Bài viết của Hạ Vĩnh Phương

Tôi sống ở vùng nông thôn của huyện Tập An, tỉnh Cát Lâm. Năm 1985, tôi bị liệt và đã phải nằm liệt giường suốt tuổi thanh xuân của mình.

Bố mẹ tôi đã thử mọi thứ mà họ có thể nghĩ được để giúp tôi, họ đã dùng hết khoản tiền tiết kiệm và vay mượn một khoản tiền lớn, nhưng tình trạng của tôi còn trở nên tồi tệ hơn. Họ làm việc ngoài đồng và trở về nhà vào buổi trưa để chăm sóc tôi. Tuy nhiên, tôi bị lở loét do nằm liệt lâu ngày, tôi vô cùng gầy, vô cùng chán nản và muốn chết.

Đại Pháp cứu độ tôi

Bố mẹ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998 và họ đã trở nên khỏe mạnh cả tâm lẫn thân. Mẹ bảo tôi tu luyện Đại Pháp, nhưng tôi không tin nó hiệu quả với một người trong tình trạng như tôi.

Bà đã đề nghị cầm sách Đại Pháp cho tôi để tôi có thể đọc. Để làm vừa lòng bà, tôi đã đồng ý đọc sách. Đọc được một trang, tôi nhắm mắt lại để nghỉ, sau đó lại tiếp tục đọc. Sau khi đọc được một bài giảng, tôi không còn cảm thấy mệt nữa.

Mẹ tôi bảo tôi nghỉ ngơi và lần đầu tiên trong một thời gian dài tôi đã thực sự ngủ một mạch khoảng năm tiếng. Bà lo rằng tôi đã chết và kiểm tra xem tôi còn thở không. Sau khi tôi tỉnh dậy, bà cho tôi uống hai thìa nước và tôi đã nuốt hết. Tôi đã không ăn uống trong vài ngày. Buổi sáng hôm sau tôi cảm thấy tốt hơn một chút.

Tôi có thể cầm cuốn sách sau khi đọc xong bài giảng thứ ba. Sau khi đọc hết chín bài giảng, tôi có thể tự mình xoay người. Khi tôi có thể ngồi dậy được, tôi đã luyện tĩnh công. Thân thể tôi đã cải biến và chưa đầy ba tháng, tôi không còn phải nằm liệt giường nữa.

Tôi bật khóc và không có từ ngữ nào để diễn tả lòng biết ơn của mình đối với Đại Pháp. Tôi luyện công hàng ngày và sau một thời gian tôi có thể làm được các việc nhà như nấu ăn và dọn dẹp. Tôi cũng đã mạnh dạn ra ngoài đường và đi bộ.

Các nhân viên cảnh sát xúc động bởi câu chuyện của tôi

Khi Đại Pháp bị cấm vào năm 1999, tôi đã không thể hiểu được. Tôi muốn đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Đại Pháp, nhưng chúng tôi không có tiền. Vì vậy tôi đã viết bốn lá thư gửi tới Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo của chế độ Cộng sản Trung Quốc và kể với ông ta rằng tôi đã có thể đi lại được sau khi tu luyện Đại Pháp.

Những lá thư của tôi đã thu hút sự quan tâm của các nhà chức trách. Giám đốc và cán bộ các phòng cảnh sát đã đích thân điều tra về [trường hợp] cải thiện sức khỏe của tôi. Các nhân viên cảnh sát đã tụ tập tại nhà tôi. Họ muốn tịch thu sách Đại Pháp của chúng tôi, nhưng bố tôi đã ôm chặt những cuốn sách trong tay.

Chúng tôi kể với họ về chứng liệt của tôi và nói rằng câu chuyện của chúng tôi có thể được kiểm chứng bởi bất cứ ai sống trong ngôi làng này. Họ đã nghe toàn bộ câu chuyện và khi tôi nói xong, họ quyết định để chúng tôi yên.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/9/18/315893.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/9/26/152694.html

Đăng ngày 06-11-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share