Bài viết của một học viên Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục
[MINH HUỆ 14-03-2016] Một bà mẹ lớn tuổi của một học viên được cứu thoát khỏi nanh vuốt của thần chết nhờ tu luyện Pháp Luân Công. Cô sẽ kể lại câu chuyện này, cũng như việc khỏi bệnh kinh niên kỳ diệu của chính bản thân mình.
Cuộc đời khổ cực của mẹ
Bố tôi đã qua đời tầm ngoài 40 tuổi sau khi bị bệnh dai dẳng, và mẹ phải gánh vác gia đình trên đôi vai của bà. Cuối cùng bà bị suy nhược vì làm việc quá sức liên tục và mắc mọi loại bệnh tật, gồm bệnh tim nặng, viêm khớp dạng thấp, bệnh lao, viêm mạch máu, xơ gan, sa dạ con, thiếu máu lên não, đục thủy tinh thể, và viêm túi mật.
Có thời điểm, bà ở trong tình trạng nguy kịch và không thể ăn hay uống trong gần chín ngày.
Tôi đã đến thăm bà vào chiều ngày thứ tư khi tôi có thể nghỉ làm. Khi tôi bước vào nhà, tôi nhìn thấy một vũng nước lớn trên sàn nhà. Tôi hỏi mẹ tôi xem mẹ đã uống thuốc hay chưa.
“Mẹ không thể uống một chút nước nào nữa, cứ để mình mẹ chịu đựng vậy đi” bà nói trong tuyệt vọng.
Nước mắt chảy dài trên mặt tôi. “Mẹ à, chỉ cần phát một niệm rằng mẹ muốn tập Pháp Luân Công. Sư phụ sẽ chăm sóc mẹ đấy.”
Bà nhìn tôi. “Con đang nói điều gì vậy? Mẹ cảm thấy chóng mặt và khó có thể mở được mắt hay cử động thân thể. Làm sao mẹ có thể tập Pháp Luân Công chứ?”
Một phép lạ
Khi tôi về nhà, tôi đã xin Sư phụ giúp đỡ. Tôi về đến nhà khoảng hai giờ chiều và bắt đầu luyện các bài công pháp Pháp Luân Công. Khi tôi luyện bài công pháp thứ hai, nước mắt đã lăn dài trên mặt tôi.
Tôi thầm nói với Sư phụ trong tâm: “Ngài có thể làm cho mẹ con khỏe hơn một chút để bà có thể tập Pháp Luân Công được không? Dù bà tu không thành, ít nhất cũng xin Ngài giúp đỡ bà ấy để bà có thể vui sống những năm cuối đời. Bà ấy đã đau khổ quá nhiều rồi, và bà chưa bao giờ có thể được hưởng bất cứ điều gì trong cuộc đời này.”
Thể ngộ của tôi về Pháp phần nào chưa sâu vào thời điểm đó, vì tôi đắc Pháp mới chỉ ba tháng trước đó.
Tôi hoàn thành các bài công pháp vào khoảng ba giờ chiều. Sau đó tôi cho một ít gạo vào nồi cơm điện, tôi đến xem tình hình mẹ tôi thế nào. Trước sự vô cùng ngạc nhiên của tôi, tôi nhìn qua cửa sổ thì mẹ tôi đang ngồi trên giường và nét mặt của bà rất rạng rỡ.
Bà ấy nói rằng khoảng ba giờ, bà bắt đầu cảm thấy như thể có một dòng điện nhẹ nhàng chạy xuyên khắp thân thể bà. Đau đớn của bà đã biến mất, và bà có thể ngủ lần đầu tiên trong quãng thời gian dài.
Khi bà mở mắt ra, bà không cảm thấy chóng mặt nữa. Bà ngồi dậy, ra khỏi giường, và đi bộ loanh quanh một chút.
“Sư phụ đã cứu mạng mẹ” tôi nói.
“Mẹ đã tin con rồi.” Tối hôm đó bà đã ăn một bát cơm to và bắt đầu luyện công. Khó khăn lắm bà mới nâng được tay phải của mình, vốn bị tàn tật đã hơn 30 năm qua, lên
Sau khoảng hai tuần, bà có thể nâng tay phải của bà qua đầu. Hai hay ba tháng sau, da dẻ của bà đã trở nên hồng hào khỏe mạnh, và các vết nhăn đã biến mất khỏi mặt của bà.
Bà đã trở lại khỏe mạnh hoàn toàn từ đó. Bây giờ bà làm các công việc nhà mà không gặp khó khăn nào.
Tôi còn nhớ một ngày mùa xuân năm 2005 khi mẹ tôi, 79 tuổi tại thời điểm đó, đã đi đưa cơm trưa cho 16 người trên cánh đồng. Mỗi ruộng cách nhau gần bốn dặm, đó hẳn là một kỳ tích phi thường đối với bà mới chỉ vài tháng trước đó.
