Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-8-2015] Chồng tôi và tôi (cả hai chúng tôi ở giữa độ tuổi 80) đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2005.

Khoảng thời gian đó, tôi bị chẩn đoán ung thư vú giai đoạn cuối, và bác sỹ nói với gia đình tôi rằng tôi chỉ còn sống được hai đến ba tháng nữa. Tuy nhiên, họ đã không cho tôi biết.

Con gái tôi đã nói với các anh trai của nó: “Chỉ có Pháp Luân Đại Pháp mới có thể cứu được mẹ.” Thấy rằng không còn lựa chọn nào khác, tất cả họ đã đồng ý.

Đã sớm tiếp cận với Pháp Luân Đại Pháp

Tôi đọc các tài liệu thông tin Pháp Luân Đại Pháp trước đây và biết rằng Pháp Luân Đại Pháp thật sự tốt. Con gái và con rể tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã nhiều năm, và họ thường xuyên mang về nhà nhiều tờ bướm và các bản tin định kỳ để phát. Chồng tôi và tôi thỉnh thoảng cũng giúp đỡ họ.

Sau khi Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu đàn áp Đại Pháp, con gái tôi và chồng nó đã bị bức hại nặng nề. Thậm chí họ phải rời xa nhà. Cảnh sát bắt họ nhiều lần và liên tục lục soát nhà họ. Cảnh sát đã tịch thu máy tính và nhiều đồ dùng cá nhân khác, và thậm chí còn lấy trộm chứng nhận kết hôn của con rể tôi.

Họ thường xuyên đến quấy rối chúng tôi và đe dọa tôi. Tôi đã cố gắng ngăn cản con gái tôi tu luyện, nhưng bây giờ tôi thực sự hối tiếc về điều đó.

Bắt đầu tu luyện

Con gái tôi đưa cho tôi sách Chuyển Pháp Luân và hướng dẫn tôi các bài công pháp. Cháu sống xa nhà phần lớn thời gian và hướng dẫn tôi qua điện thoại. Chồng tôi cũng tập cùng tôi. Ông ấy đã chứng kiến con rể tôi, vốn là một người tốt như vậy và sống theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, đã bị bức hại như thế nào.

Chồng tôi trở nên mất ảo tưởng hoàn toàn về ĐCSTQ và hủy toàn bộ các sách về ĐCSTQ mà ông ấy đã thu thập trong nhiều năm qua. Từ đó trở đi chúng tôi đọc Chuyển Pháp Luân hàng ngày. Tôi bắt đầu cảm thấy càng ngày càng khỏe và không còn bất cứ triệu chứng bệnh tật nào. Những người hàng xóm của tôi hỏi lý do trông tôi trẻ hơn rất nhiều và rằng tôi đã được chữa khỏi chưa.

Một hôm, tôi bị sốt cao và muốn uống thuốc. Sau đó tôi nhớ tới những lời của Sư phụ:

“Nhưng trong vũ trụ này của chúng ta có một [Pháp] lý gọi là ‘bất thất bất đắc’, không thể giúp chư vị hạ hết toàn bộ xuống được, chư vị mà không phải chịu đựng một chút thì tuyệt đối không được phép.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi hiểu rằng Sư phụ đang giúp tôi tống khứ nghiệp lực. Tôi thầm nhủ với bản thân rằng tôi cần phải mạnh mẽ và kiên định tin tưởng vào Sư phụ và Đại Pháp. Tôi chỉ ốm trong ba ngày.

Vượt qua nhiều khổ nạn

Khi chồng tôi có suy nghĩ rằng ông ấy có thể chia sẻ đau đớn với tôi khi tôi bị sốt cao, ông ấy bắt đầu có các triệu chứng giống như cúm. Ông ấy ngộ ra rằng ông ấy không nên chiêu mời nó vào và không bị cúm nữa.

Tôi tiếp tục loại trừ nghiệp lực. Tôi không sợ hãi bởi vì tôi biết rằng thân thể tôi đang trải qua sự tịnh hóa, theo như lời giảng Pháp.

Đôi khi những khổ nạn loại bỏ nghiệp lực rất khó chịu đựng. Nó đòi hỏi ý chí mạnh mẽ và tín tâm kiên định vào Đại Pháp. Tôi luôn luôn có thể mạnh mẽ và giữ được tín tâm của mình, và tôi luôn luôn vượt qua khổ nạn.

Trước đây, tôi cảm thấy khỏe khi con gái tôi gọi điện cho tôi cứ mỗi khi tôi bị ốm nặng. Tôi không còn cảm giác đó nữa khi cháu gọi điện. Tôi không thể hiểu được tại sao. Bây giờ, tôi biết: đó là bởi vì tôi học Pháp và tự thân tu luyện Đại Pháp. Đó là lý do mà tôi không còn cảm giác được năng lượng của con gái tôi. Tôi tin tưởng rằng Sư phụ đã điều chỉnh thân thể tôi tới trạng thái tốt nhất của nó.

Những kỳ tích

Chồng tôi muốn đưa tôi đi chợ trên chiếc xe ba bánh vào năm ngoái. Ông ấy bắt đầu chuyển bánh trước khi tôi ngồi xuống, vì vậy chúng tôi mất thăng bằng và tôi bị văng xuống đất. Khách qua đường kinh ngạc bởi vì một phụ nữ đã 80 tuổi mà không hề bị đau. Chuyện thật khó tin.

Tôi đã từng đọc các tài liệu thông tin Đại Pháp bằng kính đọc sách. Một bài chia sẻ cho biết có một học viên lớn tuổi có thể đọc mà không cần đến kính, và tôi nghĩ rằng việc đó có thể có tác dụng với tôi. Tôi bỏ kính ra và phát hiện [rằng] tôi có thể đọc rất dễ dàng. Bây giờ tôi có thể đọc chữ in nhỏ mà không cần kính.

Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã 10 năm. Tôi nhận ra rằng càng tuân theo các nguyên lý của Đại Pháp, thì mọi việc diễn ra sẽ càng suôn sẻ hơn và người ta sẽ hạnh phúc hơn.

Tôi có một giấc mơ trong đó các đồng tu thúc giục tôi viết bài viết này. Trong giấc mơ, tôi đã tìm kiếm chỗ ngồi của tôi trong một hội trường lớn. Ai đó đã chiếm chỗ của tôi trên sân khấu. Tôi ngộ ra rằng Sư phụ muốn tôi chứng thực Đại Pháp bằng những trải nghiệm của riêng mình.


Bản tiếng Hán: https://minghui.org/mh/articles/2015/8/24/314597.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/10/23/153348.html

Đăng ngày 26-11-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share