tội tham nhũng.
Tôi đã nói: “Đừng lo. Miễn là anh thành tâm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo’ thì mọi việc của anh sẽ được giải quyết.” Sau đó tôi dành một chút thời gian nói chuyện với anh chị về cuộc bức hại Pháp Luân Công của Đảng Cộng sản Trung Quốc.
Anh trai tôi đã giải thích một cách mệt mỏi rằng: “Anh đã tham gia vào cuộc bức hại này và đã kết án tù nhiều học viên Pháp Luân Công. Liệu Sư phụ của em vẫn sẽ chăm sóc anh chứ?” Sau đó anh nói với tôi rằng giám đốc tòa án nơi anh làm việc mới đây đã bị bắt và bị bỏ tù vì tội tham nhũng. Anh biết rằng trước sau gì thì chính quyền cũng sẽ làm vậy với anh với cùng một lý do như vậy, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Tôi giải thích: “Sư phụ em luôn từ bi cứu độ tất cả chúng sinh. Bởi vậy, miễn là anh thành tâm hối lối vì những hành động trước đây của mình và không làm những việc xấu với các học viên Pháp Luân Công nữa thì Sư phụ sẽ cho anh cơ hội để bù đắp lại những sai lầm của mình.” Anh ấy vừa gật đầu vừa đáp lại rằng: “Được rồi, anh sẽ làm đúng như vậy.”
Ngày hôm sau, anh ấy đã nói với tôi: “Em còn chưa biết vấn đề của anh rắc rối đến mức nào. Vậy liệu niệm 2 câu đó có thực sự sẽ giúp anh tránh được rắc rối không?” Sau đó anh nói với tôi rằng có thể anh ấy sẽ bị kết án từ 20 đến 25 năm tù.
Tôi giải thích với anh: “Miễn là anh thành tâm đặt lòng tin vào Sư phụ, anh sẽ có thể vượt qua được khổ nạn này. Nếu anh không tin những gì em nói với anh thì cũng không ai có thể giúp anh được.”
Anh dường như lại chìm trong suy nghĩ. Tôi lại nói với anh ấy: “Anh hãy suy nghĩ thật kỹ về điều này mà xem. Biết bao nhiêu điều kỳ diệu đã xảy ra trong cuộc sống của em kể từ khi em bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công? Không thể kể hết được, phải không? Do vậy, anh không có lựa chọn nào khác đâu; anh phải tin những gì em nói.” Sau đó anh không nói gì và đi làm.
Khi anh trở về nhà tối hôm đó, anh đã mỉm cười thật lớn và nói: “Hôm nay, anh đã thực sự trải nghiệm được sức mạnh vĩ đại của Đại Pháp! Vấn đề của anh đã được giải quyết!”.
Cấp trên của anh đã yêu cầu anh kết án tù một vài học viên Đại Pháp nhưng anh đã từ chối. Người cấp trên này tiếp tục gây áp lực với anh trai tôi trong các cuộc họp tiếp theo. Cuối cùng, anh trai tôi đã nói một cách nghiêm túc: “Tôi sẽ không tham gia vào cuộc bức hại này nữa. Em gái tôi là một học viên Pháp Luân Công!”.
Cấp trên của anh cuối cùng đã phải nhượng bộ và không bao giờ nhắc lại vấn đề này nữa.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/9/6/334059.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/9/24/159287.html
Đăng ngày 11-9-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản