Bài của một đệ tử Đại Pháp Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 11-05-2014] Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới lại đến. Tôi muốn kể một vài câu chuyện về Sư phụ [của chúng ta] mà tôi nhớ trong những năm đầu khi Ngài bắt đầu truyền Pháp. Tôi muốn viết ra chúng để bày tỏ lòng tôn kính sâu sắc nhất của mình đối với Sư tôn và để lưu chúng lại cho hậu thế.

Tôi là một đệ tử Đại Pháp đến từ Trường Xuân, thành phố vốn là quê hương của Sư phụ. Trước khi xảy ra cuộc đàn áp, rất nhiều người ở Trường Xuân biết đến Sư phụ và đã được Sư phụ giúp đỡ.

Tôi có một người họ hàng không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Có một lần, cô ấy bị tai nạn xe hơi và chân của cô ấy đã bị thương nặng. Chân của cô đã không thể chữa được vì thế cô luôn cảm thấy đau đớn và phải sử dụng xe lăn trong suốt quãng thời gian dưỡng thương của mình. Một ngày nọ, một người bạn của cô đang đẩy cô trong chiếc xe lăn thì tình cờ gặp Sư phụ. Họ đã nhận ra Ngài và bắt đầu nói với Ngài về vấn đề của người họ hàng của tôi, hy vọng Ngài sẽ có thể giúp được. Sư phụ đã nói với họ rằng Ngài đang có việc bận cần đi gấp và không có thời gian. Tuy nhiên, sau cuộc gặp gỡ đó, người họ hàng của tôi đã nhanh chóng hồi phục hoàn toàn. Ngay sau đó, cô ấy đã có thể trở lại làm việc.

Ân trạch của Sư Phụ vô biên và đã lan tỏa ra khắp nơi trên Trái Đất này. Ngài đã giúp đỡ mà không để cho người dân biết và không hề đòi hỏi lòng biết ơn của họ. Ngài quả thực đã giúp đỡ mọi nguời như vậy mà không hề có một hình thức [biểu hiện] nào cả.

Tôi đã bắt đầu tu luyện [Đại Pháp] ngay sau khi dự Khóa giảng Pháp của Sư phụ tại Đại Liên năm 1994. Tôi nhớ một ngày lúc đang giảng bài, một điều phối viên ở Đại Liên đã liên hệ đến câu chuyện mà Sư phụ đã chữa bệnh từ xa cho [con của] một người đàn ông đến từ Thụy Điển, người đã vượt đường xa đến để tìm Sư phụ giúp đỡ. Con trai của người đàn ông đó đã bị bệnh bại liệt và có vấn đề về nói. Sau khi nói chuyện với Sư phụ, người cha này đã gọi về nhà của mình [ở Thụy Điển] và thấy rằng đứa con trai của ông ấy đã có thể nói mà không hề có bất kỳ sự vấp váp nào cả.

Tôi cũng đã được xem đoạn video của Sư phụ khi ngài đến nước Pháp phổ truyền Pháp trong một cuộc gặp gỡ với vị Đại sứ Trung Quốc. Trong đoạn video đó, tôi thấy rằng Sư phụ đàm thoại vô cùng lý trí, bình hòa, giảng Pháp không quá cao để giúp vị [Đại sứ] có thể hiểu được một cách hoàn hảo. Sư phụ đã giới thiệu ngắn gọn cho vị Đại sứ và vợ của ông ấy về việc Pháp Luân Đại Pháp đã được hồng truyền rộng khắp đất nước Trung Quốc. Sau cuộc trò chuyện ngắn đó, Sư phụ đã bắt đầu trị bệnh cho vị Đại sứ cùng vợ của ông ấy. Ngài Đại sứ mắc phải chứng tê cứng bả vai khiến ông không thể nâng cánh tay của mình lên khỏi đầu. Sư phụ đã sử dụng đôi bàn tay của mình vỗ lên đôi vai của vị Đại sứ. Chỉ trong một lúc ngắn ngủi, đôi bàn tay của vị Đại sứ đã có thể giơ thẳng lên được. Vợ của vị Đại sứ thì mắc phải một chứng bệnh ở chân. Trước sự kinh ngạc tột độ của bà, Sư phụ đã chữa khỏi căn bệnh của bà ngay sau đó mà không cần phải nhấc đến một ngón tay.

Vào năm 1996, tờ Quang Minh Nhật Báo đã xuất bản một bài báo theo kiểu cách của Cách mạng Văn hóa, với những lời buộc tội vô căn cứ và sai trái lạm dụng ngôn từ để tấn công Pháp Luân Công. Bài viết đã gây ra khá nhiều sự khuấy động trong các học viên.

Tôi nhớ trong một cuộc thảo luận, một học viên cho biết ông là một nhân chứng trong Hội chợ Triển lãm Y tế Bắc Kinh, khi đó Sư phụ đã chữa khỏi một người bị bệnh gù lưng rất nghiêm trọng ngay tại chỗ.

Sau đó, khi Đại Pháp được phổ truyền ra xa và rộng rãi một cách nhanh chóng, Sư phụ cơ bản chỉ giảng Pháp trong khi mọi người tu luyện cá nhân và được hưởng lợi rất nhiều cả về thân lẫn tâm.

