[MINH HUỆ 6-9-2016] Bằng những nỗ lực giảng chân tướng không ngừng nghỉ của các học viên để nâng cao nhận thức của người dân về cuộc bức hại Pháp Luân Công do Đàng Cộng sản Trung Quốc tiến hành kéo dài suốt hơn 17 năm qua, ngày càng nhiều người dân ở mọi tầng lớp trong xã hội đã dần dần hiểu về môn tu luyện tinh thần này và họ đã nói chuyện với người thân, bạn bè mình về việc này.

Nhiều người không những đã thoái xuất khỏi các tổ chức của Đảng Cộng sản Trung Quốc mà còn đã ủng hộ những nỗ lực của các học viên để đưa Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc ra trước công lý.

Nhiều nhân viên thực thi pháp luật cũng đã giảm bớt hoặc đã hoàn toàn thôi không tham gia vào cuộc bức hại nữa.

Dưới đây là vài câu chuyện ngắn do các học viên kể lại khi họ nói chuyện với người dân về Pháp Luân Công.

Người công nhân muốn góp sức truy tố Giang Trạch Dân

Một buổi sáng khi đang trên đường đi ra bờ sông thì xe đạp điện của tôi bị mắc kẹt trong con đường đầy cát. Có ba công nhân đang làm việc sửa chữa đường ống nước thải ở gần đó. Một người đàn ông trạc tuổi 60 đã chạy lại để giúp tôi.

Tôi nói: “Cảm ơn ông nhiều vì đã giúp đỡ! Đáp lại, để tôi nói cho ông một chuyện mà có liên quan tới cuộc sống của ông.”

“Suốt cuộc đời tôi, tôi thường giúp đỡ người khác khi họ gặp khó khăn!” ông nói.

“Vậy thì tốt, ông có quyền được biết những gì mà tôi sắp nói đây. Đã bao giờ ông được nghe câu ‘ Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo hay chưa?’ tôi hỏi.

Ông lắc đầu.

Tôi tiếp: “Chân có nghĩa là nói những lời trung thực; Thiện nghĩa là đối xử tốt với người khác; Nhẫn nghĩa là phải từ từ bi, bao dung với người khác ngay cả khi họ đối xử không tốt với mình. Ai mà nhớ được những chữ này thì sẽ gặp được may mắn.”

Tôi kể cho ông nghe vài ví dụ về những người ở trong vùng tôi đã được may mắn nhờ niệm mấy chữ kỳ diệu này; người thì đã khỏi được bệnh ung thư dạ dày, người thì hoa màu tươi tốt, người thì giải quyết được những khó khăn về kinh tế.

Sau đó, tôi nói tại sao nhiều người dân ở hơn 100 quốc gia và vùng lãnh thổ luyện tập Pháp Luân Công và tại sao chính quyền Trung Quốc lại không cho phép người dân được tập luyện. Tôi cũng nói hiện nay nhiều học viên Pháp Luân Công và người nhà của họ đã nộp đơn khởi kiện Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo của Đảng Cộng sản, kẻ đã phát động cuộc bức hại.

Khi nghe được điều này, người đàn ông nói: “Nếu kiện Giang Trạch Dân mà cần tiền thì tôi sẽ hút ít đi vài bao thuốc, ăn ít đi một chút để dành tiền cho các vị đi kiện ông ta. Người đàn ông này đã làm quá nhiều việc xấu xa rồi!”

Tôi cảm ơn ông và nói rằng chúng tôi không cần tiền. Tôi tiếp tục nói với ông về việc làm tam thoái, và cuối cùng ông và cả những người đồng nghiệp của ông đều đã đồng ý thoái xuất khỏi các tổ chức của đảng.

Tôi tặng họ một ít tài liệu chân tướng Pháp Luân Công.

Họ đều nhận và nói: “Chúng tôi cũng sẽ nói với người nhà và bạn bè chúng tôi để họ cũng có một tương lai tốt đẹp!”

Bí thư chi bộ: Ai vẫn còn muốn dính líu đến đảng nào?

