Bài viết của một học viên Đại Pháp ở tỉnh Phúc Kiến, Trung Quốc
[MINH HUỆ 21-2-2016] Trong nửa cuối năm 1996, thông qua hình thức người truyền người tâm truyền tâm, Pháp Luân Đại Pháp đã nhanh chóng phổ truyền tại thành phố Ninh Đức, tỉnh Phúc Kiến, Trung Quốc.
Huyền năng trị bệnh thần kỳ và khả năng nâng cao tâm tính của Pháp Luân Đại Pháp đã tạo ra một sự nhiệt tình chưa từng có ở khu vực này khi người người tranh nhau học môn tu luyện.
I. Bệnh ung thư giai đoạn cuối được chữa khỏi
1. Bà Ngụy Thục Hiền – Ung thư tử cung
Bà Ngụy Thục Hiền bị ung thư tử cung. Tình trạng của bà hết sức trầm trọng. Bà bị những cơn ớn lạnh và sốt đột ngột. Bà mất nhiều máu vì bị chảy máu nặng, nên hoàn toàn không còn chút sức lực nào.
Bà Ngụy nhập viện điều trị ở Bệnh viện Bà mẹ và Trẻ em Phúc Châu trong 100 ngày, nhưng dù đã chi trả số tiền rất lớn, tình trạng của bà vẫn không thay đổi.
Bà không có lựa chọn nào khác ngoài việc trở về quê nhà.
Ở Bệnh viện Hà Phổ tại địa phương, bà đã trải qua một năm hóa trị và xạ trị.
Bệnh không những không đỡ, mà bà còn mắc thêm chứng đông cứng khớp vai và viêm khớp.
Dù dồn hết sức của mình, nhưng bà cũng không thể bước được một vài bước. Thậm chí bà không thể nâng người lên khi cố gắng đứng dậy.
Lúc ấy, với bà, sống còn tệ hơn cả chết.
Bà và gia đình đều biết rằng về cơ bản bà đang chờ chết.
Năm 1997, bà Ngụy bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bà bắt đầu cảm thấy thoải mái chỉ trong một vài ngày.
Kể từ đó, tình trạng của bà được cải biến hàng ngày. Trong vòng hai tháng, bà đã hoàn toàn phục hồi và trải nghiệm cảm giác đi bộ nhẹ như bay.
Sau 18 năm, bà vẫn sống và khỏe mạnh, mà không cần bất kỳ sự điều trị y tế nào.
Một ngày vào tháng 10 năm 2012, bà Ngụy đang đi xe đạp thì bị một chiếc xe tải lớn đâm vào và kéo bà xuống dưới xe. Tài xế đã chết đứng vì sợ hãi.
Bà Ngụy từ gầm xe tải bò ra và nói với tài xế rằng: “Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi không sao. Anh có thể đi.”
Bằng thái độ biết ơn sâu sắc, bà Ngụy tuyên bố rằng: “Chính Đại Pháp và Sư phụ lại cứu tôi lần nữa!”
Ban đầu, bà Ngụy là người mù chữ. Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bà có thể đọc Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, cùng rất nhiều các bài giảng khác của Đại Pháp. Bà nói: “Đại Pháp thật thần kỳ! Thật tuyệt vời! Tôi sẽ tu luyện Đại Pháp cho đến hơi thở cuối cùng!”
2. Bà Hoàng Nộn Châu – Ung thư tử cung
Năm 1992 là năm khó khăn nhất đối với bà Hoàng Nộn Châu. Bà bị hành hạ bởi những trận ốm liên tục. Cuối cùng, bà đã đến Bệnh viện thành phố Ninh Đức để kiểm tra. Kết quả chẩn đoán là: Ung thư tử cung.
Bà suy sụp và cảm thấy như bầu trời sụp xuống. Bà không biết phải làm gì.
Để cứu vợ, chồng bà đã phải đi vay mượn tiền để bà có thể lên [điều trị ở] bệnh viện tỉnh.
Bà nằm ở đó trong ba tháng. Sau khi tiêu hết hàng chục nghìn tệ vay mượn mà không khỏi, bà phải ra viện.
Bác sĩ [phụ trách điều trị] chính cho bà tuyên bố rằng [bệnh của bà] không thể chữa được. Gia đình bà được thông báo rằng: “Bà ấy không còn sống được lâu nữa. Chúng tôi không thể làm được gì thêm. Hãy về nhà và chuẩn bị hậu sự cho bà ấy đi.”
