Bài viết của một học viên từ tỉnh Hồ Bắc
[MINH HUỆ 09-04-2009] Lúc này, ngay sau khi tôi kết thúc bài tập thứ năm và đang nghe bài giảng đầu tiên của Sư Phụ, bỗng nhiên máy MP3 của tôi ngừng hoạt động. Tôi không thể tìm ra lý do tại sao và chỉ biết cố gắng sửa nó. Sau một lúc, nó lại bắt đầu hoạt động và tôi có thể nghe bài giảng của Sư Phụ rõ ràng—Sư Phụ đang nói về tâm hiển thị. Là một học viên, tôi biết tất cả mọi việc xảy ra đều có một lý do. Đã đến lúc tôi phải loại bỏ chấp trước hiển thị.
“Có nhiều học viên trong chúng ta, vì tu luyện ở nơi người thường, nên có nhiều tâm chưa vứt bỏ; có nhiều tâm đã trở thành ‘tự nhiên’ rồi, bản thân họ không nhận ra được nữa.” (Chuyển Pháp Luân)
Tôi là người có nhiều chấp trước. Từ khi bắt đầu tu luyện, dưới sự giúp đỡ và bảo hộ của Sư Phụ, tôi đã bắt đầu loại bỏ chúng, nhưng vẫn còn nhiều chấp trước mà tôi vẫn chưa nhận ra được. Cũng có một số chấp trước mà tôi biết mình có nhưng vẫn chưa thực sự quyết tâm loại trừ chúng. Dưới sự từ bi của Sư Phụ, cuối cùng tôi đã quyết tâm loại trừ chấp trước hiển thị của mình.
Tâm hiển thị trong quá khứ
Trong trường hợp của tôi, chấp trước hiển thị đã có trong tôi khá lâu. Tôi được xem là người rất thông minh khi tôi còn trẻ. Tôi học ở một trường thị trấn không phải là một ngôi trường tốt lắm. Trong nhóm bạn của tôi tôi được xem là “học sinh đứng đầu”. Tôi đã hiển thị trong mọi lúc và thậm trí không ý thức được điều đó. Sau khi tôi chăm chỉ học hành vất vả và chuyển đi khỏi thị trấn huyện, tôi đã trở thành một người dân ở thành phố. Tôi có một công việc tốt, kết hôn và có một bé trai rất đáng yêu.
Tôi từng nghĩ rằng tất cả những hiển thị của tôi đã xảy ra trong quá khứ. Bây giờ khi nhìn lại, tôi thực sự cảm thấy rằng những thứ đó không hoàn toàn là hiển thị. Bây giờ chúng có vẻ thật sự là trẻ con và lố lăng buồn cười, không chỉ đối với một người tu, thậm trí một người thường cũng sẽ nghĩ loại hiển thị này thật đáng khinh và người đó hành xử không tốt. Do vậy từ đó trở đi, tôi cảm thấy không có gì đáng hiển thị cả.
Tâm hiển thị trong cuộc sống hiện tại của tôi.
“Tâm lý hiển thị này ở đâu cũng thể hiện ra; khi làm điều tốt cũng có thể thể hiện ra tâm lý hiển thị. Bình thường thì vì danh [tiếng] cho bản thân, vì để được lợi hơn một chút, [mà] phô diễn, [mà] hiển thị: ‘Tôi có khả năng, là người mạnh hơn’.” (Chuyển Pháp Luân)
Bài viết của tôi được “Tuần Báo Minh Huệ” sử dụng. Khi tôi viết bài tôi đã ở trong một trạng thái tâm tính trong sạch của một học viên, và tôi không nghĩ về việc bài viết của tôi có được sử dụng hay không. Sau khi bài viết của tôi được in ra, chấp trước hiển thị ẩn sau đã bắt đầu xuất hiện. Hai bài mà tôi viết năm 2009 đã được tờ báo sử dụng, và ngay sau đó, một bài ngắn đã được đăng lên trang web Minh Huệ tiếng anh. Tôi bắt đầu mong muốn nhiều bài viết của tôi hơn nữa sẽ được sử dụng, vì chấp trước hiển thị của tôi đang gia tăng. Kết quả là một ngày nọ học viên A đã tới nói với tôi rằng cô sẽ không bao giờ muốn viết bài cho trang web Minh Huệ nữa, vì không một bài nào của cô ấy được đăng lên. Điều đó đã làm tôi nhận ra rằng: “Những bài viết của tôi đã được sử dụng, nhưng nó đã không khuyến khích các bạn đồng tu quanh tôi để cô ấy viết bài cho Minh Huệ và tất cả chúng tôi có thể cùng nhau xây dựng trang web của học viên chúng ta. Tôi chỉ làm cô ấy nản lòng. Chẳng phải đó là điều mà tôi đã gây ra, vì tôi đã không có một trạng thái tâm tính trong sạch?” Vì tâm hiển thị của tôi, toàn bộ điều này đã không có sự cao quý và trong sáng mà nó nên có, và hành xử của tôi đã không giúp đề cao sự tu luyện của chúng tôi như một chỉnh thể.
Lần khác khi tôi ý thức rõ ràng, tôi đã dùng một công năng đặc dị để hoàn thành một việc. Sâu thẳm bên trong tôi biết nó không phải sinh ra bằng quyền năng của tôi, đó rõ ràng là quyền năng của Sư Phụ, một điều cao quý hơn nhiều. Mặc dù tôi biết điều này, nhưng tôi vẫn mang theo tâm hiển thị và hồ hởi khi nói chuyện với một bạn đồng tu. Mặc dù tôi nói rằng đó là sự giúp đỡ của Sư Phụ, nhưng tôi vẫn có thể cảm thấy rằng tôi đã không trong sáng như thế khi tôi giải thích điều đó.
Thực sự loại trừ tâm hiển thị
“Tu tại tự kỷ, công tại Sư Phụ.” ( Chuyển Pháp Luân). Vì mọi thứ mà chúng ta hoàn thành tất cả đều có sự giúp đỡ của Sư Phụ, bất kể chúng ta đạt được điều gì trong không gian bề mặt này, trong bất kể phương diện nào, cho dù là trong người thường hay trong các học viên, điều lớn hay nhỏ, chúng ta không bao giờ được cảm thấy kiêu hãnh hay tự hào về bản thân. Thực sự không có gì để tự hào hay đáng hiển thị. Đó là trí huệ được ban cho chúng ta bởi Pháp cho phép chúng ta đạt được bất kể điều gì, và niềm tự hào thuộc về Đại Pháp và Sư Phụ.
Nếu một phép màu xảy ra, chúng ta nên biết ơn lòng từ bi của Sư Phụ nhiều hơn nữa và hiểu sâu hơn Đại Pháp thật cao quý và vĩ đại biết bao thay vì hiển thị với các bạn đồng tu. Vào thời khắc rất khẩn trương này, chúng ta phải trợ giúp Sư Phụ chứng thực Pháp–làm sao chúng ta có thể còn có thời gian để hiển thị? Hãy đào bỏ từ tận gốc chấp trước hiển thị, quét sạch nó từng tầng từng tầng từ bề mặt tới sâu thẳm bên trong, và hãy là một đệ tử chân chính của Sư Phụ. Chúng ta hãy dùng tâm trong sạch để hoàn thành trách nhiệm của chúng ta và không làm Sư Phụ đại từ bi thất vọng.
Tầng thứ tu luyện của tôi còn hạn chế, xin từ bi chỉnh lại cho đúng.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/4/9/198650.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/4/26/106811.html
Đăng ngày 1-5-2009; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản