Bài chia sẻ của một học viên từ tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc
[MINH HUỆ 27-9-2015] Tôi đã từng bị nhiều loại bệnh, trong đó có cả bệnh viêm túi mật và tăng sản tuyến vú. Tôi không nghĩ nhiều về bệnh tật, vì tôi dành hết thời gian của mình vào việc kinh doanh. Tất cả điều này đã thay đổi vào ngày mà tôi bị chẩn đoán ung thư tuyến giáp giai đoạn cuối, và bác sỹ từ chối tiếp tục điều trị cho tôi.
Một người bạn đã giới thiệu Pháp Luân Công và cho tôi mượn cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Tôi đọc một vài trang và nghĩ rằng các nguyên lý trình bày trong sách thật tuyệt vời. Nó không giống những gì tôi được nghe từ sự tuyên truyền của Đảng Cộng Sản Trung Quốc. Nhưng do bận rộn với việc kinh doanh của mình, nên tôi không đón nhận pháp môn này.
Tôi đã làm phẫu thuật điều trị ung thư. Sáu tháng sau khi phẫu thuật, bệnh lại tái phát. Đầu và hai chân của tôi sưng lên, và miệng của tôi bị khô. Tôi quyết định đến bệnh viện cấp tỉnh tốt hơn. Tôi đã mang theo Chuyển Pháp Luân. Tôi nghĩ tôi có thể có thời gian để đọc sách ở bệnh viện.
Bác sỹ nói với tôi ca phẫu thuật sẽ chỉ tốn tiền và vô ích, vì bệnh ung thư đã quá nặng rồi. Ông ấy ám chỉ rằng tôi nên chuẩn bị hậu sự. Chồng tôi an ủi tôi: “Đừng lo lắng. Anh sẽ bán hết mọi thứ chúng ta có để trị bệnh ung thư. Chúng ta hãy lên Bắc Kinh để trị bệnh đi.”
Thẳm sâu bên trong, tôi nghĩ không gì có thể giúp được và chẳng còn hy vọng gì. Tôi cảm giác như đã đến ngày tận thế.
Sau đó tôi nhớ lại có ai đó đã nói với tôi rằng tập Pháp Luân Công có thể chữa khỏi các loại bệnh. Tôi nói với chồng tôi: “Chẳng có cách nào ngoài việc tập Pháp Luân Công đâu anh.”
Chồng tôi đã nghi ngờ tôi.
Gia đình tôi rất buồn khi nghe về bệnh tình của tôi. Khi tôi nói tôi sẽ tập Pháp Luân Công, em trai tôi đã hỏi tôi,: “Chị bị tâm thần à? Chị không sợ bị bắt giữ phải không?”
“Nếu chị không tập Pháp Luân Công, chị sẽ nằm chờ chết thôi,” tôi trả lời.
Vào mùa thu năm 2005, tôi tìm được các học viên Pháp Luân Công, những người đã hướng dẫn tôi các bài công pháp.
Một trong số các triệu chứng ung thư tuyến giáp là miệng lúc nào cũng cảm thấy khô. Chẳng bao lâu sau khi tôi bắt đầu luyện công, tôi đã thấy nước trong miệng, và nó có vị ngọt. Nước mắt chảy dài trên mặt tôi.
Chồng tôi nhìn thấy nước mắt của tôi. “Có chuyện gì vậy em?”
“Những bài công pháp này thực sự tuyệt vời. Một phép lạ đã xảy ra. Nó quá tuyệt vời. Làm sao em lại gặp được Pháp muộn đến vậy chứ?“
Hai chân của tôi đau nhừ khi tôi ngồi đả tọa. Sau một vài ngày, tôi nghĩ thật quá khó và quyết định dừng vào ngày hôm sau và nghỉ ngơi.
Đêm đó, tôi có một giấc mơ. Bác sỹ đang phẫu thuật cổ của tôi, và ông ấy lôi ra một khối u to. Sáng hôm sau, cổ của tôi không còn đau nữa. Khi tôi chạm vào cổ của tôi, chỗ sưng đã biến mất. Khối u cũng biến mất. Mắt tôi đẫm lệ.
Chồng tôi không tin tôi khi tôi nói với anh ấy rằng khối u đã biến mất. Anh ấy tự mình kiểm tra và xác nhận rằng đó là sự thực.
Bây giờ anh ấy nói với mọi người rằng khối ung thư của vợ anh đã biến mất không lâu sau khi tập Pháp Luân Công. Nếu ai đó có bệnh, anh ấy khuyên họ: “Tìm vợ tôi và tìm hiểu Pháp Luân Công từ cô ấy nhé.”
Sau khi luyện tập một khoảng thời gian ngắn, tất cả các bệnh khác của tôi đã biến mất. Chính Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập Pháp Luân Công) đã mang lại cho tôi một cuộc đời mới.
Bản tiếng Hán https://minghui.org/mh/articles/2015/9/27/甲状腺癌后期患者的心声-316242.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/10/8/153143.html
Đăng ngày 30-10-2015. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.