Bài viết của phóng viên Minh Huệ thường trú ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 19-7-2016] Toà án huyện Quảng Đông ở tỉnh Hồ Bắc đã tổ chức buổi tuyên án lần hai đối với học viên Pháp Luân Công, ông Lộ Cương và bà Thái Uẩn vào ngày 12 tháng 9, 2016.
Ông Lộ và bà Thái đều bị còng tay và bị cùm khi họ tới phòng xét xử, sau đó họ bị trói vào ghế để ngăn không cho cử động. Những luật sư đã phản đối và yêu cầu các học viên phải được tháo còng và tháo cùm ngay lập tức với lập luận rằng họ không hề phạm tội và không nên bị đối xử như vậy. Sau một giờ nói qua nói lại, còng chân cũng được tháo bỏ.
“Con trai tôi không hề phạm tội” Bà Lộ nói với toà. “Tại sao nó không được thả?”
Một vài nhân viên an ninh toà đã đưa bà ra khỏi phòng xét xử. Chồng của bà đã đi tới giúp bà và bị bất ngờ bị đánh ngã xuống bàn. Một nhân viên an ninh của toà đã ra lệnh những người khác bắt ông ấy.
Những luật sư của họ đã đàm phán với toà, yêu cầu cha của ông Lộ phải được thả ngay lập tức. Cảnh sát mang ông trở lại, nhưng chỉ thả ông ấy với điều kiện ông phải viết giấy xin lỗi. Người cha đã từ chối và lại bị mang đi. Toà thông báo với bà mẹ vào buổi chiều rằng người cha sẽ bị giam 15 ngày.
Mẹ của ông Lộ đã suy sụp do tình huống căng thẳng này.
Một số người đã thông báo tình hình với Uỷ ban thanh tra kỷ luật ở huyện Quảng Đông. Toà án đã lo ngại và mang bà mẹ đi bệnh viện để kiểm tra. Họ sau đó đưa bà về nhà, nhưng yêu cầu bà phải bãi miễn luật sư.
Nhiều học viên đã tới chứng kiến phiên xử, nhưng nhân viên toà án đã ngăn chặn họ vào bên trong.
Khi bị mọi người cáo buộc rằng hành động của họ là bất hợp pháp, một nhân viên nói, “Các vị đừng có nói về luật với tôi.”
Ai đó trong đám đông đã bình luận: “Làm sao ông có thể gọi là một toà án nếu ông không nói về luật chứ?”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/9/17/335150.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/10/6/159437.html
Đăng ngày 27-10-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản