Bài viết của mẹ một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-05-2015] Tôi là một giáo viên tiểu học đã nghỉ hưu, còn chồng tôi là hiệu trưởng của một trường trung học. Cả hai chúng tôi đã tin vào những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu vào ngày 20 tháng 7 năm 1999.

Chúng tôi đã báo cáo con trai tôi cho cảnh sát địa phương vì cháu tu luyện Pháp Luân Công (còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp) và giao nộp tất cả những tài liệu về Pháp Luân Công có trong nhà cho cảnh sát.

Sự thức tỉnh bất ngờ

Ngày con trai tôi bị bắt, viên chỉ huy cảnh sát địa phương đã tới nơi cháu làm việc và đưa cháu đi. Họ cố bắt cháu viết một tuyên bố để đảm bảo rằng cháu không đi Bắc Kinh để thỉnh nguyện và không tu luyện Pháp Luân Công nữa. Khi con trai tôi từ chối, họ đã đưa cháu vào trại lao động cưỡng bức trong hai năm.

Chúng tôi tới đồn cảnh sát và nói với người chỉ huy rằng cả hai vợ chồng tôi đều là những đảng viên trung thành của Đảng, tin tưởng tuyệt đối vào Đảng và làm bất cứ điều gì Đảng yêu cầu. Chúng tôi giải thích chính bởi tin tưởng tuyệt đối vào Đảng, nên chúng tôi mới báo cáo con trai tôi tu luyện Pháp Luân Công cho cảnh sát, và hỏi họ tại sao lại đưa con trai tôi vào trại lao động.

Lúng túng, người chỉ huy cảnh sát nói với chúng tôi rằng ông ta cũng không muốn gửi con trai tôi vào trại lao động cưỡng bức. Ông ta nói rằng: “Con trai ông bà đã từ chối viết bản cam kết và có lẽ sẽ đi Bắc Kinh để thỉnh nguyện. Hàng nghìn học viên Pháp Luân Công đang tới Bắc Kinh để thỉnh nguyện, tôi phải báo cáo lên cấp trên về việc con trai ông bà đã từ chối viết bản cam kết, và Phòng 610 sẽ giải quyết những vụ việc như thế này.”

Do đó, chúng tôi đã tới Phòng 610, nhưng những nhân viên ở đây đã cư xử rất thô lỗ. “Đây là hậu quả của một người không chịu viết bản cam kết,” một nhân viên nói.

Chúng tôi đã viết vài lá thư cho thị trưởng thành phố, nhưng không nhận được hồi âm.

Cuộc sống trở nên khó khăn

Khi con trai bị bắt, cả hai vợ chồng tôi đều đã gần 70 tuổi. Chúng tôi đã tới trại lao động cưỡng bức nhiều lần, nhưng họ không cho chúng tôi gặp cháu bởi cháu không chịu từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công. Chúng tôi chỉ được phép gửi tiền hoặc đồ đạc như quần áo cho cháu.

Đó là quãng thời gian khó khăn của chúng tôi, và đến tận bây giờ nó vẫn khiến tim tôi đau nhói mỗi khi nhớ lại. Chúng tôi khắc khoải đợi tới ngày con trai tôi được về nhà. Hai năm dài đằng đẵng trôi qua, và ngày con trai tôi được thả cuối cùng cũng đã tới. Tuy nhiên, thay vì thả cháu, trại lao động lại gửi cháu vào một trung tâm tẩy não.

Trung tâm tẩy não của Đảng Cộng sản thực chất là một nhà tù, và những người được gửi tới đây đều bị nhốt giam, hoàn toàn không cho ai vào thăm nom. Cuối cùng chúng tôi cũng được nhìn thấy con trai mình. Con trai tôi, từ một thanh niên đẹp trai khỏe mạnh nay gầy yếu chỉ còn da bọc xương, khiến chúng tôi gần như không còn nhận ra cháu.

Vợ chồng tôi hiếm muộn và chỉ sinh hạ được cháu khi tuổi đã ngoài 40. Con trai tôi là một cậu bé đáng yêu và thường đạt các thứ hạng xuất sắc ở trường học. Sau khi tốt nghiệp đại học, cháu làm công việc quản lý ở một công ty. Chúng tôi tự hào về cháu. Sau khi được thả ra từ trung tâm tẩy não, cháu đã bị mất việc. Từng là một người hoạt bát, dễ gần, nhưng bây giờ cháu trở thành một con người trầm lặng.

Vợ chồng tôi giờ đã già, ốm yếu bệnh tật. Sau thử thách này, sức khỏe của chúng tôi đã suy sụp nhanh chóng. Năm 2004, khi đi kiểm tra sức khỏe, bác sỹ chẩn đoán bị bệnh ung thư hạch, và hàng ngày phải uống vài loại thuốc. Cuối năm 2006, tôi hầu như không nói chuyện được. Bác sỹ nói căn bệnh ung thư của tôi đã phát tác. Tôi rất sợ hãi nhưng biết rằng tôi phải thông báo cho con trai tôi về cái chết sắp xảy đến với mình.

Hy vọng

Khi con trai tôi nhìn tôi, đó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cháu khóc. Đêm đó, cháu đưa cho tôi đĩa DVD Cửu Bình (Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản). Cháu nói: “Mẹ, mẹ là giáo viên. Mẹ hãy xem cửu bình, mẹ sẽ có thể phân biệt được đúng sai. Nếu như mẹ có thể có thể tự tách mình ra khỏi cái Đảng Cộng sản vô thần đó, Thần Phật sẽ bảo hộ mẹ.”