Ngay thời điểm đó, có người đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho bà. Bà Hoàng nghĩ: “Dù sao mình cũng sắp chết. Sao không thử cái này xem?”
Bà Hoàng mù chữ, nhưng nhờ được các học viên giúp đỡ, bà đã có thể đọc được các sách của Pháp Luân Đại Pháp và các bài giảng khác. Bà đã học năm bộ công pháp.
Phép màu đã xảy ra. Bệnh ung thư tử cung của bà biến mất, mà không tốn một xu nào!
Bà Hoàng và gia đình biết ơn sâu sắc Pháp Luân Đại Pháp vì đã cứu mạng bà!
3. Cô Tăng Xảo Phượng – Ung thư da
Cô Tăng Xảo Phượng giảng dạy tại một trường đại học. Cô mắc một căn bệnh về da vào năm 1996. Sau đó, cô được chẩn đoán mắc bệnh ung thư da. Cô đã đến một số bệnh viện nổi tiếng ở Bắc Kinh và Thượng Hải để điều trị nhưng không thành công.
Vì sử dụng hóc-môn quá nhiều, cô mắc chứng thiếu máu nặng. Chưa kể, vì cơ thể cô phủ đầy những vết loét, nên mọi người bắt đầu tránh xa cô.
Cô Tăng vật lộn để sinh tồn nhưng cảm thấy mỗi ngày tựa như một năm. Còn trẻ [mà mắc bệnh hiểm nghèo] nên cô đã rơi vào trạng thái hoàn toàn tuyệt vọng.
Năm 1998 là một năm may mắn. Cô Tăng tìm được Pháp Luân Đại Pháp và bắt đầu tu luyện.
Căn bệnh ung thư da, thiếu máu và các vết loét của cô đều biến mất. Gánh nặng bệnh tật đã được dỡ bỏ, cuối cùng cô đã trải nghiệm được cảm giác hạnh phúc và vui sướng khi khỏe mạnh. Thậm chí cô còn trở nên xinh đẹp hơn.
Bạn bè và gia đình đã chứng kiến sự cải biến của cô và nhiều người cũng bước vào tu luyện.
Sau khi Đảng Cộng sản phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp, cô Tăng bị bắt giữ phi pháp bốn lần và bị đưa tới trung tâm tẩy não hai lần, nhưng không gì có thể làm lay động đức tin của cô, cô vẫn kiên định với đức tin của mình.
II. Những căn bệnh kỳ lạ và cứng đầu biến mất
1. Bà Viên Khiên Đệ – Đột nhiên bất tỉnh nhân sự
Trước 21 tháng 4 năm 1999, bà Viên Khiên Đệ rất ốm yếu. Khi bệnh trầm trọng, bà Viên thường đột nhiên bất tỉnh nhân sự. Mỗi lần như vậy, bà mất ít nhất một vài ngày mới có thể ra khỏi giường.
Nhiều năm qua đi, tình trạng của bà ngày càng nghiêm trọng hơn. Sau đó, phải mất tới hai tuần bà mới có thể ra khỏi giường.
Bà gặp những vấn đề về dạ dày và phải đi đại tiện thường xuyên.
Sau đó, bà không thể ăn được thứ gì ngoài thức ăn mềm và lỏng. Vì vậy, về cơ bản bà sống phụ thuộc vào cháo. Bà cũng bị thiếu máu, chóng mặt, đau đầu, đau răng, cao huyết áp, loạn nhịp tim, bệnh nấm bàn chân, các bệnh về da, bệnh trĩ, v.v…
Chưa kể, chồng bà vừa qua đời vì bệnh xơ gan, vợ chồng con trai ly dị và bỏ lại cháu nhỏ sáu tháng tuổi cần được bà chăm sóc.
Hết tai họa này đến tai họa khác liên tục đè nặng trên bờ vai gầy của bà. Bà Viên cảm thấy không thể tìm được lối thoát.
Ngày 21 tháng 4 năm 1999 là một ngày đáng nhớ nhất đối với bà Viên. Đó là ngày bà quyết định đi gặp anh trai để mượn một chút tiền, và gửi lại cháu nhỏ cho gia đình bên ngoại chăm sóc một thời gian.
Bà tình cờ đi quan Công viên Tiên Tự, và thấy mọi người đang luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Có người nói với bà rằng Pháp Luân Đại Pháp rất tốt, vì vậy bà đã quyết định thử tu luyện.
Không lâu sau, tất cả bệnh tật của bà đều biến mất.