Vào thời điểm đó, Bắc Kinh đã tiến hành cuộc nghiên cứu về những lợi ích sức khỏe và hiệu quả chữa bệnh của Pháp Luân Công. Tại điểm luyện công, mỗi người chúng tôi đã được yêu cầu viết ra một triệu chứng mà chúng tôi đã được cải biến về thể chất và tinh thần trước và sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi đã tập hợp tất cả các bài viết như vậy, thậm chí còn tổ chức cả một Hội Giao lưu Tâm đắc thể hội Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi đã tham gia vào việc thu thập và phân loại các loại bài viết này, và đã hoàn toàn nhận thức được toàn bộ quá trình. Tôi đã tìm hiểu được rằng sức khỏe nói chung của giới trí thức ở Trung Quốc vào thời điểm đó là hạn chế. Họ dường như thường bị mắc các loại bệnh mãn tính nghiêm trọng như tim mạch, cao huyết áp, tiểu đường, viêm gan B, v.v… Nhiều người thực sự còn phải chịu đựng nhiều loại bệnh như trên liền một lúc. Tuy nhiên, khi họ bắt đầu tu luyện [Pháp Luân Công], phần lớn đã được giải trừ khỏi các loại bệnh tật. Tỷ lệ cải thiện là 100%. Tỷ lệ chữa khỏi cũng rất cao.

Tại điểm luyện công của chúng tôi, tôi đã tận mắt thấy một cụ bà tóc trắng, trên 80 tuổi chỉ có thể di chuyển một cách chậm chạp. Bà sống ở tầng thứ sáu của một tòa nhà cao tầng. Ở Trung Quốc, nhiều nhà cao tầng không có thang máy, vì thế thật là khó khăn cho bà khi leo lên cầu thang. Nhưng bà đã rất kiên trì. Hàng ngày bà ấy đã phải cố leo lên và đi xuống những bậc của chiếc cầu thang này. Đó là cách để bà sống tích cực và kéo dài sinh mệnh của mình. Bà thấy chúng tôi luyện các bài công pháp, vì thế bà ấy đã tham gia. Vài tháng sau, tôi đã thấy một số đám màu xám xuất hiện ở vùng gáy của bà. Đó là bởi vì một số vùng tóc của bà thực sự đã đen trở lại. Một trường hợp khác mà tôi còn nhớ rõ nhất. Một hôm, sau khi chúng tôi luyện công xong, tôi thấy bà cụ này đang đi bộ như là một thanh niên vậy. Mỗi bước đi của bà thật là thanh thoát. Tôi cảm thấy thật hạnh phúc khi thấy bà đang dần phục hồi trở về tuổi thanh xuân của mình. Ai còn có thể nhận ra một bà cụ với dáng đi run rẩy, loạng choạng mới chỉ vài tháng trước?

Có một học viên khác tôi gặp ở Bắc Kinh đã bị liệt 16 năm trước khi bà đắc Pháp. Hơn một năm sau kể từ khi bà bắt đầu tu luyện [Đại Pháp], bà đã có thể đi lại được một cách dễ dàng, giống như một người hoàn toàn khỏe mạnh.

Vào năm 1999, trước khi Đảng Cộng sản Trung Quốc đàn áp Pháp Luân Công một cách toàn diện, một số tờ báo đã bắt đầu xuất bản các bài báo vu khống Đại Pháp. Thời báo Kinh tế Trung Quốc là một trong những tờ báo như vậy. Một số học viên đã đi đến gặp những biên tập viên của các tờ báo để kể những câu chuyện của chính họ đã được hưởng lợi từ việc tu luyện Pháp Luân Công như thế nào. Đó là những gì mà người học viên này cũng đã làm. Bà ấy mang theo tài liệu chứng minh rằng bà đã bị khuyết tật trước đây đi đến gặp các biên tập viên của Thời báo Kinh tế Trung Quốc. Bà ấy đã yêu cầu cải chính lại bản báo cáo không chính xác để bù đắp lại những tổn hại mà nó đã gây ra từ trước. Các biên tập viên ngay lập tức bị thuyết phục. Họ quyết định làm như bà yêu cầu. Đó là câu chuyện bên lề của bài báo cáo đặc biệt: “Tôi đứng dậy rồi!”

Giữa các học viên, cũng có những người lúc đầu mắc bệnh đã được bình phục. Tại điểm luyện công của chúng tôi, có một người như vậy. Cô đã từng bị ung thư vú và được dự đoán rằng chỉ sống được khoảng hai tháng nữa. Cô đã hoàn toàn bình phục sau khi tu luyện Pháp Luân Công.

Tôi có thể dành cả một ngày và vẫn sẽ là không đủ thời gian để kể lại các câu chuyện về những sự cải biến thật ấn tượng về cả thể chất lẫn tinh thần mà hầu hết các học viên đã được trải nghiệm. Mặc dù Phật Pháp là một môn tu luyện không chú trọng vào việc chữa bệnh, nhưng nó có những ứng nghiệm về việc điều trị các chứng bệnh đi kèm thật ấn tượng cho những học viên tu luyện chân chính.

Mãi tới khi tôi đã ở nước ngoài, tôi mới nhận ra rằng một cách tổng quan thì tình hình sức khỏe của người dân Trung Quốc là kém hơn rất nhiều so với các nước khác. Hệ thống y tế Trung Quốc cũng đang ở tình trạng yếu kếm. Đó là lý do tại sao các học viên và gia đình của họ vẫn giữ lòng biết ơn sâu sắc và tôn kính đối với Sư phụ. Lòng biết ơn và tôn kính từ phía dân chúng này có thể là nguyên nhân gốc rễ cho sự đố kỵ của vị lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc lúc bấy giờ là Giang Trạch Dân cũng như sự phẫn uất đối với người sáng lập Pháp Luân Công là Sư phụ Lý Hồng Chí.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/5/11/-【庆祝513】回忆师父传法初期治病的神奇事-291739.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/5/17/1198.html

Đăng ngày 15-06-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share