Theo phóng viên Minh Huệ ở tỉnh Hắc Long Giang
[MINH HUỆ 14-10-2014] Vào tháng 08 năm 2014, cuối cùng chị gái của Vương Kiến Huy (王建辉) đã được phép đến thăm cô, chị ấy đã rất ngạc nhiên bởi những gì mình nhìn thấy: Cô Vương – một người trẻ tuổi, khỏe mạnh và tràn đầy sức sống – bây giờ trông giống như một bà già yếu đuối, khó thở và đi bộ thật khó khăn.
“Em đã bị biệt giam do từ chối không lao động cưỡng bức,“ cô Vương nhớ lại.
“Đó là nơi [giam giữ] tồi tệ nhất trong nhà tù”, một tù nhân nói, “Chỗ đó không có cửa sổ, và lúc nào cũng tối đen. Chỉ có một chiếc giường gỗ không có nệm … Chị sẽ không thể di chuyển được với tay bị còng và chân bị xiềng xích, đó quả là địa ngục.”
Cô Vương cũng nói với gia đình mình rằng cô thường xuyên bị các tù nhân đánh đập. Thay vì ngăn chặn chuyện này, những người lính gác lại quan sát và khuyến khích các cuộc tra tấn tàn bạo. Nhân viên nhà tù ủng hộ cách cư xử hung bạo đó với cái tên “chuyển hóa” các học viên Pháp Luân Công, buộc họ phải từ bỏ đức tin của mình, như là một phần cuộc đàn áp Pháp Luân Công của chế độ cộng sản.
Vào ngày 28 tháng 02 năm 2010, cô Vương bị bắt và bị kết án tám năm tù, sau khi kháng cáo mức án giảm xuống còn sáu năm. Vào tháng 08 năm 2010, cô bị chuyển đến nhà tù nữ tỉnh Hắc Long Giang.
Trước đó, vào tháng 09 năm 2001, cô Vương đã bị bỏ tù vì tập Pháp Luân Công, khi đó cô đã bị kết án ba năm lao động cưỡng bức và tra tấn tại Trung tâm giáo dưỡng Cáp Nhĩ Tân.
“Nếu chúng tôi có giết chết cô, điều ấy vẫn nằm trong giới hạn cho phép”
Ngay sau khi cô Vương bị đưa đến nhà tù, Thôi Tương và các tù nhân khác đã đưa cô đến một căn phòng đặc biệt được sử dụng để tra tấn các học viên, tại đó họ đã đẩy cô xung quanh. Để làm nhục cô, họ buộc cô ngồi xổm xuống và trả lời khi gọi số tù nhân của cô.
Bị bỏ tù bởi chính đức tin của mình, vì vậy cô Vương đã không xem bản thân mình là một tội phạm, và từ chối trả lời. Thôi và một tù nhân khác đã giận dữ đánh và đá cô.
Khi cuộc tra tấn tiếp tục, viên lính gác Triệu Hàm Kiều đã đóng cổng dẫn tới căn phòng và rời đi. Sự chấp thuận của người bảo vệ dẫn đến tình trạng lạm dụng gia tăng. Các tù nhân phụ trách căn phòng, Vương Phượng Xuân đã buộc cô Vương ngồi trên một chiếc ghế cao vài phân mà không được di chuyển trong 16 giờ một ngày.
Khi cô Vương cố gắng đứng lên để bớt đau, Vương Phượng Xuân bắt đầu đánh đập cô. Cô Vương đã cố gắng chạy ra để kêu cứu, nhưng năm tù nhân đã kéo cô trở lại và giữ chặt tay cô, trong khi Vương Phượng Xuân đá mạnh vào bụng cô. Vương Phượng Xuân vừa liên tục đá cô vừa la hét: “Nếu chúng tôi có giết chết cô, điều ấy vẫn nằm trong giới hạn cho phép và chúng tôi sẽ không phải chịu bất cứ trách nhiệm nào cả.”
