[MINH HUỆ 25-03-2009]

Nhà tù Dự Chương không gì khác hơn là một ổ tà ác luôn tìm cách để bức hại các học viên Pháp Luân Công. Từ nửa cuối năm 2000 cho đến nay, các viên chức nơi này đã thi hành các chỉ thị từ Đảng Cộng sản Trung quốc (ĐCSTQ) để tiêu trừ Pháp Luân Công. Để đạt được tiêu chuẩn chuyển hóa, chúng bày đặt một loạt các phương cách tà ác, tàn bạo để cố ‘chuyển hóa’ các học viên Pháp Luân Công bị giam cầm. Tôi ở đây phơi bày ra công chúng vô số – không phải là tất cả – các tội ác mà chúng đã làm ra để cho mọi người được thấy thật sự điều mà ĐCSTQ gọi là ‘giai đoạn tốt nhất của nhân quyền’ là như thế nào và để cho người dân có một ý kiến về các phương cách vô nhân đạo mà các viên chức nhà tù dùng để ‘giáo huấn và chuyển hóa’ những người mà tin vào Chân Thiên Nhẫn.

Nhốt trong xà lim nhỏ

Xà lim vào khoảng bốn thước vuông, tăm tối, nhỏ và hoàn toàn cô lập với bên ngoài. Người bị giữ nơi đây một thời gian lâu xuống tinh thần nặng nề. Sự cô lập thường dành cho những tội phạm cứng đầu. Những luật pháp chặt chẽ phải được tôn trọng khi giữ người ở nơi này, và thời gian ở nơi này là từ 7 đến 15 ngày. Những tội phạm thật sự ít khi bị giam ở nơi này. Mọi người đều sợ nơi này. Đó là nơi thường xuyên dùng để giam các học viên Pháp Luân Công. Tất cả những học viên mới đến đều đầu tiên bị đưa vào phòng giam này. Sau đó họ sẽ được chuyển đến một nơi khác để chịu sự tẩy não và khóa ‘chuyển hóa’. Những người mà từ chối ‘chuyển hóa’ hoặc sự ‘chuyển hóa’ của họ được tuyên bố là vô tác dụng, cũng như những người mà tuyên bố là họ sẽ tiếp tục tập luyện, sẽ bị giữ nơi này trong hàng nhiều tháng hoặc thậm chí nhiều năm. Họ bị tra tấn tàn nhẫn để làm cho họ từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp bằng cách tiêu hủy tinh thần và ý chí của họ.

Các khóa “chuyển hóa

Các học viên mà từ chối “chuyển hóa” sẽ bị chuyển đến một trong hai khóa “chuyển hóa” để học tập — một vào mùa xuân từ tháng ba đến tháng năm, và một giữa tháng mười và tháng giêng. Phó Giám đốc nhà tù phụ trách chuyển hóa sẽ đích thân điều khiển khóa học. Đầu tiên là làm bởi Lưu Thiên Quý, sau tới Thịnh Kiến Quốc, và cuối cùng là Từ Hồng. Chúng chuyển các lính canh từ các Phòng hành chính liên quan thuộc Văn phòng Giáo huấn và Chuyển hóa và cũng từ các nhà tù nơi mà các học viên Pháp Luân Công bị giam. Sau đó chúng tổ chức các khóa học kín trong tòa nhà mà dùng cho các gia đình tội nhân trong lúc đi viếng thăm. Các lính canh, tù nhân mà theo dõi các học viên, và các học viên sống nơi này trong khi khóa học được tổ chức.

Các viên chức khóa học chỉ định hai hoặc nhiều hơn các tù nhân cho mỗi học viên, chúng hành động như là lính canh và tay sai. Các tù nhân đó là từ các nhóm tội ác có tổ chức: trộm cướp, giết người, hãm hiếp hoặc buôn bán ma túy. Vào ban ngày, các lính canh thực hiện cái mà chúng gọi là giáo huấn ‘chuyển hóa’ một đối một với các học viên hoặc xếp đặt cho các ‘cộng tác viên’ hoặc những người mà đã bị ‘chuyển hóa’ để ‘giúp khuyên răn’ các học viên hoặc ép buộc các học viên xem các chương trình truyền hình gạt dối dân chúng và thóa mạ người sáng lập Pháp Luân Công hoặc Pháp Luân Công. Điều đó được lặp đi lặp lại. Về đêm chúng sẽ ra lệnh cho các tù nhân mà theo dõi các học viên dùng đủ cách để ‘giúp khuyên răn’ các học viên.

