Bài viết của một học viên tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 06-01-2015] Tôi 53 tuổi và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996. Gia đình tôi đã được hưởng đại phúc kể từ đó.

Khối u trên tai biến mất

Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi có một khối u nằm phía sau tai phải. Bác sĩ nói rằng mặc dù khối u không quá lớn nhưng vẫn cần phẫu thuật để loại bỏ. Tôi đã rất lo lắng, sợ hãi và do dự để thực hiện điều này. Tôi kiểm tra nó trong gương và cảm thấy khó chịu mỗi ngày.

Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã rất hạnh phúc và tập trung học Đại Pháp trong vài ngày, do vậy tôi đã quên kiểm tra khối u. Rồi một ngày tôi bỗng nhớ tới nó, nhìn vào gương và thấy rằng nó đã biến mất. Tôi đã rơi nước mắt sung sướng và thực sự cảm thấy rằng Đại Pháp thật kỳ diệu.

Không bị thương tích nghiêm trọng sau khi bị xe tải đâm

Đảng Cộng sản Trung Quốc đã bắt đầu chiến dịch chính thức của mình để vu khống và đàn áp Pháp Luân Công vào năm 1999. Ngay sau đó, tôi đã tới Bắc Kinh để thỉnh nguyện đòi lại quyền được tu luyện.

Trên đường tới Bắc Kinh, cảnh sát đã chặn đường tôi và bắt đầu đưa tôi về nhà. Tôi hỏi: “Tôi đã phạm tội gì?” Họ đáp: “Chị không phạm tội. Là xe chị đã không theo quy định.” Tôi nói: “Dừng xe. Chúng tôi sẽ xuống xe.” Tôi mở cửa và bị ngã ra ngoài xe. Trong nháy mắt, một chiếc xe tải đã cán qua chân tôi.

Tôi không cảm thấy bất cứ đau đớn nào mà chỉ cảm thấy rằng chân mình đã được lót bằng một đệm mềm. Tôi đứng dậy và chạy về phía xe của mình. Sau đó, những người trong xe nói rằng rõ ràng có những vết lốp xe trên chiếc quần trắng của tôi. Chân tôi đã không bị thương. Tôi chỉ bị những vết thương ngoài da mà đã khỏi sau chưa đến 10 ngày.

Chồng tôi đã tránh được một vụ tai nạn chết người

Chồng tôi làm việc trong một cửa hàng bán xe ô tô. Một ngày có khách hàng mới học lái xe muốn mua một chiếc xe mới. Cô đã yêu cầu chồng tôi đưa cô đến một số cơ quan chính quyền để hoàn thành tất cả các thủ tục cần thiết. Người khách hàng này trong lúc vội vàng đã nhầm chân ga với chân phanh. Chiếc xe lao thẳng về phía chồng tôi. Có một chiếc xe khác phía sau anh ấy và chân anh bị kẹp giữa hai chiếc xe. Người khách hàng rất sợ hãi và đã đưa chồng tôi đến bệnh viện, lấy một ít thuốc và đưa chồng tôi về nhà.

Ở nhà, chồng tôi đã kể cho tôi việc này. Tôi bảo anh: “Hãy ghi nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’, và anh sẽ ổn thôi.” Sau đó anh ấy đã bực tức nói với tôi: “Người khách hàng đó đâm anh. Anh đã không trách móc cô ta. Nhưng cô ta thậm chí còn không đến thăm anh sau vụ tai nạn.” Tôi nói: “Cô ấy đã không cố ý làm vậy. Nếu anh nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’, điều xấu có thể trở thành tốt.” Sau vài ngày nghỉ ngơi, chồng tôi đã quay lại làm việc.

Mẹ tôi gặp may mắn

Mẹ tôi đã 87 tuổi. Ba năm về trước, bà bị lên cơn đau tim và tràn dịch màng phổi. Bà bị phù nề, khó thở và không thể ngủ vào ban đêm. Bà đã phải nhập viện vài lần. Cuối cùng bệnh viện cũng hết cách. Sau khi về nhà, bà đã không thể nói hoặc nuốt khi các triệu chứng của bà thực sự trở nên xấu. Người thân và bạn bè đã đến thăm bà. Họ đều lắc đầu khi rời đi và lo lắng rằng mẹ tôi sẽ không qua khỏi được lần này.

Trong gia đình tôi có vài học viên Đại Pháp, họ đã giảng chân tướng cho mẹ tôi vài lần và bảo bà niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Mẹ tôi đã không tin. Lần này, các cô con gái trong gia đình đã nói với bà: “Các bác sĩ đã không thể chữa khỏi cho mẹ. Nếu mẹ chân thành niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’, điều tốt lành sẽ xuất hiện.” Vì mong cầu được sống nên bà đã niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Bà đã dần dần trở nên tốt hơn. Ngay sau đó bà có thể ăn và chứng phù nề nhanh chóng biến mất.

Tuy nhiên, vì vài lý do, sau khi hồi phục sức khỏe, mẹ tôi lại có một khối u trên mông. Ngày nọ khi bà đang xem Thần Vận, có âm thanh lách tách phát ra. Rồi khối u biến mất. Mẹ tôi nghĩ rằng điều này thật kỳ diệu.

Giờ đây mẹ tôi lần lượt sống ở nhà các con gái và bà thường xuyên xem Thần Vận. Bà ăn uống tốt – ngày ba bữa và thường nở nụ cười trên khuôn mặt.

Những đứa con đáng yêu

Tôi có một con gái và một con trai. Chúng đều ủng hộ việc tôi tu luyện. Mặc dù chúng không tu luyện Đại Pháp nhưng chúng biết Đại Pháp là tốt và thường niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Qua nhiều năm, chúng luôn hoàn thành tốt việc học tập và công tác.

Hai con tôi không bao giờ lãng phí tiền. Có lần tôi tỏ ý muốn đưa thêm cho chúng ít tiền nhưng chúng không lấy vì chúng hiểu hoàn cảnh của tôi.

Sau khi tốt nghiệp đại học, con gái tôi đã có một công việc vừa ý. Cháu đưa cho tôi tất cả tiền thu nhập của mình và xin tôi tiền nếu cần mua thứ gì đó. Con gái tôi là một giáo viên mẫu giáo. Những đứa trẻ trong lớp của cháu đều cư xử rất tốt. Ngay cả những bé bị các giáo viên khác coi là nghịch ngợm cũng cư xử lễ phép trong lớp của cháu. Các phụ huynh đều tin tưởng và yêu quý cháu. Các giáo viên khác thường trêu đùa con gái tôi: “Chị thật may mắn. Dường như có một vị thần vĩ đại đang phù hộ cho chị.” Con gái tôi chỉ gật đầu và hiểu rằng vì tâm mình luôn ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo.”

Con trai và con gái tôi hiểu sự thật về Đại Pháp. Do đó chúng đã được hưởng may mắn.

Cả gia đình tôi rất biết ơn sự bảo hộ từ bi của Sư phụ và sự kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi cũng hy vọng những người khác có thể hiểu sự thật và ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo” trong tâm. Chúng tôi cầu chúc những người tốt được suốt đời bình an.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/1/6/302775.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/1/27/148131.html

Đăng ngày 21-03-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share