Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc
[MINH HUỆ 19-4-2016] “Mẹ ơi, con yêu mẹ!”
“Mẹ ơi, mấy tháng qua mẹ có khỏe không? Mẹ có được ăn uống đầy đủ không? Ở trường con đã có điểm thi rồi, môn tiếng Trung con được 94 điểm, môn toán được 87 điểm và môn tiếng Anh con được 72 điểm.
Mẹ đừng lo gì nhé, con biết mẹ không làm gì sai cả, và con đang đợi mẹ trở về.”
Đây là bức thư của cậu bé 9 tuổi gửi cho mẹ mình. Cậu bé không được lớn lên trong vòng tay bố mẹ bởi vì bố mẹ cậu đều đã bị bắt khi cậu mới 3 tuổi. Cậu ở với bà và bà luôn nói với cậu rằng bố mẹ cậu không sai gì khi kiên định với đức tin vào Pháp Luân Công. Dù đang là học sinh tiểu học nhưng cậu bé lại lớn trước tuổi và luôn cảm thấy tự hào vì mẹ của mình.
Mẹ cậu là cô Lâm Tú Mai, bị bắt và giam giữ nhiều lần chỉ vì kiên định với Pháp Luân Công cho dù môn tu luyện này bị Chính quyền Trung Quốc bức hại từ năm 1999. Lần gần đây nhất cô bị bắt là tháng 8 năm 2010. Cô đã bị giam giữ 7 năm trong nhà tù Nữ tỉnh Cáp Nhĩ Tân kể từ ngày 23 tháng 2 năm 2011. Cô đã phải chịu nhiều hình thức tra tấn, bao gồm cấm ngủ, bị treo lên bằng dây thừng hoặc bằng còng tay, bị trói vào giường sắt lạnh dành cho người chết.
Ngày 11 tháng 4 năm 2016, mẹ cô Lâm Tú Mai đã tới thăm cô nhưng mới trò chuyện được 10 phút thì đã bị bảo vệ đưa đi. Mẹ cô đã đưa cho cô bức thư của cậu con trai nhưng bảo vệ không cho cô đọc bức thư đó.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/3/26/325855.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/4/7/156187.html
Đăng ngày 22-05-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.