Bà Viên nghe các bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí và sống chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp để làm người tốt hơn. Cuộc sống của bà được chuyển sang hướng tốt hơn.
Sau khi cuộc đàn áp bắt đầu vào tháng 7 năm 1999, bà Viên lên Bắc Kinh vào ngày 17 tháng 7 năm 2000 để thỉnh nguyện cho quyền được tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bà bị bắt giữ tại Quảng trường Thiên An Môn, bị tống vào một xe cảnh sát và bị đánh đập trước khi bị nhốt trong đồn cảnh sát ba ngày mà không được cung cấp thức ăn hay nước uống.
Sau đó, bà bị giam trong trại tạm giam 15 ngày, và bị lấy mất 900 nhân dân tệ.
Kể từ đó, bà bị bắt cóc nhiều lần và bị đưa tới các trung tâm tẩy não, nơi bà bị ép phải viết cam kết từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp.
Sau đó, những vụ đột nhập vào nhà bà cũng thường xuyên xảy ra. Bất chấp tất cả, bà vẫn kiên định tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
2. Bà Lưu Ngọc Kiều – Bệnh giun đũa hiếm gặp
Khi còn trẻ, bà Lưu Ngọc Kiều đã mắc bệnh giun đũa hiếm gặp. Không liệu pháp y tế nào có thể chữa khỏi được cho bà.
Khi căn bệnh tấn công, bà Lưu sẽ bị bất tỉnh. Sau khi được cứu, phải mất hai đến ba ngày bà mới có thể ngủ được.
Bà bị run chân tay, chúng cũng bị sưng phồng lên. Bà thường bị nôn và cảm thấy đau đớn khủng khiếp. Bà cũng bị chuột rút nặng.
Tình trạng đó xuất hiện năm, sáu lần mỗi năm. Bà cảm thấy sống còn khổ hơn là chết.
Tuy nhiên, ngay khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, trong vòng hai tháng, bà đã hồi phục hoàn toàn. Bệnh giun đũa bí ẩn mà khiến bà vô cùng đau đớn và thống khổ, căn bệnh không ai có thể chữa lành hay làm cho thuyên giảm, đã biến mất. Tất cả thực sự rất kinh ngạc và không thể giải thích được.
Hơn chục năm sau, căn bệnh của bà không còn tái phát nữa. Bà tiếp tục tận hưởng [cuộc sống] khỏe mạnh.
Sau khi trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp, bà Lưu đã sống chiểu theo các lời dạy của Đại Pháp làm một người tốt trong mọi lúc.
Bà vốn là người khá nóng tính. Tính hay cằn nhằn của bà tệ đến nỗi bà cũng không thể chịu đựng nổi chính mình.
Bây giờ, bà đã thay đổi. Bà trở thành người tốt bụng. Bà giữ được sự điềm tĩnh dù có xảy ra chuyện gì. Bà cảm thấy thư thái. Bà chăm sóc gia đình và làm tất cả các việc nhà.
Trong những năm khó khăn của cuộc đàn áp, bất chấp bị bắt cóc khi đến Bắc Kinh, bị tống vào trại giam, bị nhốt vào lồng như một con vật trong sáu ngày trong khi không được ngủ, và bị giam trong trại lao động cưỡng bức hai năm, bà vẫn kiên định đức tin của mình vào Đại Pháp.
3. Bà Diệp Tái Đào – Căn bệnh Behcet hiếm gặp
Bà Diệp Tái Đào luôn trong tình trạng ốm yếu. Bà từng bị viêm họng, Polyp mũi, viêm xương khớp, viêm khớp, bệnh về thắt lưng, chóng mặt và một căn bệnh hiếm gặp mà Tây y gọi là bệnh Behcet (bệnh viêm mạch máu – chủ yếu ở tĩnh mạch – do tự miễn hiếm gặp).
Bà nghe nói bệnh viện quân đội ở Phúc Châu chuyên về căn bệnh này, vì vậy bà đã đến đó để điều trị. Bà đã chi hết khoảng 8.000 nhân dân tệ nhưng không hiệu quả.
Bà đã tập thử khí công. Nhưng những môn đó cũng không có hiệu quả.
Khi đang trong hoạn nạn, không biết phải làm gì hay chuyển sang chữa trị cách nào, số phận của bà Diệp đã thay đổi. Bà có được cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, Chuyển Pháp Luân, và đọc hết cuốn sách.