Các viên chức nhà tù sẽ thưởng cho các ‘cộng tác viên’ và tù nhân này bằng hạ thời gian tù của họ. Các học viên trước đây mà đã bước lên con đường tà không chỉ dùng các lời lẽ điên khùng để ngược đãi hoặc chửi mắng các học viên mà từ chối ‘chuyển hóa’ mà còn đóng góp những ý kiến tăm tối để làm cách nào tra tấn các học viên. Vào buổi chiều tối, các tù nhân mà theo dõi các học viên sẽ tra tấn các học viên bằng cách treo họ lên, đánh đập họ và đá họ, véo họ vào cổ, đánh họ bằng cây đòn hoặc bằng giây sắt, buộc họ quì gối trong một thời gian lâu, hoặc không cho họ ngủ trong một thời gian lâu.

Không thả các học viên Pháp Luân Công ra khi thời hạn kết án tù đã mãn

Để đạt được “chuyển hóa,” các viên chức nhà tù dùng tất cả mọi cách để kéo dài sự khủng bố các học viên mà vẫn kiên định trong đức tin của họ và từ chối chịu thua. Chúng sẽ không thả ra các học viên mà thời hạn tù đã hết, hoặc chúng giả mạo các chứng cớ để giữ họ lâu thêm, hoặc chúng đưa các học viên đến một trại lao động cưỡng bách để tiếp tục sự ngược đãi và tra tấn của chúng. Các lính canh còn nói trắng trợn với các học viên, “Chính sách của ĐCSTQ là những ai mà từ chối ‘chuyển hóa’ sẽ không bao giờ được trả tự do trong đời này.” Đó là vì sao chúng áp lực nhiều và hăm dọa tất cả các học viên.

Các vụ khủng bố

Ông Hồ Cửu Học (59 tuổi) từ huyện Vũ Ninh, ông Tôn Sĩ Liên (71 tuổi) từ thành phố Cửu Giang, và ông Hoàng Đông An, cũng như những người khác, bị đưa đến nơi này nhiều lần trong khi các khóa được tổ chức vì họ từ chối ‘chuyển hóa’.

Hồ Cửu Học bắt đầu tuyệt thực để phản đối sự khủng bố. Các lính canh xúi giục các tù nhân mà theo dõi ông để ép ăn ông. Vì ống cao su bị vi trùng, ông Hồ Cửu Học bị lây bệnh ho lao và bị đánh tàn bạo. Ông ho ra máu nặng nề và bị hư gan. Ông bị giam trong xà lim trong hơn nửa năm vì ông từ chối bị ‘chuyển hóa’.

Mặc dù Tôn Sĩ Liên tuổi tác đã cao và bị bệnh hen nặng nề của ông, các lính canh vẫn xúi các tù nhân mà theo dõi ông đánh ông và châm điện giật ông nặng nề đến độ ông gần tắt thở. Lưng và đùi của ông cho thấy những vết bầm nặng nề. Vì ông từ chối chuyển hóa trong khóa học, ông bị giam trong xà lim và bị buộc đứng úp mặt vào tường trong một thời gian lâu. Việc đứng lâu đã làm ông bị phù chân, khiến cho ông đi lại khó khăn.

Hoàng Đông An bị buộc nhiều lần tham gia các khóa ‘chuyển hóa’ và bị giam trong xà lim hơn nữa năm. Ông bị tiêu ra máu vì bị đánh đập tàn bạo và bị treo lên trong một thời gian lâu. Ông từ chối bị ‘chuyển hóa’ khi còn gần nữa năm đến ngày ông được thả a. Giám đốc nhà tù Trương Tiểu Phong đích thân phát hành một lệnh “chuyển hóa” ông trong vòng hạn định. Các lính canh sau đó xúi dục các tù nhân đánh ông tàn bạo bằng gậy sắt to để buộc “chuyển hóa” trái với ý của ông.

Các học viên Pháp Luân Công khác mà bị khủng bố tàn bạo trong các khóa ‘chuyển hóa’ gồm có : La Văn Bân và Trần Hướng Dương từ thành phố Nam Xương, Dương Sĩ Khiêm từ thành phố Tân Dư, Hứa Phong từ Cửu Giang, Hứa Kỉ Đình từ tỉnh Hắc Long Giang, và những người khác. Các học viên khác mà bị các lính canh hoặc các tù nhân đánh đập bao gồm có Bành Tiểu Hoa, Tiếu Viễn Quang, và Chiêm Kiến Bân từ thành phố Nam Xương; Tôn Kim Minh từ thành phố Nghi Xuân; Tiếu Nhân Binh từ thành phố Cát An; và Hoàng Chấn Tân từ thành phố Cửu Giang.