Cho phép quấy rối không chỉ bởi những viên bảo vệ mà còn bởi các nhân viên cấp cao hơn tại nhà tù. Sau một trận đánh đập dữ dội xảy ra, quản lý bộ phận Vương Nhã Tệ đã đến để điều tra. Nghe lời giải thích của cô Vương, Vương Nhã Tệ trả lời: “Chỉ cần chịu đựng điều đó và để cho họ vui vẻ chút.”
Do liên tục bị tra tấn, trong nhiều ngày cô Vương đã không thể ăn hoặc uống được.
Bị đánh đập tới ngạt thở vì luyện các bài công pháp
Vào ngày 15 tháng 04 năm 2011, cô Vương đã bị chuyển tới khu số 4. Để lấy lại sức khỏe của mình, cô đã cố gắng để luyện các bài tập Pháp Luân Công. Hai tù nhân kéo tóc cô vào trong phòng của mình và tra tấn cô. Một người nắm lấy và xoắn ngực của cô Vương mạnh tới mức gây ra chấn thương có thể nhìn thấy được. Cô ta cũng đập đầu cô Vương vào một cái móc kim loại trên giường.
Ngày hôm sau, khi cô Vương cố gắng luyện các bài công pháp, ba tù nhân kéo tóc cô, ghì chặt cô ấy xuống giường, và đánh vào đầu, lưng và ngực cô, gây ra một khối u lớn ở trên đầu.
Cô Vương vẫn không đầu hàng. Khi các tù nhân dừng lại để nghỉ ngơi, cô đứng lên một lần nữa để luyện các bài tập. Các tù nhân sau đó đã vật cô ra giường và quấn đầu của cô vào một chiếc chăn, khiến cô không thể thở được. Sau một thời gian, họ lại tiếp tục đấm vào đầu cô Vương .
Hai lần, cô Vương đã bị ngất xỉu do nghẹt thở và tra tấn. Mỗi lần như vậy, các tù nhân ép cô tỉnh dậy, đẩy cô lên giường, và tiếp tục đánh đập.
Sự tra tấn này kéo dài trong hai giờ đồng hồ. Cô Vương bị nhức đầu và cảm thấy chóng mặt. Cô nhớ là mình bị đau ở ngực và lưng, kèm theo buồn nôn và khó có thể đứng và ngồi được. Cô cũng bị mất thính giác ở tai trái đang bị chảy máu, cùng với một vết thương dài ở cổ.
Cô Vương báo cáo các sự kiện cho các quan chức nhà tù nhiều lần, nhưng không có hành động nào được thực hiện.
Bị đánh bằng cán chổi vì không chấp nhận mặc đồng phục
Nhiều học viên Pháp Luân Công từ chối mặc đồng phục tù nhân với lý do họ bị bắt giữ phi pháp và bị cầm tù. Ngày 21 tháng 02 năm 2012, Triệu Hiểu Phàm, Phó Trưởng phòng số 4, ra lệnh cho một nhóm 40 tù nhân buộc các học viên phải mặc đồng phục.
Tám tù nhân bắt đầu đánh đập cô Vương và một học viên khác, bà Cổ Quế Lan. Những nắm đấm của họ trút xuống, để lại những vết thương mới trên đầu và cơ thể của hai học viên. Một số quan chức đã đứng bên cạnh cô, nhưng họ đã không làm gì khi cô Vương đã cầu cứu họ để ngăn chặn cuộc tra tấn.
Được hỗ trợ bởi các quan chức nhà tù, các tù nhân trở nên tàn nhẫn hơn. Viên Xuân Thu đá vào phần dưới lưng của cô Vương, trong khi một tù nhân khác bẻ cong các ngón tay phía sau tới gần gãy. Tôn Siêu, người đã bị giam giữ vì buôn bán người, đánh tay của cô Vương bằng một cán chổi dày, để lại một vết bầm lớn và sưng. Sau đó, Tôn đánh toàn bộ cơ thể của cô Vuơng với tay cầm bằng gỗ cho đến khi nó vỡ thành nhiều mảnh. Các tù nhân khác đá bụng của cô Vương, gây đau đớn kéo dài trong nhiều ngày.
