Bài viết của Quyên Tử, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Thiên Tân, Trung Quốc
[MINH HUỆ 02-01-2015] Cuộc sống đối với tôi là chịu đựng bệnh tật. Lúc nào tôi cũng phụ thuộc vào thuốc men nhưng tình trạng của tôi vẫn không khá hơn. Tôi bị bệnh trĩ nặng, suy nhược thần kinh, hạ đường huyết, và kinh nguyệt không đều.
Vào tháng 03 năm 1999, tôi bắt đầu luyện tập Pháp Luân Đại Pháp.
Mẹ tôi đã mang đến cho tôi một cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi không quan tâm đến việc đọc cuốn sách; tôi không tin mình có thể được chữa lành bệnh sau khi đọc một quyển sách. Vì vậy tôi để quyển sách trên chiếc bàn cạnh giường ngủ của mình. Thỉnh thoảng, tôi đọc vài trang trước khi đi ngủ. Tôi đọc cuốn sách lúc có lúc không.
Tuy nhiên, vào thời điểm tôi đọc đến Bài giảng thứ tư, bệnh trĩ của tôi đã biến mất và tôi đã ngủ ngon. Sau đó tôi nhận thấy kinh nguyệt của tôi được cải thiện. Tôi cảm thấy đặc biệt xúc động, tự đáy lòng mình cảm thấy Đại Pháp thật siêu thường. Quan niệm về cuộc sống của tôi cũng đã thay đổi.
Trước đây tôi là người sẽ không dễ dàng bỏ qua cho người khác. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi học được nhiều nguyên lý để trở thành một người tốt.
Sư phụ giảng:
“Trong tu luyện, khi đối xử với các mâu thuẫn cụ thể, khi người khác đối xử với chư vị không tốt, có thể có tồn tại hai loại tình huống: một là chư vị tại đời trước có thể đã đối xử không tốt với người ta; trong tâm chư vị thấy bất bình: ‘Cớ chi đối xử với tôi như vậy?’ Nhưng tại sao trước đây chư vị đối xử với người ta như thế? Chư vị nói rằng chư vị đâu có biết được lúc ấy, rằng đời này đâu liên quan gì với chuyện của đời kia; [suy nghĩ] thế không được. Còn có một vấn đề nữa, trong lúc mâu thuẫn, thì có động chạm đến vấn đề chuyển hoá nghiệp lực; do đó chúng ta khi đối xử [với trường hợp] cụ thể, cần phải có phong thái cao, chứ không như người thường. Tại đơn vị [công tác], tại các hoàn cảnh công tác khác cũng lại như thế; [kinh doanh] cá thể cũng thế, cũng có giao tiếp người với người; không thể không có tiếp xúc với xã hội; tối thiểu cũng có quan hệ hàng xóm.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)
Tu luyện chiểu theo Đại Pháp
Tôi đã cố gắng thực hành những nguyên lý này. Khi gặp mọi người hay ở nơi làm việc, tôi đảm bảo rằng mình phải cư xử theo những nguyên lý này. Tôi liên tục thay đổi bản thân mình.
Tôi là một nhà quản lý và phân bổ công việc cho hơn 50 người. Tôi phải đảm bảo mọi người làm việc tốt, và giữ cho nơi làm việc gọn gàng và ngăn nắp. Khi tôi gay go và tích cực quản lý họ, kết quả không tốt và thường có mâu thuẫn.
Sau khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, tôi đã thay đổi. Tôi đặt mình vào vị trí của họ và sắp xếp các ca ngoài giờ cho họ một cách công bằng. Tôi kiên nhẫn giúp họ giải quyết vấn đề, và tôi thậm chí đã chia sẻ tiền thưởng của tôi với mọi người. Mọi người càng ngày càng hòa thuận, làm việc hiệu quả, và giữ gìn kỷ luật, vệ sinh rất tốt. Ông chủ rất hài lòng với chúng tôi. Khi nhóm làm việc chứng kiến sự khác biệt ở tôi, họ nói rằng Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi tôi.
Trước khi cuộc bức hại bắt đầu vào ngày 20 tháng 07 năm 1999, tôi đã không tinh tấn. Tôi nghĩ rằng tôi có nhiều thời gian trong tương lai để học Pháp. Sau đó cuộc bức hại bắt đầu, và tôi nhận ra rằng tôi đã đánh mất biết bao nhiêu thời gian.
