[MINH HUỆ 05-04-2009]

Ngày 12 tháng hai 2008, ông Lục Diệu Bân và vợ ông, bà Triệu Xuân Kiệt, đều là học viên Pháp Luân Công từ thành phố Công Chủ Lĩnh, tỉnh Cát Lâm, bị các viên chức từ Phòng an ninh quốc gia của Sở cảnh sát thành phố Công Chủ Lĩnh và Đồn cảnh sát Lưu Phòng Tử bắt. Mặc dù ông Lục sớm được thả ra, các viên chức vẫn còn cố gây áp lực buộc tội ông. Kết quả là ông bị buộc phải rời nhà và sống vô gia cư.

Bà Triệu Xuân Kiệt, người bị tra tấn tàn bạo, gần đây bị đưa ra tòa. Con gái của bà, Lục Nhất Minh, đi khắp nơi để cố tìm một luật sư biện hộ cho mẹ của cô. Vì ĐCSTQ gây áp lực lên các luật sư để họ không nhận những trường hợp Pháp Luân Công, cô Lục không thể tìm được ai đủ can đảm để biện hộ cho bà. Vì vậy, cô là một học sinh, phải tự mình biện hộ cho mẹ của mình.

Trong bức thư biện hộ, cô viết: “Mẹ tôi là một người tốt. Bà chưa bao giờ làm một điều gì trái pháp luật hoặc lương tâm của bà. Bà trước đây bị bệnh tim rất trầm trọng, áp huyết cao, và ho lao, và bà tốn rất nhiều tiền mà không khỏi bệnh. Năm 1998, sau khi bà nhìn thấy trên truyền hình các hiệu quả mầu nhiệm của Pháp Luân Công về sự trị bệnh và giữ gìn sức khỏe, bà bắt đầu tập luyện nó. Kết quả, sức khỏe của bà tiến bộ rất nhiều. Tính tình của bà cũng được cải thiện rất nhiều. Bà được mọi người hàng xóm nhìn nhận là một người tốt, cũng như là một người con dâu hiếu thảo trong mắt của ông bà tôi. Đó là điều mà tôi đã chứng kiến. Nhưng, ngày 22 tháng mười 2008, trên đường bà đi làm, bà bị Vương Văn Huy và những người khác từ Đồn cảnh sát Lưu Phòng Tử bắt.”

Cô Lục lên án các hành động của cảnh sát trong bức thư của cô: “Ngày 23 tháng tư 2008, một nhóm công chức dẫn đầu bởi Vương Văn Huy, Trưởng đồn cảnh sát Lưu Phòng Tử, xông vào tư gia chúng tôi tại khu mỏ Lưu Phòng Tử khi không có ai ở trong nhà. Họ tịch thu một sổ ngân hàng có 20 nghìn tệ, một sổ ngân hàng khác có 4.500 tệ, một máy thu hình, một xe máy, 5.000 tệ tiền mặt, một cây dù, một đồng hồ báo thức, và một số vật dụng cá nhân khác. Nhà chúng tôi bị lục lung tung sau khi họ rời đi. Sau này chúng tôi chỉ có thể lấy lại sổ ngân hàng có 4.500 tệ và xe máy.”

“Bằng cách đi theo dõi em gái tôi học ở một trường trung học, Vương Văn Huy và những người khác đã tìm ra tông tích của một ngôi nhà khác của cha mẹ tôi. Ngày 12 tháng mười hai, không đưa ra một lý do gì, họ đi đến ngôi nhà ấy, lục soát lung tung và bắt cha mẹ tôi.”

“Sau đó, Trưởng đồn cảnh sát Lưu Phòng Tử, tên Vương Văn Huy, và những người khác nói dối rằng, ngày 23 tháng tư, khi họ lục soát nhà chúng tôi, họ tìm thấy các chứng cớ đủ để bắt giam mẹ tôi.”

Cô Lục Nhất Minh kiện các viên chức cảnh sát là đã giả tạo các chứng cớ. Cô nói trong bức thư: “Các viên chức từ Đồn cảnh sát Lưu Phòng Tử tuyên bố rằng ngày 22 tháng mười 2008, nơi nhà chúng tôi tại Công Chủ Lĩnh, họ đã tìm thấy các máy tính, các DVD, và những cái gọi là ‘vật liệu truyền bá’. Ngôi nhà này do cha mẹ tôi và em gái tôi ở. Họ mướn nó vì nó gần trường học của em tôi. Họ chỉ mướn một phòng trong căn nhà ba phòng ngủ này, và ở chung với người chủ nhà. Người chủ nhà là chủ của chiếc máy tính. Nó đã được cài đặt lại vào cái đêm trước khi cảnh sát đến và lục soát căn phòng, vì vậy không có gì trong đó. “100 DVD” mà được liệt kê như là chứng cớ cũng không có thật, vì tôi đã hỏi người chủ nhà, và tất cả các DVD chứa đựng hoặc là các video thâu hình con ông lớn lên hoặc các bài hát, và không có cái nào thuộc về mẹ tôi.”

“Rõ ràng là các viên chức cảnh sát từ Lưu Phòng Tử đã giả tạo các chứng cớ này. Trong điều 703 trong Bộ luật hình sự của nước ta có ghi rõ: ‘Đối với những người mà tiêu hủy chứng cớ hoặc giả tạo chứng cớ, theo các mức độ nghiêm trọng của sự việc, họ sẽ bị hoặc kết án ba năm tù hoặc bị giam. Đối với những người trong lĩnh vực luật pháp mà phạm tội này, họ phải chịu sự trừng phạt càng nặng nề hơn.’ Trong điều 45 của Bộ luật tố tụng hình sự cũng ghi rõ rằng, bất kể là bên nào có liên quan hoặc giả tạo, hoặc giấu diếm hoặc tiêu hủy chứng cớ, đó là phạm pháp.”

Kết thúc, Lục Nhất Minh tuyên bố: “Mẹ tôi là một người tốt. Bà vô tội. Xin hãy tuyên bà vô tội và giải phóng bà ngay lập tức.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/4/5/198417.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/4/20/106667.html
Đăng ngày: 10-06-2009; Bản dịch có thể được hiểu chỉnh trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản.

Share