Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Bắc Kinh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-12-2015] Ngày 8 tháng 10 năm 2015, có ai đó gõ cửa nhà tôi. Qua lỗ nhòm trên cửa, tôi thấy có khoảng bảy cảnh sát. Biết rõ tại sao họ lại có mặt ở đây, do vậy tôi đã quyết định đối diện với họ một cách đường đường chính chính.

Như thường lệ, tôi hỏi: “Ai đó?” Một người trả lời: “Quản lý nhà đất.” Tôi không thể nhịn được cười. Tôi mở cửa và họ bước vào. Sau khi kiểm tra tên của tôi, họ nói rằng hẳn tôi phải biết lý do tại sao họ lại tới đây. Tôi đáp lại một cách điềm tĩnh và cùng với niềm tự hào rằng họ đến đây vì tôi tu luyện Pháp Luân Công.

Sau đó, họ lục soát nhà tôi mà không có lệnh khám xét và tịch thu các sách Pháp Luân Công, bùa hộ mệnh và các đĩa DVD có thông tin về Pháp Luân Công. Tiếp theo, họ đưa tôi đến đồn cảnh sát ở địa phương, sau đó họ chuyển tôi đến trại tạm giam.

Không sợ hãi

Trong tâm tôi không có chút nào sợ hãi. Thay vào đó, tôi nhân cơ hội này giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho mọi người mà tôi gặp. Tôi cũng khuyên họ niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” mỗi khi đối mặt với khó khăn.

Tuy nhiên, ở trại tạm giam, tôi bị chuột rút ở chân vài lần và tôi cảm thấy khá khó chịu. Tôi tự hỏi, tại sao mình lại xuất hiện những triệu chứng này? Tôi hướng nội và nghĩ: “Mình không sợ hãi và không bị bất kỳ chấp trước nào can nhiễu. Chính niệm của mình khá mạnh mẽ. Vậy thì tại sao mình lại gặp phải những triệu chứng này? Hẳn là mình đã có sơ hở nào đó để cựu thế lực lợi dụng. Mình sẽ hướng nội hơn nữa và tìm xem bản thân đã sai ở đâu.”

Tôi chú tâm hướng nội và phát chính niệm mạnh mẽ để thanh lý trường không gian của mình, đồng thời xin Sư phụ điểm hóa.

Những câu trả lời trôi chảy và khôn khéo

Tâm trí tôi tìm kiếm câu trả lời. Sau đó, tôi nhận ra rằng từ lúc bước chân vào trại tạm giam, tâm trí tôi chỉ đặt vào việc làm thế nào để trả lời khi bị tra hỏi. Tôi chuẩn bị các câu trả lời khác nhau và tất cả đều là những câu trả lời trôi chảy và khôn khéo. Tôi sử dụng những quan niệm và tư tưởng của người thường xuất phát từ sự vị tư được ẩn giấu sâu kín. Tâm trí tôi tràn ngập suy nghĩ làm thế nào bảo vệ bản thân thay vì chính niệm của một học viên Pháp Luân Công.

Khi phát hiện ra sự vị tư này, tôi đã giật mình. Tôi thường nghĩ rằng chính niệm của mình khá mạnh mẽ, nhưng trên thực tế tôi đang sử dụng quan niệm của người thường để che giấu sự vị tư của mình. Tìm ra nguyên nhân gốc rễ của những triệu chứng trên thân thể, tôi nhanh chóng giải thể nó bằng chính niệm mạnh mẽ.

Một luồng nhiệt ấm áp chạy khắp thân thể tôi và tất cả các triệu chứng khiến tôi cảm thấy không khỏe đều biến mất.

Đặt tâm vào cứu người

Đêm hôm đó, tôi đã có một giấc mơ, trong giấc mơ tôi thấy mình đang viết một tập báo dày, nhưng không bài nào có tiêu đề. Tôi không biết phải làm gì. Ngay sau đó, một cây bút vô hình xuất hiện và viết tiêu đề bằng các màu sắc khác nhau, điều đó ám chỉ rằng tất cả các bài báo đó là dùng để cứu độ chúng sinh. Tôi thức dậy và nhận ra rằng Sư phụ đã điểm hóa, mặc dù tôi đã chuẩn bị vô số câu trả lời, chúng đều vô ích nếu tôi không đặt tâm vào việc cứu người.

Qua sự việc này, tôi nhận ra rằng khi chuẩn bị cho mọi việc, luôn có một trận chiến giữa những vật chất tốt và xấu ở các không gian khác. Đôi khi, rất khó để phân biệt được giữa tốt và xấu, thiện và ác trong tình huống mà mọi thứ chưa được xác định rõ ràng. Do đó, chúng ta phải bảo trì chính niệm vô cùng mạnh mẽ và hoàn toàn tin tưởng ở Sư phụ. Chỉ cần chúng ta bảo trì chính niệm, Sư phụ sẽ giúp chúng ta.

Sư phụ đã giảng:

“Tu tại tự kỉ, công tại Sư phụ” (Chuyển Pháp Luân)

Tư tưởng quyết định kết quả

Tư tưởng của chúng ta phải là tư tưởng của những đệ tử Đại Pháp. Quá trình hình thành những tư tưởng ấy ở các không gian khác rất nhanh và trước khi một người hành động, hành vi của người đó ở thế gian con người đã được định đoạt rồi. Điều này nói lên rằng từng ý niệm mà chúng ta nghĩ cần phải phù hợp với tiêu chuẩn của Pháp. Ngay khi minh bạch ra điều này, tôi biết mình cần làm gì.

Tôi phát chính niệm trước khi gặp người cảnh sát sẽ xét hỏi tôi. Tôi cảm thấy từ bi đối với họ và xem họ như người thân của mình. Tôi cho họ biết về những trải nghiệm tu luyện của bản thân, bắt đầu từ năm 1996 và vẽ cho họ một bức tranh rõ ràng về Pháp Luân Công là gì. Thật tuyệt vời là họ đã bình tĩnh lắng nghe tôi trong hơn một giờ đồng hồ. Họ đến để xét hỏi tôi, nhưng cuối cùng họ lại rời đi mà không hỏi tôi bất kì câu hỏi nào.

Miễn là chúng ta ở trong Pháp, mọi việc sẽ trở nên rất đơn giản. Miễn là chúng ta có tâm cứu người, Sư phụ sẽ giúp chúng ta hoàn thành điều chúng ta cần làm. Một tháng sau, tôi ra khỏi trại giam một cách đường đường chính chính.

Tôi nhận ra rằng mình vẫn còn rất nhiều quan niệm, chấp trước và lo lắng của người thường còn ẩn giấu. Tuy nhiên, tôi tin tưởng rằng chỉ cần có mong muốn loại bỏ chúng và bảo trì niềm tin vững chắc rằng mình là một đệ tử Đại Pháp, Sư phụ sẽ giúp tôi thực hiện mong muốn của mình.


Bản tiếng Hán: www.minghui.org/mh/articles/2015/12/27/321118.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/1/7/154698.html

Đăng ngày 31-01-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share