Tôi không sợ cuộc bức hại, bởi vì trong thâm tâm mình tôi có ý thức trách nhiệm mạnh mẽ. Tôi đã nhanh chóng bắt đầu tu luyện trong thời kỳ Chính Pháp. Ban ngày tôi nói với mọi người về Đại Pháp bất cứ khi nào tôi có cơ hội. Buổi tối tôi tham gia nhóm học Pháp, sau đó đi ra ngoài phát tờ rơi, dán áp phích và các thông điệp giảng chân tướng để nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại.
Tôi muốn chia sẻ một số sự việc trong số rất nhiều điều kì diệu đã xảy ra trong hơn mười năm tu luyện của tôi.
Đi xe đạp hai dặm trong năm phút
Sư phụ giảng:
“Khi một người luyện công làm một việc cụ thể nào đó, thì ấy là công năng của họ khởi tác dụng.” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)
Vào một buổi sáng mùa đông, tôi rời nhà vào lúc 05:50 sáng để treo một biểu ngữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Tôi đi sớm để tránh tắc đường vào giờ cao điểm và vừa đạp xe đến một chiếc cầu nhỏ vừa phát chính niệm. Tôi quẳng một đầu của biểu ngữ vào một cái cây gần cầu, nhưng biểu ngữ không mắc vào. Tôi thử lại lần thứ hai nhưng không thành công. Tôi cầu xin Sư phụ giúp đỡ trong tâm. Sau đó chiếc biểu ngữ đã được mắc trên cây và được treo lên một cách hoàn hảo.
Tôi cảm tạ Sư phụ, sau đó đạp xe trở về. Tôi về nhà vừa kịp thời gian phát chính niệm lúc 05:55 sáng. Khi tôi hỏi chồng tôi rằng tôi đã đi bao xa, anh nói từ nhà đến nơi đó khoảng hai dặm (khoảng 3,2 Km). Khi tôi kể với anh rằng tôi đã đi quãng đường đó trong năm phút bằng xe đạp, anh đã không tin và nói rằng điều đó là không thể. Nhưng tôi biết rằng Sư phụ đã cho tôi chứng kiến sự huyền diệu của Pháp Luân Đại Pháp.
Vẫn khô ráo trong mưa
Có lần, tôi xong việc vào khoảng sáu giờ chiều. Đó là thời gian phát chính niệm, vì vậy tôi bắt đầu phát chính niệm trong khi chạy xe máy. Mây đen phủ đầy trời và có gió mạnh. Xe tôi bị đẩy đi rất nhanh.
Trời bắt đầu đổ mưa. Gió mạnh đến nỗi mà những người đi bộ còn gặp khó khăn, những người khác dừng xe lại để đẩy đi. Tôi đã không gặp vấn đề gì và hơn nữa, tôi vẫn khô ráo dù không có áo mưa. Khi tôi về nhà, những con đường trong khu phố bị ngập lụt. Nhìn thấy cơm mưa tầm tã và thấy quần áo mình vẫn khô ráo, một lần nữa tôi biết rằng tôi lại chứng kiến sự huyền diệu của Pháp Luân Đại Pháp.
Thiện giải nghiệp bệnh
Có lần tôi nhận thấy mình có một cái nhọt. Tôi nghĩ đó là can nhiễu, nó cản trở việc tôi cứu độ chúng sinh. Tôi đã không thừa nhận nó và cố gắng thiện giảng nó chiểu theo Pháp của Sư phụ.
Tôi đã phát chính niệm thuần tịnh để thiện giải nó, và hôm sau cái nhọt đã biến mất. Qua việc này, tôi càng trở nên kiên định hơn trong tu luyện.
Tôi đã có nhiều trải nghiệm tương tự khác. Tôi cũng chia sẻ những trải nghiệm này cho những người khác để có thể chứng thực sự siêu thường và thần kỳ của Pháp Luân Đại Pháp cũng như Phật ân hạo đãng của Sư phụ.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/1/2/302597.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/1/19/148021.html
Đăng ngày 28-01-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.