Một bí thư chi bộ nơi tôi làm việc đã dùng một hóa danh để thoái đảng. Cô nói rằng Đảng bây giờ đã thoái hóa từ trong ra đến ngoài và hỏi: “Ai vẫn còn muốn dính líu đến nó nào?”

Cô cũng nói rằng Đảng bây giờ đã trở thành một “Đảng bỏ túi.”

Khi tôi hỏi cô “Đảng bỏ túi” có nghĩa là thế nào, cô giải thích: “Các cán bộ đảng cấp trên phát cho mỗi đảng viên một cái huy hiệu để họ đeo trên ve áo nhưng không ai chịu đeo cả, mà thay vào đó, họ đều nhét nó vào trong túi quần.”

Nói xong, cô lấy từ trong túi quần ra một cái huy hiệu đảng cho tôi xem.

Sĩ quan cảnh sát: “Họ đã phải nhận quả báo còn tôi được phúc báo!”

Tôi đã giảng chân tướng cho một người đàn ông và đã phát hiện ra anh ta là một sĩ quan cảnh sát.

Anh nói rằng lãnh đạo cấp trên của anh đã treo thưởng rất cao (khoảng 5000 tệ tiền mặt) cho những ai phát hiện được hoặc bắt giữ được một học viên Pháp Luân Công khi họ đang phát tài liệu. Anh cũng nói chính bởi điều này mà nhiều đồng nghiệp của anh đã nỗ lực rất nhiều để đi rình rập và bắt giữ các học viên.

Người cảnh sát này nói một người đồng nghiệp của anh ấy ngày hôm trước đã bắt được một học viên nhưng cuối cùng đã thả người học viên đó ra bởi người học viên này giảng chân tướng rất tốt. Nhưng cũng trong ngày hôm đó, họ đã bắt một học viên khác và người học viên này hiện tại vẫn đang bị giam giữ.

Tuy nhiên, anh ấy nói rằng anh sẽ không làm như những người đồng nghiệp của mình đi bắt các học viên. Anh đã biết Pháp Luân Công là tốt bởi người dì ruột của anh cũng tu luyện Pháp Luân Công và mọi bệnh tật của dì anh đã được chữa khỏi và nói rằng anh muốn đối xử tốt với các học viên.

Theo như lời anh kể, vài ngày trước đây, ba người đồng nghiệp của anh mời anh đi uống rượu nhưng anh đã từ chối vì đang có việc bận. Sau đó, anh biết rằng chiếc xe của những người đồng nghiệp đã bị lật trên đường và cả ba đều bị thương nặng suýt chết.

“Họ đã phải nhận quả báo còn tôi được phúc báo,” anh nói.

Trưởng đồn cảnh sát: “Học viên Pháp Luân Công đều là những người tốt.”

Trong khi đang giảng chân tướng cho mọi người ở ngoài chợ, tôi đã bị tố cáo và bị cảnh sát bắt giữ.

Tại đồn cảnh sát, người trưởng đồn hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

Người cảnh sát mặc thường phục đã bắt tôi trả lời: “Anh ta tu luyện Pháp Luân Công và nói chuyện với mọi người ở ngoài chợ rằng Pháp Luân Công là tốt.”

Khi nghe được điều này, người trưởng đồn cảnh sát nói: “Những người tu luyện Pháp Luân Công theo nguyên lý ‘Chân – Thiện – Nhẫn’ đều là những người tốt.”

Người trưởng đồn quay lại và nói với tôi: “Anh có thể về.”

Nhân viên dự thẩm: “Anh sẽ là người làm chứng của tôi khi Ngày Phán xét tới!”

Tôi bị bắt giữ và lệnh bắt đã sớm được phê chuẩn. Trước khi vụ việc được chuyển sang cho Viện Kiểm sát, người Dự thẩm viên đã yêu cầu được gặp tôi.

Trong buổi gặp, người Dự thẩm viên này nói: “Vụ việc của anh sẽ được chuyển sang Viện Kiểm sát và đây là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau.”

Rồi anh ta nói tiếp: “Gia đình anh đã viết thư cho lãnh đạo của tôi và họ đều bày tỏ thái độ bất mãn. Tuy nhiên, mọi vụ việc của Pháp Luân Công trong khu vực này đều do tôi giải quyết.”

