Bài viết của Thiên Kiêu ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-05-2014] Tôi không phải là học viên Pháp Luân Đại Pháp. Trước khi cuộc bức hại xảy ra, tôi được biết qua một số bài báo và chương trình trên TV rằng Pháp Luân Đại Pháp, một môn tu luyện khí công, đã trở nên rất phổ biến ở Trung Quốc. Tôi không nghĩ nó có liên quan đến tôi, ngay cả khi cuộc bức hại xảy ra trên toàn quốc vào tháng 07 năm 1999.

Tuy nhiên, tôi phát hiện vào năm 2000, sau khi hứa hôn, tôi đã trở thành con rể của hai học viên Đại Pháp. Thông qua cha mẹ vợ, tôi đã hiểu Pháp Luân Đại Pháp là gì và học viên Đại Pháp là những người thế nào trong nhiều năm. Bản thân tôi cũng được trải nghiệm quyền năng của Đại Pháp và do đó tôi có niềm tin kiên định vào Pháp Luân Đại Pháp, dù tôi không phải là học viên.

Kết hôn sau khi chứng kiến lòng tốt và sự lương thiện của gia đình vợ

Tôi nhớ vào năm 2000, có lần mẹ vợ tôi mời tôi đến chơi và bà cởi mở nói với tôi: “Chúng ta là một gia đình học viên. Bây giờ Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã phát động đàn áp môn tập này, cháu có sợ không? Cháu vẫn muốn cưới con gái bác chứ?” Không ngần ngại, tôi đáp: “Cháu sẽ không thay đổi những gì cháu đã quyết định. Tại sao cháu lại chắc chắn như vậy? Bởi trong thời gian cháu tìm hiểu con gái bác, cháu đã chứng kiến sự tốt đẹp và lương thiện ở cô ấy, cũng như ở gia đình bác.”

Mẹ vợ tương lai của tôi nói: “Nếu cháu vẫn muốn lấy con gái bác, bác sẽ giao nó cho cháu chăm sóc từ bây giờ. Lý do tại sao bác lại nói điều này với cháu, đó là vì bác trai, anh rể cháu, và bác dự định đến Bắc Kinh để kiến nghị với chính phủ về quyền được tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Các bác không chắc việc mình có thể bị bắt hay không.”

Ba người họ đã đến Bắc Kinh theo đúng kế hoạch vào đầu tháng 10 năm đó. Tiếp sau đó là một quãng thời gian vô cùng khó khăn cho cả gia đình. Cha mẹ vợ tôi liên tục bị bắt giữ, giam cầm, bị đưa đi tẩy não và buộc thôi việc. Điều đó giống như một cơn ác mộng kéo dài. Tôi đã làm tất cả những gì tôi có thể để giúp họ trong những năm đó. Tôi thường tự hỏi tại sao các học viên lại có thể từ bỏ cuộc sống tiện nghi để đối mặt với việc bị kết án tù hoặc đi lao động cưỡng bức, và đôi khi còn bị mất mạng, để kháng nghị cho quyền tu luyện của họ? Tôi thấy thật khó hiểu.

Sự hồi phục thần kỳ của cha vợ tôi

Ngay sau khi cha vợ tôi bắt đầu một công việc mới vào năm 2006, ông bị mắc bệnh trĩ. Ông bị đau đến mức ông không thể nằm, ngồi, hoặc đi bộ. Ông đã không ăn không ngủ trong suốt một tuần. Chúng tôi đều khuyên ông đi gặp bác sỹ, nhưng ông từ chối. Tôi lo lắng hỏi ông: “Làm sao cha có thể hồi phục được nếu không đi phẫu thuật?” Thật ngạc nhiên, ông đã hoàn toàn hồi phục khi ngồi cùng với một nhóm học viên. Tôi nghĩ đó là điều không thể tin được – bằng cách nào cha vợ tôi có thể phục hồi mà không cần dùng thuốc? Tôi bắt đầu cảm thấy Pháp Luân Đại Pháp thực sự rất quyền năng.

Tôi có một công việc buồn tẻ với số lương ít ỏi. Để cải thiện tình hình, tôi đã mua một chiếc xe cũ và bắt đầu công việc kinh doanh taxi bên cạnh việc đi làm. Một ngày kia, tôi tìm thấy một tờ rơi về Pháp Luân Công ở kính chắn gió trên xe của tôi. Vì có chút thời gian, tôi bắt đầu đọc tờ rơi trong lúc ngồi đợi khách hàng. Cha mẹ vợ tôi đã nhiều lần nói với tôi Pháp Luân Đại Pháp kỳ diệu thế nào, nhưng tôi chưa bao giờ thật sự để tâm. Tuy nhiên, với những gì tôi đọc được từ tối hôm đó, tôi nhận ra việc tin vào Đại Pháp sẽ mang lại phúc báo.

