[MINH HUỆ 24-9-2015] Sự thay đổi của cả quốc gia

Bài viết của một học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc

Một hôm, khi ra ngoài nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công, tôi gặp một người nông dân và nói với anh ấy về việc hơn 180.000 người đã đệ đơn kiện hình sự Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo của Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), thủ phạm khởi xướng và chỉ đạo cuộc bức hại Pháp Luân Công.

Người nông dân nghĩ việc khởi kiện là rất quan trọng và Giang Trạch Dân quả thật xấu xa.

Ông nói: “Khi ông ta còn nắm quyền, chúng tôi đã không thể nào đạt được mục tiêu của chính phủ, cho dù có phải nộp toàn bộ sản lượng thu hoạch hàng năm của mình.”

Ông còn nói thêm rằng các thành viên của Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đều là những kẻ lưu manh, và rất nhiều người dân Trung Quốc đã lạc lối vì sự lãnh đạo hủ bại của Giang Trạch Dân

Một ngày khác, khi tôi đang nói chuyện về cuộc bức hại Pháp Luân Công của Giang Trạch Dân thì một người họ hàng của tôi bảo rằng Giang quá tàn ác, và không chỉ Pháp Luân Công mà toàn thể người dân đều phản đối ông ta.

“Pháp Luân Công thì có gì sai nào?” một người khác nói thêm vào. “Thật tuyệt vời nếu mọi người đều tu luyện, đặc biệt là nhờ nguyên lý cơ bản của Pháp Luân Công là Chân-Thiện-Nhẫn. Giang Trạch Dân thật quá tàn ác. Ông ta thậm chí còn thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công còn sống để kiếm lợi nhuận.”

Cảnh sát lắng nghe, hiểu được sự thật

Bài viết của một học viên ở tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc

Khoảng sáu học viên tại địa phương tôi đã bị chính quyền gọi lên, và một vài người bị sách nhiễu sau khi họ đệ đơn kiện Giang Trạch Dân.

Họ gửi đơn kiện của mình tại bưu điện thông qua dịch vụ chuyển phát nhanh EMS, nhưng thư khiếu nại của họ đã bị tịch thu ở Bắc Kinh và Lang Phường.

Ngày 8 tháng 9, nhà của bốn học viên đã bị nhân viên chính quyền địa phương thuộc đồn cảnh sát, ủy ban đường phố, và ủy ban khu phố “ghé thăm”.

Một thanh niên nói rằng họ được các sĩ quan cấp cao ra lệnh phải tìm hiểu những học viên đệ đơn kiện Giang Trạch Dân. Anh ta yêu cầu từng học viên phải ký cam kết rằng họ sẽ không đệ bất cứ đơn kiện nào nữa. Tuy nhiên, ngay cả khi họ không kiện Giang, họ vẫn phải ký vào bản cam kết.

Một học viên thừa nhận rằng cô ấy đã đệ đơn kiện Giang Trạch Dân. Trước khi cô ấy tiếp tục, một thanh niên đã lên tiếng bênh vực cho Giang. Anh ta hỏi rằng cô có biết Giang từng là chủ tịch Trung Quốc không và liệu cô có muốn nói điều gì đó tốt đẹp về Pháp Luân Công không.

Một thanh niên khác tham gia vào cuộc nói chuyện và bảo rằng việc cô nghĩ tu luyện Pháp Luân Công là tốt không can hệ gì đến họ.

“Đúng, đó thực sự không phải là việc của các anh,” cô nói. “Nhưng tại sao các anh không cho phép chúng tôi luyện Pháp Luân Công ngoài công viên? 18 năm trước đây, tôi đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công khi đang ở bên bờ vực cái chết. Sau khi bắt đầu tu luyện, tôi đã trở nên khỏe mạnh và từ đó tôi không phải dùng bất cứ viên thuốc nào hay phải đến bác sĩ. Anh có thể thấy rằng tôi đã tiết kiệm cho đất nước biết bao nhiêu chi phí y tế.”

Cô tiếp tục: “Giang Trạch Dân đã phát động cuộc bức hại hàng chục triệu học viên Pháp Luân Công, và nó đã kéo dài suốt 16 năm. Các học viên vẫn còn bị cấm tu luyện công khai, và biết bao nhiêu người trong số họ đã bị tra tấn đến chết hoặc tàn tật?”

Người thanh niên bắt đầu cuộc trò chuyện nói: “Dì à, cháu hiểu những điều dì nói”.

Họ đã rời đi mà không nói thêm một lời nào.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/9/24/316239.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/10/13/153208.html

Đăng ngày 31-12-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share