Bài viết của Tiểu Mẫn

[MINH HUỆ 28-6-2016]

Là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi luôn muốn có nhiều thời gian hơn để giúp mọi người nâng cao nhận thức về cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc đối với môn tu luyện tinh thần dựa trên nguyên lý Chân–Thiện–Nhẫn này.

Đến cuối năm ngoái, tâm nguyện của tôi đã được đáp ứng khi tôi thay đổi công việc và trở thành thợ làm bánh tập sự. Không phải mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ, nhưng tôi [luôn] nhớ dùng các Pháp lý để chỉ đạo bản thân ở nơi làm việc mới. Nhiều đồng nghiệp của tôi đã thoái Đảng và thậm chí một số người còn bắt đầu đọc các sách Đại Pháp cùng tôi.

Bắt đầu một sự nghiệp mới

Một ngày tháng 9 năm 2015, sau khi đả tọa luyện công xong, có một giọng nói vang lên trong [tâm] tôi: “Mình chỉ muốn một công việc đơn giản và ổn định.” Sau đó, tôi có xem được một tin tuyển dụng trực tuyến cho vị trí thợ làm bánh tập sự với mức lương khoảng 2.500 nhân dân tệ một tháng. Sau cuộc phỏng vấn ngắn gọn với chủ công ty, tôi đã được nhận vào làm việc.

Vì công ty này vẫn chưa chính thức đi vào hoạt động, ông chủ đã giao cho tôi và một vài đồng nghiệp khác công việc dọn dẹp không gian làm việc. Công việc lau dọn rất nhạt nhẽo. Hầu hết các đồng nghiệp bắt đầu nghịch điện thoại di động của họ sau khi lau chùi được một vài cái bàn.

Tôi nghĩ: “Mình là một học viên Đại Pháp. Mình phải xứng đáng với mức lương được trả và thiện ý làm việc.” Tôi đã lau chùi kỹ tất cả các bàn làm việc.

Một lần khác, tôi cùng các đồng nghiệp được giao cho việc lau chùi cửa sổ trên cao và nhà vệ sinh. Các đồng nghiệp của tôi không muốn làm điều đó, nhưng tôi cố gắng hết sức mình để hoàn thành nhiệm vụ. Tôi phải trèo lên thang để có thể với tới các cửa sổ và cọ rửa nhà vệ sinh bằng tay.

Ngoài việc làm việc vặt trong xưởng bánh, tôi say mê và mau chóng để học các kỹ năng nướng bánh. Các quản lý và đồng nghiệp đều có thiện cảm với tôi, một cách tự nhiên điều đó đã tạo nên một môi trường làm việc thân thiện để tôi có thể nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp và giúp họ thoái Đảng. Hầu hết mọi người trong bộ phận tôi đã thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó. Tôi cũng tận dụng mọi cơ hội để đọc sách Đại Pháp trong giờ nghỉ. Thậm chí thỉnh thoảng các đồng nghiệp tập hợp xung quanh để đọc sách với tôi.

Đề cao tâm tính thông qua các mâu thuẫn

Mặc dù môi trường nơi tôi làm việc dễ chịu và nhìn chung là tích cực, nhưng vẫn có những xung đột xuất hiện để khảo nghiệm tâm tính của tôi.

Một ngày vào tháng Ba năm nay, một quản lý bộ phận, là bạn của tôi, đã không nói chuyện với tôi nữa. Cô ấy đã phân công lại công việc của tôi cho một nhân viên mới tuyển mà không đưa ra lý do rõ ràng cho sự thay đổi này. Tôi trở nên lo lắng về sự thay thái độ của cô ấy.

Là một học viên Đại Pháp, tôi biết rằng mình phải hướng nội tìm thiếu sót. Tôi có làm gì gây tổn thương cho cô ấy hay không, hay nó là một món nợ trong tiền kiếp mà tôi phải trả cho cô ấy?

Sư phụ giảng:

“Bình thường chư vị luôn luôn bảo trì trái tim từ bi, [bảo trì] tâm thái hoà ái; [khi] gặp vấn đề thì sẽ xử lý được tốt, bởi vì nó có một khoảng hoà hoãn.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Tôi cố gắng giữ sự hòa ái, nhưng không thể không cảm thấy rằng bản thân mình bị bỏ rơi. Tôi khóc khi ở một mình. Tại sao tôi lại quá để ý đến thái độ của cô ấy đối với mình? Có phải tôi đang muốn cô ấy thiên vị mình và hy vọng rằng cô sẽ thăng chức hoặc tăng lương cho tôi không? Khi cảm nhận được bản thân có dù chỉ một chút tư tưởng ích kỷ, tôi lập tức loại bỏ chúng.

Ngày hôm sau, tôi chào hỏi cô ấy tại nơi làm việc. Cô ấy thậm chí còn không nhìn tôi. Phản ứng của cô ấy làm tôi nản lòng. Những tư tưởng xấu lại nổi lên. Thậm chí tôi còn cân nhắc đến việc nghỉ làm. Tôi bắt đầu nói chuyện với một đồng nghiệp và trút bỏ những tư tưởng không tốt của mình. Người đồng nghiệp đó đã không thông cảm với tôi hay có vẻ như hiểu chuyện. Điều đó khiến tôi bị sốc và đã giúp tôi thanh tỉnh.

Sao tôi có thể tìm kiếm an ủi từ người thường khi đối mặt với khổ nạn trong tu luyện? Các đồng nghiệp đã nghe tôi nói về Đại Pháp. Nếu tôi không thể kiểm soát bản thân tốt, chẳng phải sẽ làm cách nhìn của họ đối với Đại Pháp xấu đi hay sao? Đại Pháp dạy tôi trở nên tốt hơn bất cứ người tốt nào trong xã hội người thường. Tôi đã đạt được yêu cầu đó chưa?

Từ khi công việc của tôi được phân công cho người khác, tôi có nhiều thời gian hơn để học Pháp sau khi giúp đỡ các đồng nghiệp hoàn thành nhiệm vụ của họ. Bất cứ khi nào tìm ra được một chấp trước, tôi sẽ cố gắng hết sức để buông bỏ nó từng phần một mỗi ngày.

Tôi có thể cảm giác thấy được nghiệp lực của mình được tiêu đi từng chút một mỗi ngày. Dần dần, tôi thực sự đã có một tâm thái hòa ái. Tôi không còn chú tâm đến thái độ của quản lý bộ phận với mình nữa và có thể nhìn cô ấy bằng tâm từ bi.

Một ngày, cô ấy đột nhiên chủ động bắt chuyện với tôi. Cô ấy cũng giao nhiều công việc cho tôi. Mọi thứ dường như trở lại bình thường. Tôi cảm thấy hạnh phúc và trọn vẹn, bởi tôi biết rằng mình đã vượt qua được khảo nghiệm này và trưởng thành hơn một chút trong tu luyện. Con xin cảm tạ Sư phụ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/6/28/330538.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/7/19/157883.html

Đăng ngày 9-8-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share