Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-08-2015] Trên đường từ siêu thị về nhà vào ngày 9 tháng 5 năm 2014, tôi bị một xe ô tô đâm và bị bất tỉnh.

Khi tỉnh lại, tôi đang nằm trên giường bệnh, nhưng không cảm thấy có gì bất ổn. Một vài người hỏi tôi số điện thoại liên lạc và tôi đã đưa cho anh ấy số điện thoại của chồng tôi.

Chồng tôi xuất hiện và tôi nói với anh ấy rằng không có gì nghiêm trọng và đừng lo lắng. Sau này tôi biết từ một vài học viên rằng tôi thực sự đã ở trong tình trạng nghiêm trọng và chồng tôi đã gọi điện cho những người thân của chúng tôi đề phòng có chuyện gì đó xảy ra với tôi.

Phim chụp X-quang cho thấy rằng xương vai phải và ba xương sườn của tôi đã bị gãy. Phía sau tai trái của tôi cũng bị chảy máu. Bác sỹ khuyên rằng tôi cần được phẫu thuật ngay lập tức, nhưng tôi từ chối và chỉ nói với anh ấy rằng tôi sẽ ổn.

Tôi tin tưởng rằng tôi sẽ không sao nếu tôi phát chính niệm mạnh mẽ. Tôi muốn về nhà càng sớm càng tốt.

Con trai tôi, cũng là một học viên, đã đến bệnh viện. Tôi kể lại cho cháu tình trạng của mình và cháu ủng hộ quyết định của tôi. Sau khi chúng tôi ký mẫu từ chối tham vấn y tế, tôi đã xuất viện.

Tai nạn mở ra cơ hội nói chuyện về Đại Pháp

Một người đàn ông trẻ có họ là Ma đã đâm vào tôi. Anh ấy làm việc cho công ty chuyển phát nhanh. Khi tôi đang luyện bài công pháp thứ năm, Ma, người giám sát và các đồng nghiệp của anh ấy đã đến nhà tôi.

Gia đình tôi và học viên khác đã nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại, và khuyến khích họ thoái Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó.

Khi Ma đến thăm chúng tôi một lần nữa, chúng tôi đón tiếp anh ấy một cách nồng hậu và chồng tôi khuyên anh ấy quay trở lại làm việc. Anh ấy nói với Ma rằng tôi khỏi rồi và chúng tôi sẽ không gây phiền phức cho anh.

Ma nói với chúng tôi rằng anh ấy không thể đi làm bởi vì cảnh sát đã tịch thu xe của anh ấy. Chồng tôi viết thư ngỏ rằng chúng tôi sẽ không đề nghị bồi thường và nhờ con dâu của chúng tôi đi cùng với Ma đến đồn cảnh sát để lấy lại xe cho anh ấy.

Hôm đó, thật khó khăn để đứng dậy, vì vậy tôi đã nói trong tâm mình rằng bây giờ tôi cần phải đứng lên. Trước sự ngạc nhiên của tôi, tôi cảm thấy dòng năng lượng kéo tôi lên dần dần cho đến khi tôi đứng thẳng. Tôi biết rằng tôi được hưởng lợi từ việc tu luyện Đại Pháp.

Vào đêm thứ ba sau tai nạn, tôi có một giấc mơ sinh động. Tôi đang trải cuộn giấy trắng dài với Ma dọc con đường nơi mà tai nạn đã xảy ra. Tôi để ý thấy dính máu ở cuối cuộn giấy. Tôi nhận ra rằng tôi đã hoàn trả hết nợ.

Tôi đã hồi phục hoàn toàn trong vòng chín ngày và có thể làm việc nhà trở lại.


Bản tiếng Hán: http:/minghui.org/mh/articles/2015/8/25/311324.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/10/10/153162.html

Đăng ngày 26-11-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share