Dương Sĩ Khiêm đã liên lạc với một học viên bị ‘chuyển hóa’ và làm cho anh ta hiểu ra là anh ta không nên đầu hàng. Người học viên này tuyên bố bản ‘hối quá thư’ mà anh ta đã viết ra trước đây là vô hiệu lực. Vì đó, các lính canh thúc giục bốn tù nhân đẩy Dương Sĩ Khiêm đến văn phòng trực, bao đầu anh ta với một chiếc chiếu và đánh đập anh ta tàn bạo. Xương sườn trái của anh bị thương nặng. Anh bị khó thở và khó ngủ. Anh không được sự chăm sóc nào cả hoặc được phép nghỉ ngơi. Anh bị cấm tiết lộ điều mà anh đã chịu đựng. Thay vì đó, anh phải làm lao động như thường lệ và phải làm đủ chỉ số.

Bành Tiểu Hoa bị giam trong xà lim trong gần một năm vì từ chối bị ‘chuyển hóa’. Thời hạn giam của ông bị gia tăng them ba năm sáu tháng nữa.

Tiếu Viễn Quang và Trần Kiện bị đưa đi một trại lao động cưỡng bách trong ba năm sau khi thời hạn giam của họ đã mãn vì họ từ chối bị ‘chuyển hóa’.

Các vụ quả báo cho những người làm ác

1. Phó Giám đốc trước kia Lưu Thiên Quý chết đột tử

Lưu Thiên Quý phụ trách các công tác gọi là “chuyển hóa“. Y đi theo sát các điều lệ của Giang trạch Dân để đối xử ác với các học viên trong tù khi y cố làm cho họ bỏ đi đức tin của họ vào Chân Thiện Nhẫn. Khi y thất bại, y sau đó dùng đủ cách tra tấn khủng khiếp: treo lên với tay còng, đánh đập dã man, lao động nặng dài hạn, xà lim trong thời gian lâu, không thả ra sau khi hết hạn giam, tạo dựng chứng cớ giả mạo để gia tăng hạn giam, và/hoặc chuyển đi một trại lao động cưỡng bách. Lưu Thiên Quý về hưu năm 2003, ngay sau khi y được 60 tuổi. Không bao lâu sau y bị bệnh và chết mau lẹ.

2. Bảo Chí Kiên bị cho thôi việc

Bảo Chí Kiên là một cảnh sát viên khoảng 20 tuổi. Y được chuyển đến Nhà tù số 1 nơi mà các học viên Pháp Luân Công bị giam, để làm việc như là Phó giám đốc chính trị. Anh ta làm việc hết mình để ‘chuyển hóa’ và xúi giục các tù nhân vi phạm và đánh đập các học viên mà từ chối hợp tác. Y bị cho thôi việc và trở thành nhân viên thường trong một nhà tù khác khi một tù nhân trốn thoát.

3. Các tù nhân mà theo dõi các học viên bị phạt

Giữa những người mà giúp vi phạm tàn bạo các học viên có nhiều vụ mà các kẻ làm ác bị phạt vì các việc làm ác của họ. Họ bị lột da đầu bởi nước sôi, bị thương khi đánh nhau, bị đánh bởi các tù nhân khác, bị chuyển từ một đơn vị dịch vụ yên ổn đến đầu hàng để lao động nặng, bị gia tăng thời hạn giam trong một năm, hoặc bị cho tự do có điều kiện vào bị không được thả ra. Sau mười năm, các viên chức và lính canh trong nhà tù này đã vị phạm vô số tội ác bởi vì đi theo ĐCSTQ để khủng bố tàn bạo các học viên.

Những người trách nhiệm:

Giám đốc nhà tù, Trương Tiểu Phong
Phó Giám đốc nhà tù, Thịnh Kiến Quốc
Phó Giám đốc nhà tù phụ trách chuyển hóa, Từ Hồng
Đội trưởng đội giáo huấn phụ trách chuyển hóa, Yu
Phó đội trưởng Đội giáo huấn, Đông Hành Phu
Giám đốc nhà tù số 1 nơi các học viên Pháp Luân Công bị giam, Sử
Giám đốc chính trị phụ trách chuyển hóa, Trâu Trường Căn, Tiết Bưu
Giám đốc dân biểu chính trị, Hùng Lập Tân and Hạng Huy
Giám đốc Nhà tù thứ 7 nơi có các phòng xà lim, Vương Đồng Phúc
Giám đốc chính trị các xà lim, Hàng Tiểu Bình and tên Chu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/3/25/197761.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/6/3/107951.html
Đăng ngày: 07-06-2009; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản.

Share