Bài viết của một học viên tại Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 21-06-2014] Bố chồng tôi thích đọc tài liệu giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Ông biết Đại Pháp là tốt, và các học viên là người tốt. Dù không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, ông ủng hộ việc tu luyện và cố gắng bảo vệ các học viên khi họ gặp nguy hiểm.

Một ngày nọ bố chồng tôi thấy hai công an đang bắt giữ các học viên và còng tay họ dẫn đi. Một người công an chào ông và hỏi ông đang đi đâu. Bố chồng tôi từng là một giáo viên và người này là học trò của ông.

“Các anh đang làm gì vậy?” Bố chồng tôi hỏi.

Họ trả lời: “Họ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và đang quảng bá nó. Chúng tôi bắt họ và đang dẫn về đồn công an.”

“Sao các anh có thể làm thế được? Họ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, họ không giết người đốt nhà. Vậy nên nếu họ muốn tu luyện thì hãy kệ họ. Tại sao lại bắt họ? Tại sao không thả họ ra? Tôi sẽ chịu mọi trách nhiệm,” bố chồng tôi nói.

Người công an nhìn đồng nghiệp và nói: “Hãy thả họ.” Anh ta đã tháo còng và thả hai học viên, họ đã cám ơn bố chồng tôi và cúi chào ông. Họ nói: “Chúng tôi chúc ông có một cuộc sống gia đình hạnh phúc, sức khỏe tốt và sống lâu.”

Ngăn chặn công an phạm tội ác

Một ngày nọ bố chồng tôi đi ngang qua chỗ một học viên đang nói về việc thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Không may thay, gần đó có một người công an mặc thường phục. Khi người học viên nói chuyện xong và rời đi, người công an bắt đầu đuổi theo anh ấy. Bố chồng tôi thấy điều đang diễn ra và tiến lại gần người công an hỏi: “Anh làm ơn cho tôi hỏi một chút.”

Ông ấy hỏi anh ta đường đi đến khu chợ. Thật ra, ông không muốn đi đến chợ, đồng thời ông cũng biết đường đế đó. Ông chỉ muốn ngăn người công an bắt giữ người học viên.

Khi thấy người học viên đã đi xa, bố chồng tôi hỏi người công an: “Tại sao anh có thể làm một điều như vậy?” Lúc đó anh ta mới nhận ra rằng bố chồng tôi muốn ngăn anh ta lại nhằm bảo vệ người học viên kia.

“Đó là tội ác!”

Bố chồng tôi từng nói chuyện với một lính canh trong nhà tù, cũng là một người họ hàng với ông. Ông hỏi có bất kỳ học viên nào bị giam ở đó bị đánh đập không. Anh ấy nói rằng các học viên bị đánh đập tàn bạo bởi những lính canh khác, nhưng anh ấy không tham gia. Anh nói rằng đã từng chứng kiến các học viên bị đánh đập đến chết.

Bố chồng tôi nói: “Đó là một tội ác. Tốt hơn hết anh không nên làm theo họ vì các học viên đều là người tốt. Họ không làm gì sai cả.”

Anh ấy nói: “Tôi sẽ nghe lời ông. Tôi sẽ không đánh đập họ.” Bố chồng tôi sau đó đã đề nghị anh ấy khuyên đồng nghiệp đừng đánh đập các học viên hay đối xử tệ với họ. Anh ấy đã đồng ý.

Đối mặt với công an

Bố chồng tôi thấy vài người đang đứng xung quanh một cột đèn. Ông đến gần và thấy các viên chức và công an đang xóa các từ “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Ông nói: “Đừng xóa. Hãy để họ viết nếu họ thích. Hãy để họ tin vào điều họ muốn.” Một công an nhìn ông và nói: “Ông đang làm gì vậy?” Ông đáp: “Tôi đang đi đến khu chợ.” Sau đó, những người khác nói với ông: “Ông thật dũng cảm. Không ai dám nói điều gì với công an cả.”

Một học viên đã gặp bố chồng tôi và nói rằng ông sẽ được phúc báo nếu niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Sau khi người học viên rời đi, một công an thường phục đến chỗ bố chồng tôi và hỏi: “Người đó đã nói gì với ông?” Ông đã kể với anh ta. Anh ta ra lệnh cho ông không nói những từ đó. Ông nói: “Đây là miệng của tôi. Tôi có thể nói điều tôi thích. Nó không liên quan đến anh!” Sau đó ông hô to: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/6/21/直言的公公-293369.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/7/4/1907.html

Đăng ngày 30-07-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share