Trước khi tôi đọc xong tờ tài liệu, có một khách hàng đi đến. Sau đó lại có thêm hai người khác. Trước khi tôi kịp nghỉ, một người khác lại đến. Tôi có nhiều khách hàng đến mức đêm đó thật khó có thể dừng xe. Điều gì đã xảy ra? Nó thật tuyệt. Nghĩ về việc mình đã bận rộn như thế nào vào đêm đó khiến tôi cảm thấy thoải mái đến tận hôm nay. Khi tôi kể với cha mẹ vợ tôi về chuyện này, họ đã nói rằng tôi có nhiều khách hàng trong đêm hôm đó vì tôi tin vào Đại Pháp. Pháp Luân Đại Pháp thực sự lạ thường.

Được thả thay vì bị giam

Họ đã bắt cha vợ tôi vào năm 2013 và nhà của cha mẹ vợ tôi bị lục soát. Họ cũng thông báo cho chúng tôi rằng ông có thể bị kết án lao động cưỡng bức. Vì lo lắng cho ông, tôi đã đi lại nhiều lần giữa các cơ quan chính quyền để cố gắng giúp ông được tự do. Căn bệnh gan nhiễm mỡ của tôi còn trở nên nghiêm trọng hơn những ngày này và đôi khi tôi không ngủ được vì đau đớn. Khi vợ tôi khuyên tôi đi gặp bác sỹ, tôi nói: “Cha còn đang bị tạm giam, thì anh không còn tâm tư đi khám bệnh.” Dù tôi đã cố làm mọi việc, nhưng cha vợ tôi vẫn bị kết án lao động cưỡng bức.

Chúng tôi đến thăm ông ở trại tạm giam ngay hôm ông bị đưa đến trại lao động cưỡng bức. Mặt ông trông già đi với mái tóc bạc và râu mọc lởm chởm trên mặt. Tôi cảm thấy buồn, lo lắng, và nghĩ: “Tại sao cha lại làm việc này?” Tuy nhiên, tinh thần của ông vẫn vui vẻ, và nhìn ông không có vẻ gì là lo lắng. Tôi còn nghe thấy mẹ vợ nói ông hãy “giữ chính niệm” trước khi họ đưa ông lên xe cảnh sát. Lúc đó tôi không biết những điều bà đang nói là gì. Đứng nhìn chiếc xe đi xa dần, trong tâm tôi rất đau khổ.

Trên đường về nhà, mẹ vợ tôi nói với anh rể tôi: “Hãy phát chính niệm và xin Sư phụ cứu cha con. Ông ấy sẽ về nhà sớm thôi.” Tôi thực sự nghĩ lúc đó tinh thần của mẹ vợ tôi không ổn định – làm thế nào cha vợ có thể về nhà sớm khi chính mắt tôi thấy cảnh sát đưa ông đi? Khi chúng tôi về nhà vào buổi trưa, tôi đã nói với vợ: “Sao em không nghỉ một ngày để ở với mẹ. Tinh thần của mẹ đang không ổn định.”

Sau 04 giờ chiều, vợ tôi đã gọi tôi và hỏi: “Mẹ bảo anh gọi cho người cảnh sát đưa cha đi để cảm ơn ông ấy. Mẹ đã bảo em gọi cho anh nhiều lần rồi. Hôm nay anh gọi cho ông ấy nhé?” Tôi không biết mẹ vợ tôi muốn gì nhưng tôi cũng gọi điện. Tôi rất sửng sốt khi người cảnh sát nói với tôi: “Cha vợ anh đã được thả. Trại lao động cưỡng bức đã từ chối nhận ông ấy vì sức khỏe của ông ấy không đạt trong kỳ kiểm tra sức khỏe.”

Ngay lập tức tôi liền gọi cho vợ mình và hét lên: “Cha được thả rồi! Cha được thả rồi!” Tôi lập tức đến thẳng nhà cha mẹ vợ và hét lên ngay khi bước vào nhà: “Pháp Luân Đại Pháp thật kỳ diệu! Pháp Luân Đại Pháp thật kỳ diệu!” Tinh thần mẹ vợ tôi rất ổn định khi bà nói cha vợ tôi sẽ sớm được thả. Điều đó đã khiến tôi thêm tin tưởng Đại Pháp.

Sư phụ chữa khỏi bệnh cho tôi và ban cho tôi phước lành vì đã giúp cha mẹ vợ

Sau khi cha vợ tôi được thả, ông cũng bị buộc thôi việc. Cha mẹ vợ tôi lúc đó không có nguồn thu nhập nào. Dù chúng tôi không dư dả, nhưng tôi đã đưa thẻ lương cho cha mẹ vợ và nói: “Cha mẹ đừng lo lắng về tiền bạc”.

