Bài của Tĩnh Liên (Jing Lian), một đồng tu Đại Pháp tại Trường Xuân

[Minh Huệ] Vì chúng ta sắp đến kỷ niệm mười hai năm ngày Sư phụ dạy truyền ban ra Đại Pháp, chúng ta cùng hồi tưởng lại khoảng thời gian tuyệt vời khi Sư phụ đang còn ở bên cạnh chúng tôi. Tôi xin ghi lại đây một vài kinh nghiệm trong số đó để các đồng tu có thể chia sẻ sự hạnh phúc của tôi.

‘Ghi chú’ của các bài giảng của Sư phụ

Khi khóa học lần thứ ba Pháp luân Đại Pháp được tổ chức tại Trường Xuân (Changchun), ban tổ chức chỉ định cho tôi cái phận sự rót nước vào ly của Sư phụ. Tôi cảm thấy rất vinh hạnh được thường ở bên cạnh Sư phụ nhiều như vậy. Vào ngày đầu của khóa học, Sư phụ vừa bước qua cửa của tòa Thị sảnh, mọi người đều đứng dậy chào mừng vị Thầy tôn kính nhất của chúng tôi bằng một tràng pháo tay vang rần. Ánh mắt của mọi người đều gắn chặt vào Sư phu khi ông bước lên bưc thềm của khán đài. Sư phụ vãy tay chúng tôi vừa cười, và sau đó ông để cho mọi người ngồi xuống và lắng nghe buổi giảng.

Trong khi tôi rót đầy ly nước cho Sư phụ, tôi thấy ông lấy ra từ trong túi áo vết của ông một mẫu giấy. Mẫu giấy ghi đầy những chữ lớn nhỏ không đồng và đũ loại dấu hiệu nhìn giống như những ký hiệu. Tôi chăm chú nhìn vào mẫu giấy và cố đọc nó. Nhưng tôi không thể đoán ra được cái gì hết. Mẫu giấy này là toàn thể ‘ghi chú các bài giảng’ mà Sư phụ dùng trong lúc hồng truyền Đại Pháp. Trong mười ngày trên lớp, ngọai trừ ngày cuối mà Sư phụ dành để trã lời các câu hỏi của học viên, những ghi chú mà tôi được nhìn thấy Sư phụ sử dụng để giảng Pháp là những ghi chú ngắn gọn này. Lúc bấy giờ tôi không hiễu làm sao mà Sư phụ có thể cho ra một khóa Pháp giảng vô cùng cao sâu và trọn vẹn như vậy mà chỉ dùng có một mẫu giấy làm ghi chép.

Sau này, qua sự học Pháp và tu luyện, tôi mới hiểu: Đại Pháp là thuộc về của Sư phụ và Pháp là ở trong tâm của Sư phụ. Các cái ghi chú chỉ là một diễn hóa của trí huệ vô biên của Sư phụ.

Vượt can nhiễu

Trong một khóa học, chúng tôi có gặp một loại can nhiễu dưới hình thức cúp điện. Người đồng tu Đại Pháp mà lo về thâu băng thình lình nẩy ra một ý hay là anh ta lấp một vài cục bin trong máy thâu âm và sau đó dùng nó như một máy phóng loa để phát thanh lời giảng Pháp.

Phòng họp chứa được 1, 000 người. Mọi người đều rất im lặng. Sư phụ rất an tỉnh. Sư phụ tiếp tục buổi giảng Pháp như không có gì xảy ra. Giọng nói của Sư phụ phát ra lớn và rõ và âm vang cả phòng họp, y như trước khi điện cúp. Sư phụ tiêu trừ can nhiễu trong khi giảng Pháp, và khoảng 20 phút sau điện được tái hồi.

Nhân viên của Tòa Thị Xả để ý nói rằng, ‘Điện lực bị cúp, nhưng buổi thuyết giảng không ngừng. Bằng cách sử dụng máy thâu băng như một máy phóng loa, giọng nói vẫn rất rõ rệt và mọi người đều giữ yên lặng. Điều như vậy thật chưa bao giờ xảy ra trước đây. Thật là phi thường!’

Sư phụ chọn cho chúng tôi một nơi tập Công chung

Các đồng tu từ thành phố quê hương của Sư phụ đã nhận được một sự chăm sóc đặc biệt từ Sư phụ. Đó là cái may lớn của các đồng tu Trường Xuân.

Sau khóa học Pháp Luân Đại Pháp lần thứ ba tại Trường Xuân chấm dứt, một vài đồng tu của chúng tôi quyết định mở một nơi tập công chung. Sau khi xem xét nhiều chỗ mà chúng tôi thấy được, sau này chúng tôi mới biết rằng đã có người tập các Công khác buổi sáng nơi đó. Trong khi chúng tôi hơi lo về việc tìm một nơi chốn, Sư phụ tôn kính của chúng ta chọn một địa điểm tập Công khác cho chúng tôi. Nơi tập Công này bằng phẳng, khung cảnh rất dễ mến, và nó có thể chứa được nhiều người hơn. Sau khi được thành lập, số người đến nơi tập Công chung này càng ngày càng đông. Trong vòng một năm, số người tập Công nơi đây tăng lên từ một vài chục đến một vài trăm người.

Trong hai năm đầu mà Sư phụ truyền bá Pháp Luân Đại Pháp trong công chúng, mỗi lần Sư phụ trở về thành phố Trường Xuân, Sư phụ đều đi đến mỗi nơi tập Công chung và đích thân chỉ dẫn cho đồng tu học Pháp (giáo lý của Pháp Luân Đại Pháp), nâng cao Tâm Tánh của họ, và tập Công. Một buổi sáng, trong khi đồng tu đang tập công dưới tiếng nhạc dịu dàng của Đại Pháp, Sư phụ đến. Sư phụ nhìn chúng tôi trong khi chúng tôi tập Công. Sau đó Ông nhẹ nhàng đi đến gần một vài đồng tu. Ông chụp thật chắc một cái gì đó trên đầu của một đồng tu, và sau đó liệng nó xuống đất, thanh hóa cơ thể cho người đồng tu này.

Trên đây là những kỷ niệm những thời gian tuyệt vời mà chúng tôi sống với Sư phụ. Thật là một khoảng thời gian tuyệt vời!

4-5-2004

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2004/5/5/73923.html;

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2004/5/21/48339.html.

Dịch ngày 5-7-2005, đăng ngày 8-7-2004; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share