Mẹ tôi được cứu một lần nữa
Gần Thế vận hội Olympic Bắc Kinh năm 2008, Giang Trạch Dân và tay chân của ông ta đã bắt giữ bất hợp pháp nhiều học viên Pháp Luân Công. Đồn cảnh sát địa phương và ủy ban khu phố đã cố gắng tìm ra nơi tôi đang ở. Để tránh cho tôi gặp nguy hiểm, những người thân của tôi đã đảm nhận việc chăm sóc mẹ tôi. Ba ngày sau, đột nhiên tôi cảm thấy ngấn lệ ở mắt bên phải của tôi, và bản năng mách bảo tôi rằng có điều gì đó hẳn đã xảy ra với mẹ tôi. Tôi chạy đến chỗ ở của anh trai cả và nhìn thấy chiếc quan tài lớn ở giữa sân.
Anh trai tôi rất ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi và nói rằng anh ấy đã không nói với tôi những gì đã xảy ra với mẹ tôi vì sợ rằng tôi có thể đã bị bắt giữ. Anh ấy kể với tôi rằng mẹ bị ngã và hôn mê đã ba ngày đêm. Bà được truyền dịch, nhưng không có tác dụng gì.
Tôi đến chỗ mẹ tôi và gọi to bà ấy. Mẹ tôi đã mở mắt và hỏi tôi có an toàn không. Tôi nói với mẹ rằng tôi ổn và khích lệ bà tín tâm vào Sư phụ và Đại Pháp. Tôi nói với bà không nên lo sợ mà coi bản thân mình là một người tu luyện. Sau đó tôi bắt đầu đọc cho bà các bài thơ của Sư phụ.
Ngay sau đó, mẹ tôi ngồi dậy và trông khỏe hơn. Anh trai cả của tôi đã chứng kiến điều phi thường và nói với tôi: “Làm sao mà ngay khi em đến, mẹ lại trở nên khỏe như vậy được?” Tôi chia sẻ với anh ấy rằng: “Đó không phải là nhờ em đâu, mà là nhờ Sư phụ của em đấy, Ngài đã dắt em đến để đánh thức mẹ dậy và giúp mẹ gia cường tín tâm của mẹ vào Sư phụ và Đại Pháp. Nhờ lòng từ bi vô hạn của Sư phụ mà một phép lạ như vậy mới có thể xảy ra.”
Trải nghiệm của riêng tôi
Tôi bước sang tuổi 63 năm nay. Tôi bị các vấn đề về gan, túi mật, phổi, thận và tim. Tôi bị đau đầu và huyết áp thấp và chu kỳ kinh nguyệt không đều, và viêm khớp dạng thấp.
Trước khi tu luyện, tôi đã thử mọi loại phương thức chữa trị mà không mấy hiệu quả. Tôi trở nên vô cùng tuyệt vọng. Tôi đã thử vài môn giả khí công và thậm chí chuyển sang theo Phật giáo.
Không gì khởi tác dụng
Một ngày vào năm 1995, một đồng nghiệp kể với tôi về một quan chức chính phủ kỳ cựu đã bị bệnh tiểu đường nặng. Một trong số những người thân của ông đã tham dự các lớp Pháp Luân Công ở Hà Bắc, và sau đó mọi bệnh tật của ông đã biến mất.
Vị quan chức này có được một bản Chuyển Pháp Luân và đã đưa sách cho nhiều người khác đọc. Ông ấy và người thân của ông đến để hướng dẫn chúng tôi các bài công pháp và bật băng ghi âm bài giảng Pháp của Sư phụ. Nhiều người đã tham dự và hội trường đều chật kín.
Như Sư phụ đề cập trong Chuyển Pháp Luân, tôi cảm thấy buồn ngủ khi tôi nghe giảng Pháp. Khi tôi tỉnh dậy, tôi cảm thấy rất khỏe và tràn đầy năng lượng. Tâm trí tôi trở nên sáng tỏ.
Tôi không bao giờ bị đau đầu trở lại. Mọi bệnh khác của tôi cũng đã biến mất, và tôi không bao giờ cần đến thuốc men, dẫu chỉ là một viên. Tất cả những lời tuyên truyền của các chương trình phát thanh trên tivi rằng Pháp Luân Công cấm mọi người uống thuốc đều là dối trá.
Từ khi tôi bắt đầu tu luyện vào năm 1995, tôi đã trở thành một người mới. Xin tạ ơn Sư phụ, vì lòng từ bi vô hạn của Ngài!
Bản tiếng Hán https://minghui.org/mh/articles/2016/3/14/325284.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/3/24/156018.html
Đăng ngày 26-4-2016. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.