Bài viết của một học viên ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 25-02-2015] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998. Con đường tu luyện của tôi khá gập ghềnh. Tôi biết rằng có nhiều lần mình đã không làm tốt.
Tuy nhiên, tôi sẽ rút kinh nghiệm từ những sai lầm trước đây của mình để làm tốt hơn trong tương lai.
Tôi vào học ở một trường trung học có uy tín và sống trong ký túc xá, mỗi tháng tôi về nhà một lần. Khi về nhà, tôi nghe các băng giảng Pháp của Sư phụ cùng mẹ, mặc dù vẫn không hiểu lắm tu luyện là như thế nào, nhưng tôi biết rằng các học viên luôn sống theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Tôi muốn trở thành một người tốt.
Vượt qua khảo nghiệm về Chân
Sau một kỳ thi, tôi đứng đầu lớp với số điểm tuyệt đối ở môn toán học. Nhưng sau đó tôi nhận ra mình có một lỗi mà giáo viên không nhìn thấy. Vì tôi liên tục nằm trong tốp ba của lớp nên cô giáo chỉ nhìn lướt khi chấm bài cho tôi.
Tôi tự hỏi liệu mình có nên giữ im lặng về điều đó. Tôi nhớ lại các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Đại Pháp và vì thế tôi đã nói với lớp trưởng về sự việc này. Cậu ấy nói: “Nếu bạn không nói cho giáo viên về lỗi sai kia, bạn sẽ đứng đầu và giành chiến thắng vinh quang cho lớp chúng ta. Nếu bạn nói ra, bạn chỉ được xếp hạng ba, vì điểm số sẽ bị hạ xuống. Hãy suy nghĩ về điều đó.”
Tôi cảm thấy không đúng khi giữ im lặng về lỗi sai của mình nên tôi đã nói với giáo viên vào ngày hôm sau. Điểm của tôi đã bị hạ xuống, nhưng trong buổi lễ trao giải, thầy hiệu trưởng đã khen ngợi sự trung thực của tôi.
Khi đó, nhờ mẹ mà tôi đã nhớ được những lời dạy của Sư phụ để trở thành một người tốt và sống theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn.
Cuối cùng tôi cũng bắt đầu tu luyện Đại Pháp vào mùa thu năm 1998. Khi có thời gian, tôi thường học Pháp. Khi mẹ tôi hỏi tôi nhớ được bao nhiêu phần trong Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Đại Pháp, tôi đã đọc thuộc bài giảng thứ nhất mà không thiếu một từ.
Thực ra, tôi đã không học thuộc lòng cuốn sách, nhưng tôi đã đọc rất nhiều lần đến mức tôi đã vô tình ghi nhớ được – đây là huyền năng của Pháp.
Vô gia cư, nghèo túng và bị giam giữ
Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu cuộc đàn áp Pháp Luân Công vào năm 1999. Do đó, tôi cũng đã bị bức hại.
Tôi bị bắt, giam giữ và tra tấn vào năm 2001. Khuôn mặt của tôi bị đánh đập đến mức sưng vù lên và không thể nhận ra, vì bị đánh đập bằng gậy tre nên chân tôi đầy những vết thương. Tôi đã tuyệt thực để phản đối sự tra tấn và sớm được thả. Nhưng tôi đã trở thành vô gia cư và nghèo túng.
Tuy vậy, tôi quyết định rằng mình phải duy hộ Đại Pháp. Vì thế tôi đã đến quảng trường Thiên An Môn ở Bắc Kinh. Vì có nhiều nhân viên cảnh sát, tôi đã đi xung quanh quảng trường Thiên An Môn và tự hỏi nên làm gì.