Bà hiểu được ý nghĩa của đời người, biết hướng nội như thế nào, và bắt đầu sống chiểu theo những bài giảng của Đại Pháp, dùng nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn để đo lường suy nghĩ và hành vi của mình, đặt lợi ích của người khác lên trên lợi ích của bản thân mình.
Chẳng bao lâu, những căn bệnh đã khiến bà vô cùng đau đớn trong hơn một thập kỷ đều biến mất không còn dấu vết. Bà giờ đang khỏe mạnh và tràn đầy năng lượng, lần đầu tiên cảm nhận được đầy đủ cảm giác vô bệnh.
4. Anh Phan Dũng Phong – Bệnh động kinh
Khi còn là một thiếu niên, anh Phan Dũng Phong đã suy sụp vì bệnh động kinh. Kể từ đó, anh phải uống thuốc mỗi ngày.
Khi lên cơn động kinh, anh sẽ bất tỉnh, toàn thân co giật và sùi bọt mép. [Tình trạng] mỗi lần một tệ hơn. Anh Phong không dám hình dung tương lai của mình sẽ như thế nào.
Tuy nhiên, năm 1998, anh Phan đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và một cuộc sống mới đã mở ra đối với anh. Sau khi đọc xong cuốn Chuyển Pháp Luân của Pháp Luân Đại Pháp, anh đã bắt đầu trải nghiệm những cải biến trên thân thể.
Qua học Pháp và luyện công tinh tấn, anh Phan đã trải qua sự thay đổi hoàn toàn. Tất cả những triệu chứng bệnh tật của anh đều biến mất.
5. Bà Diêu Quang Bình – Bị bệnh nấc cụt kinh niên hành hạ
Trước khi bà Diêu Quang Bình tìm được Pháp Luân Đại Pháp, bà đã mắc tất cả các loại bệnh, bao gồm thoát vị đĩa đệm thắt lưng, ung thư vú, viêm dạ dày và bệnh nấc cụt mãn tính kỳ lạ.
Những cơn nấc kéo dài từ sáng đến tối. Nó rất tệ, liên tục khiến bà phải thở dốc. Khi căn bệnh trở nên nặng, bà cảm thấy bị nghẹt thở.
Bà vô cùng đau đớn và kiệt quệ, nhưng không có phương pháp điều trị y tế nào có hiệu quả.
Bà Diêu bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997. Trong vòng nửa năm, tất cả bệnh tật của bà đã biến mất.
Bệnh nấc cụt mãn tính của bà cũng biến mất. Bà cảm thấy thư thái và tràn đầy sức sống.
Bà biết ơn Đại Pháp sâu sắc vì đã ban cho bà một cuộc sống mới.
6. Bà Lâm Ái Nhạn – Chứng nghiện rượu
Bà Lâm Ái Nhạn bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 4 năm 1997. Kể từ sau đó, những vấn đề về dạ dày và bệnh trĩ của bà qua nhiều năm đã được chữa khỏi.
Pháp Luân Đại Pháp đã dạy mọi người từ nội tâm mà cải biến bản thân.
Bà Lâm chiểu theo các bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp làm một người tốt phù hợp với Chân-Thiện-Nhẫn. Bà đã bỏ rượu, thói quen xấu đã ám ảnh gia đình bà trong nhiều năm.
Gia đình bà đã không khỏi kinh ngạc. Họ đều thốt lên: “Pháp Luân Đại Pháp thật kỳ diệu!”
Trước khi tu luyện Đại Pháp, bà Lâm hoàn toàn nghiện rượu. Bà không thể ăn mà không có rượu.
Chứng nghiện rượu đã khiến bà trở thành người mắc chứng lo lắng. Bà cảm thấy chóng mặt và mệt mỏi. Gan của bà có dấu hiệu của bệnh tật. Nếu bà tiếp tục uống như thế này, mạng sống của bà sẽ bị đe dọa.
Pháp Luân Đại Pháp đã cứu mạng bà và chữa bà khỏi căn bệnh nghiện rượu mãn tính. Bệnh tật của bà đều biến mất. Các vấn đề về gan của bà biến mất. Bà trở nên nhẹ nhàng và tràn đầy sức sống.
Anh chị của bà nói: “Cảm tạ Pháp Luân Đại Pháp!”
Sau khi cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu, bà Lâm bị đưa tới trại tạm giam và các trung tâm tẩy não, nhưng không gì có thể thay đổi được đức tin của bà đối với Pháp Luân Đại Pháp.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/2/21/324413.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/7/18/157872.html
Đăng ngày 8-9-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.