Tôi đáp: “Nếu là như vậy thì anh đã tạo ra rất nhiều nghiệp lực.”

Anh ta đáp: “Nhưng quan điểm của tôi về Pháp Luân Công đã thay đổi. Anh không thấy là tôi đang đối xử rất tốt với anh đó sao?”

“Anh phải làm tam thoái,” tôi nói. “Có rất nhiều camera giám sát đang theo dõi chúng ta, hãy gật đầu nếu anh đồng ý thoái đảng.”

Người Dự thẩm viên gật đầu và nói: “Anh sẽ là người làm chứng của tôi khi Ngày Phán xét tới!”

Người bán dưa thuyết phục tôi tin rằng “Pháp Luân Đại Pháp là tốt.”

Vào một buổi chiều Chủ nhật, tôi ra ngoài và nhìn thấy một người đàn ông tầm độ 40 tuổi đang bán dưa hấu.

Tôi tiến lại về phía ông và hỏi giá. Ông đáp “Một tệ.”

Tôi lưỡng lự vì thấy giá bán cao hơn thường ngày và đã hỏi lại ông.

Ông đáp: “Anh không xem tivi à? Mưa đá đã đổ xuống khu vực của chúng tôi hai lần, và các ruộng dưa hấu đều bị hỏng cả.”

“Vậy tại sao ông vẫn còn dưa để bán?” Tôi hỏi.

Ông trả lời đơn giản “Bởi tôi trồng ra nó.”

Bối rối, tôi hỏi lại ông: “Tại sao dưa hấu của ông không bị hỏng?”

“Để tôi kể anh nghe câu chuyện.”

Ông kể rằng đã nhiều năm rồi khu vực của ông mới phải chịu những trận mưa đá lớn như vậy. Khi những viên đá rơi xuống, ông phát hiện thấy rằng không có viên đá nào rơi vào ruộng dưa của mình. Điều này đã trở thành tin tức nóng hổi lan ra khắp vùng.”

Vài người đã tới hỏi ông: “Ông đã làm được những việc tốt gì vậy? Tại sao dưa hấu của ông lại không bị mưa đá nghiền nát nhỉ? Thật kỳ lạ!”

Vài ngày sau, một trận mưa đá khác lại ập đến và cũng không có viên đá nào rơi vào ruộng dưa của ông cả. Mọi người trong khu vực đó đều cảm thấy vô cùng ngạc nhiên và khó hiểu.

Ông nói với mọi người trong làng rằng đó là bởi ông tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Mặc dầu ông không tu luyện, nhưng ông có rất nhiều tài liệu Đại Pháp trong nhà và mọi người trong nhà ông đều đã đọc chúng.”

Vài người phụ nữ lớn tuổi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp thường gửi tài liệu chân tướng tới nhà ông. Ông tin rằng họ là những người tốt và những gì họ nói đều là sự thật.

Ông từng là một đảng viên nhưng ông đã thoái đảng và mọi người trong nhà ông cũng đều đã thoái xuất khỏi các tổ chức liên đới của Đảng Cộng sản Trung Quốc.

Ông nói: “Mọi người đều nói với tôi rằng ‘Tin rằng Đại Pháp là tốt và bạn sẽ nhận được phúc báo.’ Anh xem xem, chẳng phải tôi đã nhận được phúc báo đó hay sao?”

Ông hỏi tôi: “Anh cũng tin vào Pháp Luân Đại Pháp sao? Tốt lắm, nhưng anh cũng cần phải làm tam thoái nữa!”

Tôi nói: “Tôi tu luyện Pháp Luân Công và đang định giảng chân tướng cho anh, nhưng anh đã lại giảng chân tướng ngược lại cho tôi.”

Cả hai chúng tôi cùng cười vui vẻ.

Những bài tiếng Hán liên quan:

派出所所长说-“炼法轮功的是好人

西瓜摊主劝我要“相信法轮大法好”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/9/6/333904.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/9/21/159244.html

Đăng ngày 11-10-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share