Buổi tối hôm đó, tôi nhớ ra trong túi mình có một ít các tài liệu Pháp Luân Đại Pháp và tôi đã đặt tất cả chúng trên quảng trường. Tôi bị cảnh sát bắt và khi bị lôi vào một chiếc xe cảnh sát, tôi đã hô lên: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”
Họ đưa tôi đến đồn cảnh sát Thiên An Môn, nơi tôi đã bị một cảnh sát xích kim loại vào mặt. Tôi không sợ và đã phát chính niệm để thanh trừ các nhân tố tà ác đằng sau các cảnh sát. Anh ta bình tĩnh lại và đưa tôi đến một căn phòng khác, ở đó anh ta cố gắng để tìm ra địa chỉ nhà tôi. Thay vì trả lời, tôi đã giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho anh ta.
Một cảnh sát khác bước vào phòng và cố gắng làm bỏng tôi bằng thuốc lá đang cháy. Sau đó, người cảnh sát đầu tiên chỉ vào anh ta và nói: “Đừng đụng vào cô ấy, hãy ra khỏi đây!” Viên cảnh sát rời khỏi phòng. Sau đó tôi được đưa đến hành lang, ở đó anh ta còng tay tôi vào một chiếc ghế. Tôi nói với anh ta rằng chiếc còng quá chặt và anh ấy đã nới lỏng còng tay. Tôi thậm chí còn thoát được còng tay, nhưng quá sợ hãi để trốn vì lúc đó là nửa đêm.
Ngày hôm sau, tôi vẫn bị giam giữ phi pháp, vì vậy tôi lại tiếp tục tuyệt thực. Tôi đã được thả sau 15 ngày.
Mê lạc phương hướng
Sau năm 2001 tôi bị bắt và bị kết án trong một trại lao động. Tôi được thả ra vào năm 2007. Tuy nhiên, tại thời điểm đó, thật khó khăn để kiếm sống. Đối mặt với nhiều biến cố như vậy, tôi cảm thấy bất lực và thay vì giải quyết vấn đề dựa trên Pháp, tôi đã quay lại làm một người thường.
Tôi đã không học Pháp tinh tấn và không có bạn đồng tu để chia sẻ kinh nghiệm. Tôi trở nên chán nản và theo đuổi cuộc sống thoải mái của một người thường. Tôi đấu tranh, suy nghĩ, cư xử như người thường và trong một thời gian đã mê lạc trong xã hội người thường.
Nhưng Sư phụ đã không bỏ rơi tôi và đã nhiều lần điểm hóa cho tôi về sự nghiêm túc của tu luyện. Tôi đã nghĩ: “Làm sao mình có thể hủy hoại bản thân và đắm chìm trong sự tiêu trầm này được?”
Loại bỏ đau khổ về quá khứ
Tôi quyết định rằng mình sẽ không dằn vặt và chìm đắm trong quá khứ nữa. Tôi mua một chiếc máy in và làm một vài tài liệu Pháp Luân Đại Pháp như các đĩa CD, DVD Thần Vận, và các tờ lịch với thông tin về Đại Pháp. Tôi phân phát chúng sau khi làm việc, và lương của tôi đã tăng từ vài trăm tới năm, sáu, và đôi khi tới tám nghìn nhân dân tệ.
Một công ty lớn đã thuê tôi và có hơn 10 người trong bộ phận của tôi. Tôi nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp và lúc đầu phải đối mặt với một vài sự phản đối. Tôi đã phát chính niệm và cảm thấy môi trường được cải thiện.
Một đồng nghiệp nữ từng phản đối tôi nói chuyện về Pháp Luân Đại Pháp, sau đó đã bắt đầu nói chuyện về môn tập. Cô đã đột phá tường lửa bằng đường link mà tôi gửi và đã có được những nhận thức về Đại Pháp thông qua việc đọc các trang web hải ngoại.
Thoát khỏi xiềng xích của ĐCSTQ
Một trong những đồng nghiệp của tôi sống gần tôi. Anh ấy thường tâm sự với tôi và tôi đã hướng anh ấy hành xử dựa trên Pháp khi giải quyết những mâu thuẫn với bạn bè.
