Bài của một đồng tu Pháp luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn đông (Shandong), Trung quốc

[Minh Huệ] Trong quá khứ, tôi rất dễ nhìn thấy các khuyết điểm của các đồng tu khác, và tôi luôn biết là tôi cũng có những khiếm khuyết y như vậy. Sau này, tôi thấy rằng tình trạng của các đồng tu khác, nhất là của những người mà tôi thân cận nhất, sẽ cho tôi thấy một cách tinh tế những chấp trước càng sâu xa của tôi.

Ví dụ, một đồng tu trở nên rất sốt sắng và gần như là sung sướng sau khi nghe tôi nói rằng gia đình chúng tôi không còn có huê lợi nào, vì anh ta đã kinh nghiệm qua tình trạng y như vậy.

Tôi cảm thấy rất buồn, vì tôi bỗng nhiên thấy được những khiếm khuyết của chính tôi trong tư cách của người bạn đồng tu này. Tôi luôn cảm thấy thông cảm và có thể chảy nước mắt khi tôi gặp những bạn đồng tu khác trong cùng kinh nghiệm như tôi, ngược lại tôi không thông cảm được những người khác ở trong hoàn cảnh khác tôi. Bổng tôi có thể thấy rằng sự ‘thông cảm’ của tôi là không trong sạch. Nó có vẽ như là tôi lưu tâm và lo lắng đến người khác, nhưng thật sự tôi đang chú tâm vào sự đau khổ của chính tôi và cái ‘thành quả’ của mình. Mặt khác, sự ‘thiếu lưu tâm đến người khác’ của tôi là có nguồn gốc trong cái tình cảm hờn ghen mà tôi cảm thấy trong tâm tôi khi tôi tin rằng tôi đã làm một sự cố gắng ‘phụ trội’ cho Đại Pháp, trong khi những người khác làm ít hơn. Có quá nhiều những tình cảm con người mà có liên can đến cách suy nghĩ như thế.

Tôi chọn để nhiều thời giờ với những đồng tu mà có sự hiểu biết như tôi và tôi thích bàn bạc với họ về một số vấn đề y như những bạn bè tri kỷ. Nhưng tôi không bàn những vấn đề này với những người khác. Xin hãy suy nghĩ. Có thể chúng tôi thích bàn bạc cùng nhau là vì chúng tôi có cùng chung những chấp trước, và qua sự giao tiếp đó chúng tôi có thể sẽ tìm ra được những vấn đề của mình.

Đối với những ai mà tôi thương cãm, mà tôi tâm sự, và cũng với những ai mà tôi có cùng một tánh khí, tôi có thể nhìn thấy những khiếm khuyết và chấp trước của tôi được phơi bày. Một lần nọ, một đồng tu nói rằng một đồng tu khác chỉ làm công việc mà anh ta cảm thấy là quan trọng ngay bây giờ đối với anh ta, và anh ta không để ý đến những gì khác. Bạn đồng tu này của tôi lại nói tôi cũng vậy giống như người bạn đồng tu kia. Thật ra, tôi cũng có ý nghĩ rằng tốt nhất nếu chúng ta làm những gì chúng ta nghĩ chúng ta cần phải làm trong công việc Đại Pháp, và yên lặng làm cho tốt. Nhưng mà cũng có thể chúng ta sẽ làm được tốt hơn nữa trong sự chứng thực Đại Pháp nếu chúng ta có thể hợp thành cùng chung một thể. Trong khi suy nghĩ về vấn đề này, tôi hiểu được rằng tôi chưa hợp thành một thể với các đồng tu khác!

Khi tôi nhìn thấy những tình trạng và chấp trước của những đồng tu mà tôi gặp trên con đường tôi đi, và khi tôi có thể xem bài của một bạn đồng tu trên mạn lưới, tôi luôn nhìn vào bên trong xem tôi có hoàn cảnh và chấp trước y như vậy không. Tôi thấy rằng các đồng tu chính giống như những tấm kiếng. Chúng luôn có thể phản ảnh những chấp trước của tôi.

9-4-2004

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2004/4/10/72074.html;

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2004/4/28/47480.html.

Dịch ngày 5-5-2004, đăng ngày 6-5-2004; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share