Bài viết của học viên Cổ Cầm từ tỉnh Giang Tây, Trung Quốc

[MINH HUỆ 06-11-2014] Tôi là học viên Pháp Luân Công từ tỉnh Giang Tây.

Đó là vào một buổi tối rất muộn tháng 03 năm 2008, tôi nhận được một cú điện thoại đường dài từ em gái tôi, báo rằng con trai cô ấy sống gần đó bị tai nạn xe hơi. Tôi nhanh chóng mặc quần áo rồi vội đến bệnh viện.

Khi đến bệnh viện, tôi thấy cô ấy cùng con trai đang ở trong phòng chăm sóc đặc biệt. Bác sĩ chỉ cho chúng tôi xem điện não đồ của cháu và nói: “Bệnh nhân có một lỗ hổng ở đầu cỡ miệng chén. Xương sọ vỡ đã bị mắc bên trong não. Một mắt của cháu đã văng ra khỏi hốc mắt. Cháu đã mất rất nhiều máu. Có thể cháu sẽ không thể sống sót qua đêm. Dù có sống sót thì có lẽ cháu cũng sẽ thành người thực vật.

Những người thân có mặt đều òa khóc và mọi thứ trở nên hỗn loạn. Vợ cháu khóc than rằng: “Em sẽ sống sao đây? Hai con nhỏ của chúng ta, em biết phải làm sao!”

Tôi rất bình tĩnh vì tôi biết Sư phụ đang bảo hộ. Tôi nhanh bảo vợ của cháu tôi chân thành niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo” và xin Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp cứu chồng cô ấy.

Lúc đầu, cô ấy không tin tôi và từ chối làm theo; nhưng sau đó, trong lúc tuyệt vọng, cô bắt đầu chân thành niệm chín chữ vàng và thêm một câu: “Đại Pháp hảo! Sư phụ Đại Pháp, xin hãy cứu chồng con.”

Buổi sáng, bác sĩ đến kiểm tra cho cháu trai tôi và đã quyết định chụp một điện não đồ khác. Khi cháu đang được chở ra khỏi khu vực chăm sóc đặc biệt, Tôi theo sau và hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo!”

Lúc đó, hành lang có hơn 50 người. Tất cả họ ngồi im lặng. Không ai phát ra tiếng động. Tất cả họ đều nghe thấy tiếng hô của tôi.

Sau khi làm xong điện não đồ, bác sĩ nói rằng tình trạng của cháu đã được cải thiện kể từ lần đầu tiên cháu nhập viện. Mảnh vỡ xương sọ bị mắc ở não nên phải phẫu thuật. Vì vậy sau khi em gái và em rể tôi tới, bác sĩ đã tiến hành phẫu thuật cho cháu. Sau ca phẫu thuật, cháu được chở lại khu vực chăm sóc đặc biệt.

Em tôi, cũng là học viên Pháp Luân Công, cùng tôi bắt đầu luyện các bài công pháp ngay bên ngoài khu vực chăm sóc đặc biệt. Rồi đột nhiên, nhạc luyện công bị dừng. Máy MP3 hết pin. Em tôi thở dài vì không mang theo sạc, nhưng đột nhiên, máy MP3 trong tay tôi bằng cách nào đó đã tự động được sạc đầy và nhạc luyện công lại tiếp tục phát trở lại như bình thường. Cả hai chúng tôi đều rất kinh ngạc khi trải nghiệm sự phi thường và huyền năng của Pháp Luân Công.

Vào ngày thứ tư, cháu tôi được chuyển từ khu vực chăm sóc đặc biệt tới phòng cấp cứu. Trong phòng cấp cứu, tôi bật các bài giảng của Sư phụ cho cháu nghe hàng ngày. Tình trạng của cháu ngày một tốt hơn, ngày càng tỉnh táo hơn. Sau bảy ngày, cháu đã có thể ngồi dậy và giọng nói khá rõ ràng.

Vợ cháu không thể tin được mọi thứ đang diễn ra trước mắt cô là sự thật. Khi cô cố tình gọi con trai cả bằng tên của con trai thứ, cháu tôi lập tức chỉnh lại cho vợ. Cháu gọi đúng tên của con mình và mô tả chính xác quần áo mà hai đứa đang mặc.

Vợ của cháu tôi cuối cùng cũng đã tin rằng chồng cô thực sự có thể phục hồi mà không có bất kỳ vấn đề nào nghiêm trọng về tinh thần.

Cháu tôi tiếp tục nghe các bài giảng của Sư phụ. Khi cảnh sát giao thông đến để giải quyết các vấn đề sau vụ tai nạn, anh nói với cháu tôi rằng: “Tình trạng của anh không quá tệ. Thậm chí anh còn nghe được cả đài.”

Mười ngày sau, với trợ giúp, cháu tôi có thể đi bộ dọc hành lang. Hai mươi ngày sau, cháu được xuất viện.

Lãnh đạo nơi làm việc của cháu cho cháu chín tháng nghỉ phép. Sau sáu tháng, cháu đã xin quay lại làm việc. Trong suốt sáu tháng nghỉ ngơi và phục hồi, cháu về quê bằng tàu và xe hơi ba lần. Mặc dù đường gập ghềnh, nhưng cháu không thấy khó chịu gì.

Sáu tháng sau, cháu trở lại vị trí làm việc và tiếp tục công việc quản lý của mình.

Bây giờ, đã sáu năm trôi qua, cuộc sống và công việc của cháu tôi đã trở lại bình thường.

Việc thoát chết và qua khỏi chấn thương từ một vụ tai nạn xe nghiêm trọng như vậy đã tạo nên một cơn chấn động tại địa phương. Bạn bè, đồng nghiệp và hàng xóm của cháu đều biết Pháp Luân Đại Pháp đã cứu mạng cháu. Một vài người đã bắt đầu học và luyện các bài công pháp.

Bố cháu vốn chưa từng ủng hộ Đại Pháp cũng bắt đầu thành tâm biết ơn Đại Pháp. Cháu tôi nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo” mỗi ngày.

Cả gia đình vô cùng biết ơn ân cứu mạng của Sư phụ Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/11/6/299899.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/11/26/147042.html

Đăng ngày 31-12-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share