Tôi giảng cho anh nghe chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và thuyết phục anh thoái đảng. Anh đã đồng ý và nói rằng anh tin những gì tôi nói, vì trong mắt anh ấy tôi là một người tốt và đứng đắn. Anh cùng những người bạn của mình đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.
Trong một bữa ăn anh nói với tôi rằng anh từng muốn trở thành một thành viên có địa vị trong ĐCSTQ, nhưng vì tôi đã giảng chân tướng cho anh, nên anh muốn thoát khỏi xiềng xích của nó. Tôi nói rằng anh nên ghi nhớ Pháp Luân Đại Pháp hảo và Chân – Thiện – Nhẫn hảo. Tôi đã tặng anh và bạn của anh những lá bùa hộ mệnh.
Tôi cố gắng để việc kiếm sống trở thành thứ yếu sau khi bắt đầu một công ty nhỏ, điều đó giúp tôi có thời gian tập trung vào việc học Pháp tốt hơn, luyện các bài công pháp, phát chính niệm và nói với những người mà tôi gặp gỡ trong công việc về Đại Pháp cũng như việc thoái Đảng.
Sư phụ đã ban cho tôi trí huệ để giúp đỡ các đồng tu
Vì không có nhiều học viên có kỹ năng trong khu vực nên tôi phải đảm nhận việc hỗ trợ kỹ thuật. Tôi bắt đầu giúp các đồng tu cập nhật hệ thống máy tính của họ từ tháng 04 năm 2014.
Có nhiều vấn đề kỹ thuật cần tôi phải tìm hiểu. Tuy nhiên, bất kể tôi cố gắng đến đâu, tôi vẫn không thể tìm ra một vấn đề kỹ thuật cụ thể. Nhưng đêm đó, trong một giấc mơ, Sư phụ đã giải thích cho tôi cách để giải quyết một số vấn đề. Tôi lắng nghe Sư phụ, nhưng sau khi tỉnh dậy tôi không thể nhớ được điều gì. Tôi biết phải làm gì đó với các vấn đề của mình, vì vậy tôi khởi động máy tính, chỏ con chuột vòng quanh và vô tình nhấp vào một tập tin hệ thống.
Đột nhiên, tôi hiểu một số nguyên tắc về phần mềm hệ thống. Tôi biết rằng đó chính là trí huệ mà Sư phụ đã ban cho mình. Do đó, tôi bắt đầu giúp đỡ các đồng tu giải quyết các vấn đề của họ. Thậm chí các học viên ở xa cũng nhờ tôi sửa máy cho họ và tôi nhận ra rằng kỹ năng này cần phải được chia sẻ.
Tôi mua một ổ cứng nhỏ xách tay và nạp tất cả các phần mềm vào nó. Tôi đưa thông tin mà tôi đã lưu cho các học viên, những người muốn học và kiên nhẫn dạy họ từng bước một.
Một phụ nữ ngoài 50 tuổi vốn không có kinh nghiệm về việc sửa chữa các hệ thống cũng muốn học. Khi tôi dạy bà, bà đã ghi lại từng từ, bao gồm cả việc kích chuột phải hoặc kích chuột trái. Tôi đã xúc động bởi mong muốn được học hỏi của bà và cảm thấy có trách nhiệm lớn hơn để dạy cho bà. Bất cứ khi nào bà gặp vấn đề, tôi sẽ tìm cách giải quyết và dạy bà đến khi bà có thể tự mình làm được. Bà giúp ích rất nhiều cho các học viên trong vùng của mình.
Nói chung, tôi đã rớt nhiều lần kể từ khi bước trên con đường tu luyện. Có nhiều việc tôi vẫn chưa làm tốt và tôi cảm thấy có lỗi. Nhưng tôi biết chắc chắn rằng mình chỉ có thể tiến về phía trước thông qua việc tinh tấn học Pháp, luyện công, phát chính niệm và phổ truyền vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp.
Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2015/2/25/-305580.html
Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2015/3/18/149377.html
Đăng ngày 17-06-2015. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.