Cháu cũng đưa cho tôi một tấm thẻ đẹp mắt và nói: “Hãy chân thành niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo’ điều đó sẽ đem đến một tương lai tốt đẹp cho mẹ.”

Tôi nhìn cháu mà trong lòng bao mối cảm xúc ngổn ngang. Bao năm qua, cháu chưa từng vì cha mẹ hồ đồ mà oán hận chúng tôi. Khi chúng tôi nằm viện, cháu luôn chu đáo chăm sóc, khiến những người hàng xóm và các đồng nghiệp của tôi đều nói rằng cháu chăm sóc chúng tôi còn chu đáo hơn cả con gái.

Bằng những cảm xúc này trong tâm, tôi đã nghe lời cháu. Và từ tận đáy lòng mình, tôi đã niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.”

Nhìn thấu bản chất tà ác của Trung Cộng

Ngày hôm sau, vợ chồng tôi bắt đầu xem cửu bình. Thông thường, tôi sẽ cảm thấy mệt khi xem tivi được khoảng nửa giờ đồng hồ. Nhưng lần này, tôi không hề cảm thấy mệt mỏi thậm chí ngay cả khi đã xem vài giờ đồng hồ mỗi ngày, mà thay vào đó, tôi cảm thấy có sinh lực hơn.

cửu bình đã giúp tôi thấu hiểu được bản chất tà ác của Trung Cộng. Sau khi xem xong, Tôi đã yêu cầu con trai tôi sử dụng tên thật của mình để thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản và các tổ chức liên đới của nó.

Một hôm, tôi chợt nhớ tới tấm thẻ nhỏ mà cháu đưa. Tôi lấy tấm thẻ ra, và bằng tất cả tấm lòng thành kính, tôi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo!”

Bác sỹ kinh ngạc

Kỳ tích đã xảy ra: Ngay khi vừa niệm xong những chữ trên, cảm giác lạnh lẽo trong cổ họng tôi đột nhiên biến mất, và họng tôi có cảm giác tốt hơn rất nhiều. Khi sờ vào cổ, cục u sưng trong cổ họng đã nhỏ đi nhiều. Tôi vui mừng hét lên gọi chồng và con tôi, giọng của tôi rất to và rõ ràng!

Họ đều sững người vì kinh ngạc. Tôi cao hứng đến nỗi chỉ muốn chạy ra ngoài và hét lên “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo!”

Tôi thường phải tới bệnh viện vào mỗi thứ Tư hàng tuần để lấy thêm thuốc và kiểm tra. Ngày mà cơ thể tôi được thanh lọc là vào hôm thứ Tư, do đó tôi vẫn tới bệnh viện như thường lệ. Ngay khi vừa nhìn thấy tôi, bác sỹ Vương nói rằng nước da của tôi nhìn rất tốt, và tôi nói với cô ấy rằng sức khỏe của tôi đã hồi phục.

Cô ấy nói: “Cái gì? Bà nói được rồi à?” Cô ấy đưa tôi đi chụp X-quang, nhìn vào kết quả, rồi lại nhìn tôi, rồi lại nhìn vào phim – khối u sưng đã biến mất. Bác sỹ Vương và những chuyên gia ung thư, những người đã điều trị cho tôi trong những năm qua đã bị sốc. Bác sỹ Vương nói rằng, trong cuộc đời làm bác sỹ của mình, cô chưa từng được chứng kiến trường hợp căn bệnh ung thư giai đoạn cuối nào lại được chữa khỏi như thế này.

“Cho tôi xem toa thuốc của bà!”

Tôi nói với cô ấy: “Tôi có một toa thuốc thần kỳ.”

“Nói cho tôi biết với!” cô nài nỉ. Hít một hơi thật sâu để cố gắng lấy lại bình tĩnh, nhưng những giọt nước mắt vẫn tuôn rơi khi tôi kể cho cô nghe những gì mà gia đình mình đã trải qua.

Bác sỹ Vương nắm lấy tay tôi và nói: “Tôi đã được nghe rằng Pháp Luân Công có khả năng chữa bệnh thần kỳ, nhưng chưa từng được chứng kiến. Hôm nay, được chứng kiến những gì đã xảy ra với bà, tôi đã tận mắt thấy được sức mạnh thần kỳ của Pháp Luân Công!”

Cô đã ghi lại “toa thuốc” vào một mảnh giấy và sau đó cẩn thận cất vào túi. Cô nói rằng cô sẽ kể câu chuyện này với mọi người trong nhà và bảo họ niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo!”

Không còn bị ĐCSTQ lừa dối thêm nữa

Sau đó, cảnh sát đã bắt con trai tôi lần nữa vì việc phân phát phần mềm vượt phong tỏa internet. Cảnh sát đã tới lục soát nhà tôi, nhưng không tìm thấy gì vì tôi đã giấu mọi tài liệu Đại Pháp vào nơi an toàn.

Tôi nói với người xử lý trường hợp của con trai tôi về những điều xảy ra với tôi, và đặt mọi hồ sơ y tế và các kết quả chụp X-quang lên bàn theo trình tự thời gian. Họ đã chụp ảnh hồ sơ đó của tôi.

Tuy rằng cuộc bức hại vẫn còn đang tiếp diễn, nhưng nếu một người hồ đồ và đã từng bị lừa dối như tôi đã có thể tỉnh ngộ và nhận được những phúc báo to lớn, vậy thì cuộc bức hại này còn có thể kéo dài được bao lâu nữa?

Tôi viết bài này để kỷ niệm ngày 13 tháng 5 “Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/5/15/309418.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/5/23/150696.html

Đăng ngày 12-07-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share