Các cuộc tra tấn và sỉ nhục kinh tởm hơn nữa
Sự tra tấn thân thể thường được kết hợp với các hình thức ngược đãi khác. Tại một thời điểm, các tù nhân từ chối cho cô Vương sử dụng nước nóng. Khi cô hô lên: “Pháp Luân Đại Pháp là tốt! Chấm dứt đàn áp Pháp Luân Công!” Mã Quế Vinh và các tù nhân khác đánh cô một lần nữa, xé quần áo của cô và để lại một vết thương sâu dài trên cổ của cô.
Bảo vệ Quách Lỗi đã khuyến khích các tù nhân tra tấn cô Vương tích cực hơn. Cô cũng bị lột bỏ quần áo để làm nhục.
Chấm dứt chuyến thăm viếng ngắn ngủi sau khi phát hiện ra những vết thương
Trong đầu năm 2013, cô Vương đã bị chuyển tới khu số 11, được dành riêng cho việc tra tấn và “chuyển hóa” các học viên. Sau vô số lần từ chối, cuổi cùng các quan chức đã cho phép gia đình cô đến thăm cô ở trong tù.
Vào buổi thăm viếng, cô Vương trông hốc hác và đau đớn. Cô đã khóc khi nhìn thấy gia đình mình. Cô nói với họ: “Họ [các quan chức nhà tù] muốn ‘chuyển hóa’ em và đánh em thật tồi tệ” Khi chị gái cô nhìn thấy bàn tay em gái mình bị thương, những người bảo vệ đã can thiệp và chấm dứt chuyến viếng thăm.
Khi gia đình cô đã đến thăm vào mùa hè năm 2014, cô Vương đã xuất hiện trong hình dạng tồi tệ hơn nhiều. Mặc dù sức khỏe kém, cô lại một lần nữa bị đưa vào phòng biệt giam.
Lạm dụng tương tự với các học viên khác
Các học viên Pháp Luân Công khác trong nhà tù cũng đã bị ngược đãi tương tự. Ví dụ, bảo vệ buộc bà Cổ Quế Lan, 70 tuổi, ngồi trên một chiếc ghế cao vài phân cả ngày lẫn đêm, không được ngủ hoặc vào nhà vệ sinh. Khi bà Cổ bị ngất, bảo vệ trói bà vào chân giường ngủ, để lại hai bàn tay nhiều vết bầm tím. Dây chặt đến nỗi móng tay đã bị chuyển sang màu đen chỉ trong một đêm, và vẫn còn chưa lành sau sáu năm.
Vào cuối năm 2010, khi bà Cổ từ chối mặc đồng phục tù nhân, các tù nhân đã đẩy bà xuống sàn nhà và đánh đập tàn ác vào đầu bà. Bà không thể ra khỏi giường hoặc ăn trong một tuần. Sau khi biết rằng bà đã ngất đi và trở nên hốc hác, gia đình bà yêu cầu kiểm tra sức khỏe, trong đó tiết lộ những dấu hiệu của một cơn đột quỵ. Các quan chức đã đồng ý cấp tạm tha y tế, nhưng tại thời điểm viết bài này, bà vẫn còn bị giam giữ.
Tù nhân Quách cũng đánh đập tàn nhẫn bà Hoa Tiểu Quân, một học viên khác từng bị giam giữ tại khu số 4, năm 2009. Kết quả, bà Hoa đã phải chịu các vấn đề về tim và gần như không thể tự chăm sóc bản thân mình. Bà tiếp tục phải đối mặt với tình trạng đe dọa thường xuyên đến tính mạng.
Thủ phạm chịu trách nhiệm: Sử Canh Huy (史 耕 辉), người đứng đầu của nhà tù nữ Hắc Long Giang
Triệu Hiểu Phàm (赵晓帆), người đứng đầu Khu số 4
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/10/14/黑龙江女子监狱对王建辉的折磨-298979.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/10/29/146610.html
Đăng ngày 22-11-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.