Tôi đến thăm họ hàng ngày kể từ khi cha vợ tôi trở về nhà. Gần một tuần sau khi cha vợ tôi về nhà, tôi đến thăm họ vào bữa trưa. Lúc đó tôi bị đau ở gan nên đã nằm xuống ghế và ngủ thiếp đi. Đột nhiên, tôi thức dậy và hét lên khiến cha mẹ vợ tôi đang ngủ trưa cũng thức dậy theo. Họ hỏi tôi chuyện gì đã xảy ra. Tôi nói: “Con mơ thấy mình đi đến một ngọn núi lớn và nhìn thấy rất nhiều vị Phật to lớn. Một số vị Phật đã nói họ sẽ kiểm tra sức khỏe của con. Con nói với họ là con khỏe và họ không cần làm vậy. Họ ấn con xuống đất và dùng một cây kéo lớn để cắt gan của con. Sau đó, máu ở khắp mọi nơi…”

Nghe đến đây, cha mẹ vợ tôi nói: “Con bị bệnh gan. Từ lúc cha bị bắt, con đã rất lo lắng và làm nhiều việc để giúp cha. Con thậm chí còn đưa thẻ lương của con cho chúng ta. Ngay cả khi cha chỉ là cha vợ con, con vẫn cố gắng giúp đỡ. Việc bảo vệ một học viên đã mang lại phước lành cho con. Sư phụ đã chữa khỏi bệnh gan cho con.” Lúc đó tôi rất hoài nghi với những gì cha tôi nói – làm sao chuyện đó có thể xảy ra? Thật ngạc nhiên, từ lúc đó tôi không còn bị đau ở gan nữa! Sau khi điều kỳ diệu này xảy ra với tôi, làm sao tôi có thể không tin Pháp Luân Đại Pháp là tốt?

Để giải tỏa áp lực tài chính gia đình, tôi đã nhận làm một dự án. Cha mẹ vợ tôi đã nói với tôi: “Con đối xử với các học viên rất tốt, con sẽ nhận được phước báo.” Họ đã đúng – Tôi đã kiếm được hơn một triệu nhân dân tệ chỉ trong một vài năm. Điều đó thực sự đã xảy ra.

Tất cả những gì về học viên Pháp Luân Đại Pháp

Biết chuyện cha mẹ vợ tôi lên kế hoạch tiếp tục giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp trực diện cho mọi người, tôi tự nghĩ: “Tại sao cha mẹ không luyện công ở nhà? Tại sao cha mẹ lại làm việc đó ở nơi công cộng? Cha mẹ đã khiến cả gia đình phải lo lắng.” Có lần khi tôi đang lái xe đi với cha vợ, ông nói: “Một tai ương lớn sẽ sớm xảy ra. Các học viên là hy vọng được cứu duy nhất của chúng sinh. Đó là lý do tại sao cha mẹ mạo hiểm mạng sống của mình để nói cho mọi người sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và giúp họ thoái khỏi ĐCSTQ và những tổ chức liên đới của nó, để cứu người dân khỏi bị đào thải.”

Khi nghe điều này, tôi đã nghĩ sâu hơn. Càng ngày càng có nhiều thiên tai xảy ra trên thế giới. Nếu những gì cha vợ tôi nói là sự thật, thì có phải tôi đã nghĩ sai về cha tôi khi nghĩ ông không quan tâm đến người khác? Có hàng nghìn học viên đã bị bắt giữ, tạm giam, kết án tù và lao động cưỡng bức, buộc phải nghỉ hưu sớm, buộc thôi việc, mất trợ cấp, vài người thậm chí còn mất mạng, nhưng họ vẫn kiên định. Tại sao trên trái đất này lại có điều đó?

Trong xã hội ngày nay, con người thờ cúng kim tiền và đặt nó lên trên hết. “Nếu một người đặt lợi ích của mình lên trên hết, thì sẽ bị trời tru đất diệt.” Mất một ít tiền cũng có thể khiến người ta trở nên tức giận. Tất cả những gì một người bình thường làm là để thỏa mãn sở thích và lợi ích cá nhân của họ. Trái lại, các học viên, đã chịu đựng và hi sinh rất nhiều, nhưng họ không hề phàn nàn hay hối tiếc, không phải cho lợi ích của họ, mà để cứu những người khác khỏi tai ương. Cảnh giới đạo đức của họ thật cao thượng.

Một người thực sự tin Pháp Luân Đại Pháp, dù không phải học viên

Dù tôi không phải là học viên, nhưng tôi tin vào Pháp Luân Đại Pháp. Nhân dịp kỷ niệm 15 năm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới và sinh nhật lần thứ 63 của Đại sư Lý, tôi muốn thành tâm kính chúc Đại sư Lý sinh nhật vui vẻ! Thay mặt những chúng sinh được cứu, tôi muốn cảm tạ Đại sư Lý và tất cả các học viên đã từ bi cứu chúng tôi. Tôi cũng hy vọng những người minh bạch chân tướng của Pháp Luân Đại Pháp sẽ sớm chứng kiến sự kỳ diệu của Đại Pháp!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/5/13/【庆祝513】我的岳父岳母-291449.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/5/18/1214.html

Đăng ngày 13-06-2014. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share