Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 30-12-2014] Có một khoảng thời gian, khi chúng tôi có thể tu luyện Pháp Luân Công mà không bị sách nhiễu hay bị đàn áp. Tôi nhớ gia đình tôi và tôi cảm thấy rất vinh dự khi tham dự khóa giảng Pháp của Sư phụ Lý Hồng Chí tại Sân vận động Đại Liên. Đây cũng là khóa ​​giảng cuối cùng trước khi Sư phụ dừng giảng Pháp ở Trung Quốc đại lục.

Trước khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi bị bệnh tim, đau dạ dày, các vấn đề phụ khoa, hội chứng Meniere , và viêm xoang. Chỉ trong sáu tháng tu luyện Pháp Luân Công, tôi đã có sức khỏe tốt trở lại. Chồng tôi cũng vậy, cũng không còn phiền muộn vì bệnh sơ gan nữa, và con gái chúng tôi cũng được trải nghiệm trạng thái vô bệnh.

Khi dịch cúm quét qua thành phố chúng tôi vào tháng 03 năm 1996, các đồng nghiệp của tôi đều bị nhiễm bệnh, nhưng tôi vẫn khỏe mạnh. Công ty tôi nghĩ rằng điều này thật tuyệt vời và đã cho phép tổ chức các cuộc hội thảo Pháp Luân Công ở trong tòa nhà của công ty.

Đối mặt với việc cầm tù bằng chính niệm

Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công vào năm 1999, tôi bị cầm tù gần 10 năm. Khi ở trong tù, tôi nhẩm các bài thơ Hồng Ngâm để tăng cường chính niệm. Bởi vì tôi kiên định và không hợp tác với những kẻ bức hại, chẳng những sức khỏe tôi rất tốt mà xung quanh thân thể tôi còn được một trường năng lượng mạnh mẽ bao phủ.

Một ngày nọ, một lính canh đã bị sốc bởi năng lượng điện xung quanh tôi và hét lên khi cô ta chạm vào tôi. Không ai trong số các lính canh dám lại gần tôi vì họ biết rằng tôi đã có khả năng phi thường.

Tôi muốn chia sẻ một số câu chuyện khác về các tù nhân đã trải nghiệm những điều thần kỳ của Pháp Luân Công sau khi nhẩm Hồng Ngâm.

Tù nhân: “Tôi đã đợi cô”

Tù nhân Tiểu A nói với học viên A Trân rằng: “Tôi có một giấc mơ cách đây hai tháng. Tôi nhìn thấy cô trong một ngôi nhà được một hàng rào bao quanh, và một giọng nói nói với tôi rằng cô là vị cứu tinh của tôi. Bây giờ tôi đã gặp cô và biết rằng tôi không được trả tự do sớm hơn vì tôi cần phải gặp cô.”

A Trân nói với Tiểu A về cuộc đàn áp Pháp Luân Công, dạy cho cô ấy các bài công pháp, và giúp cô học thuộc những bài thơ Hồng Ngâm. Tiểu A ngộ tính rất tốt, rất chân thành mong muốn học tất cả mọi thứ về Pháp Luân Công mà cô có thể. Một đêm, cô thấy Sư phụ Lý Hồng Chí trong mơ, và Ngài đã khuyến khích cô tiếp tục nhẩm các bài thơ.

Vì A Trân không nhớ tất cả những bài thơ trong Hồng Ngâm, Sư phụ đã an bài cho tôi được chuyển vào phòng giam của cô. Sau đó chúng tôi đã giúp Tiểu A học thuộc tất cả 72 bài thơ. Chúng tôi cũng giúp cô ấy học thuộc hơn 30 bài kinh văn ngắn của Sư phụ.

“Bây giờ tôi biết tất cả mọi thứ,” cô nói với chúng tôi. “Sự thật là, Pháp Luân Công ở đây để cứu độ thế nhân. Tôi phải tu luyện tốt và trở về thiên quốc với Sư phụ. Dù tôi đắc Pháp khá muộn, tôi sẽ tìm các sách Pháp Luân Công khi được thả.”

“Tôi sẽ nói với mọi người rằng Pháp Luân Công cứu độ con người và không làm chính trị. Tôi sẽ nói với tất cả mọi người để họ không bức hại các học viên.”

Tiểu A đã được trả tự do ngay sau khi cô bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.

Tam hoa tụ đỉnh

Bà Trương là một người phụ nữ lớn tuổi được chỉ định theo dõi tôi trong hơn tám tháng, tôi đã giúp bà học thuộc 30 bài thơ Hồng Ngâm và một số bài kinh văn của Sư phụ.

Một ngày, bà nói với tôi rằng bà đã nhìn thấy ba quả bóng đang xoay tròn trên đầu bà, khiến bà rất sợ. Tôi giải thích rằng bà có thể đã trải nghiệm trạng thái gọi là “tam hoa tụ đỉnh”, mà Sư phụ Lý Hồng Chí đề cập đến trong sách Chuyển Pháp Luân.

Da dẻ trở nên mịn màng

Một tù nhân hơn 30 tuổi đã được chỉ định theo dõi tôi khi tôi đang bị biệt giam. Sau khi tôi dạy cô học thuộc lòng 30 bài thơ Hồng Ngâm, làn da của cô ấy vốn giống như vảy cá trước đây đã trở nên mịn màng và sáng bóng.

Một lần, cô đang cãi nhau với ai đó thì đột nhiên nghe thấy một giọng nói: “Con cùng với họ tranh đấu chẳng phải con học uổng công sao?” Cô hỏi: “Con đã học gì?”

Giọng nói kia trả lời: “Mỗi ngày con học thuộc cái gì?” Ngay lập tức, cô tỉnh ngộ và không cãi nhau nữa.

Hồi phục trí nhớ

Một tù nhân khác bị suy sụp tinh thần bởi vì cô ấy vô tội. Sau này cô có vấn đề về trí nhớ, và trông có vẻ chậm chạp. Tuy nhiên, trí nhớ cô nhanh chóng hồi phục khi cô gặp các học viên.

Tôi đã dạy cô học thuộc lòng bài thơ đầu tiên trong Hồng Ngâm. Lúc đầu, cô gặp một số khó khăn, nhưng sau một vài lần thử cô đã có thể nhớ bài thơ. Cô nói rằng cô đã từng được dạy học thuộc bài thơ này từ một học viên khác, và sau đó thiên mục của cô đã khai mở. Cô đã nhìn thấy những ngọn núi, những hồ nước tuyệt đẹp, và những cảnh khác trên các bức tường của phòng giam.

Một ngày khi chúng tôi nhắm mắt tĩnh tâm đọc bài thơ đó, cô nói: “Tôi nhìn thấy một vị Phật Như Lai. Ông ấy thật là cao.” Tôi nói: “Đừng cao hứng. Hãy lẳng lặng quan sát.” Sau đó, cô nói với tôi rằng cô ấy còn nhìn thấy một vị Bồ Tát, Bát Tiên, các hoàng đế từ các triều đại khác nhau, các binh mã, những người hiện đại, nhiều xe hơi, và lịch sử của nhân loại.

Thệ nguyện của chúng ta

Viết ra những điều này, tôi muốn nói rằng, cho dù hoàn cảnh nào, việc giúp mọi người tìm hiểu về Pháp Luân Công rất quan trọng. Chúng ta có thể trải nghiệm nhiều điều thần kỳ khi chúng ta giúp mọi người tiếp xúc với các sách, kinh văn, và thơ của Sư phụ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/12/30/302270.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/1/19/148020.html

Đăng ngày 21-03-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share