Bài viết của một học viên Đại Pháp ở tỉnh Vân Nam, Trung Quốc
[MINH HUỆ 10-07-2014] Ngày 19 tháng 04 năm 2014, các nhân viên cảnh sát đã đột nhập vào nhà bà Cao Thúy Liên, một học viên Pháp Luân Công bị tàn tật, và lục soát nhà bà. Họ đã bắt giữ 14 học viên hiện có mặt tại nhà bà lúc đó, nhưng bà không bị bắt. Khi bà Cao yêu cầu họ không được bắt giữ các bạn của bà, hai nhân viên cảnh sát đã vặn cánh tay trái của bà và làm nó bị gãy.
Gia đình bà Cao đã đi báo cáo sự việc với đồn cảnh sát địa phương, Hội phụ nữ, Hội người tàn tật, và Cơ quan Thông tấn Báo chí Vân Nam. Họ thậm chí đã gọi điện cho thị trưởng thành phố Côn Minh, nhưng đều nhận được câu trả lời vòng vo. Cảnh sát bảo họ đưa bà Cao tới bệnh viện để kiểm tra và đợi họ trả lời.
Các bác sĩ tại bệnh viện nói với bà Cao rằng bà cần phải làm phẫu thuật. Gia đình bà Cao đã vay mượn được 17.000 tệ (gần 60 triệu đồng) để chi trả tiền viện phí. Tuy nhiên, sau năm ngày kiểm tra và làm các xét nghiệm, bà được thông báo rằng không thể tiến hành phẫu thuật được vì phần bị gãy đó nằm rất gần với tim. Thêm vào đó, bà Cao còn bị dị ứng với kim loại, các bác sĩ không thể sử dụng vật liệu kim loại trong phẫu thuật để cố định vị trí bị gãy được. Cuối cùng, bác sĩ đã trả lại tiền và cho bà xuất viện.
Sau khi về nhà, bà Cao đã đọc Chuyển Pháp Luân và cố gắng làm mọi việc theo các nguyên lý của Pháp Luân Công và nâng cao tiêu chuẩn đạo đức của mình. Một tháng sau, điều kỳ diệu đã xảy ra. Cánh tay bị gãy của bà đã hồi phục trở lại bình thường và bây giờ bà lại có thể làm được công việc thêu thùa của mình. Bác sĩ, luật sư và mọi người thân của bà đã rất ấn tượng về sự hồi phục kỳ diệu này.
Bà Cao đã phải chịu đựng bệnh teo cơ trong nhiều năm. Sau khi tu luyện Pháp Luân Công, tình trạng bệnh tật của bà đã được cải thiện và bây giờ bà có thể làm được các công việc về thêu thùa để hỗ trợ cho cuộc sống của mình.
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/7/19/2104.html
Đăng ngày 21-09-2014. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.