Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-04-2015] Con gái tôi bị chẩn đoán ung thư vòm họng giai đoạn cuối và có một khối u não vào tháng 06 năm 1997. Cháu sắp tốt nghiệp đại học và chỉ còn hy vọng sống được thêm ba tháng.

Chúng tôi đã tuyệt vọng, khi mà chồng tôi qua đời cũng vì bệnh ung thư 12 năm trước.

Trong lúc đang chăm sóc con gái tôi ở bệnh viện, tôi tình cờ gặp Pháp Luân Đại Pháp. Được hưởng lợi từ môn tập, tôi hy vọng rằng con gái tôi cũng sẽ được như vậy.

Con gái tôi có nhiều vấn đề về thể chất, gồm cả việc bị suy giảm thị lực lẫn thính giác. Cháu bị suy giảm thần kinh vận động từ khi sinh ra và do vậy không thể luyện các bài công pháp Đại Pháp, nhưng cháu đọc các sách Đại Pháp.

Cháu mất nhiều máu vì bị chảy máu cam và rất yếu đến mức phải có người giúp mới ra được khỏi giường. Tuy nhiên, cháu không cần phải truyền máu. Tôi biết rằng Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp đang chăm sóc cho cháu.

Vào hôm cháu xuất viện, một cục u lớn đã xuất hiện trên cổ của cháu. Và mặt của cháu bị sưng lên. Cháu tiếp tục đọc các sách Đại Pháp và không lo lắng về sự phát triển [của khối u]. Một vài ngày sau đó, khối u cỡ bằng quả trứng đã biến mất.

Vào tháng 02 năm 1998, tôi đưa cho cháu một vài bài báo về trải nghiệm tu luyện của các học viên khác. Những bài viết đó đã khiến cháu tỉnh ngộ, đặc biệt vì cháu thấy rằng trông tôi khỏe mạnh hơn sau khi tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Do đó, cháu đã quyết định tu luyện Đại Pháp một cách chân thành.

Đã 18 năm qua kể từ khi con gái tôi bị chẩn đoán ung thư giai đoạn cuối. Giờ đây, cháu khỏe mạnh và ngay cả các vấn đề dây thần kinh vận động của cháu cũng không còn như chẩn đoán ban đầu. Cháu cũng tìm được một công việc tốt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/4/7/307194.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/5/4/150009.html

Đăng ngày 17-06-2015. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share