[MINH HUỆ 18-11-2008] Cha và mẹ của bà dì tôi trước làm phó thống đốc tỉnh và làm giám đốc một văn phòng tỉnh, trước khi họ về hưu. Sau khi về hưu, họ bị nhiều bệnh trong nhiều năm. Tiền thuốc thường là hơn 10,000 nhân dân tệ một năm. Vào khoảng Tân Niên Trung quốc năm 1998, tôi mời họ đến và đưa cho họ một cuốn Chuyển Pháp Luân và nói với họ, “Chính con thấy rằng Pháp Luân Công là cách tốt nhất để trừ bệnh và tu luyện tâm tính. Con hy vọng rằng ông bà sẽ thử tập.”

Không bao lâu sau, họ bắt đầu tập luyện Pháp Luân Công và họ cảm thấy thật là tốt. Điều đó kéo dài hơn một năm. Khi họ vừa mới cảm thấy được những lợi ích của môn tập luyện này, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), đứng đầu bởi Giang trạch Dân, bắt đầu bức hại các học viên Pháp Luân Công. Do sự áp lực từ ĐCSTQ, họ bỏ tập luyện.

Vào tháng hai năm nay, dì tôi nói với tôi rằng cha mẹ của bà sức khỏe không khá. Bà hy vọng rằng tôi có thể đi thăm họ. Do đó hai hôm trước tôi đã thực hiện một chuyến đi xa để thăm bà và cha mẹ bà. Tôi đến nhà họ vào lúc 5 giờ sáng. Bà dì tôi mở cửa cho tôi. Khi nhìn thấy tôi, bà vui mừng nói, “Cháu đã đến! Ông bà rất muốn gặp cháu, họ trông mong cháu mỗi ngày.”

“Họ ở đâu?”

“Hãy nói khẽ, họ đang tập công.”

Tôi cảm xúc một niềm vui trong tâm, “Tập Pháp Luân Công?”

“Làm sao cháu biết?”

“Ai mà đã chân chính tập luyện Pháp Luân Công sẽ không bao giờ buông bỏ nó vì những yếu tố bên ngoài, trừ khi họ tự buông bỏ họ.”

“Cháu nói đúng lắm. Cháu biết đó, họ đã trải qua đủ thứ chiến dịch chính trị. Họ bị chỉ trích trong thời ‘Chống cánh hữu’ và họ chịu khổ dưới thời ‘Cách mạng Văn hóa’. Từ ngày 20 tháng bảy 1999, họ nghĩ rằng một cuộc cách mạng văn hóa khác đã bắt đầu. Họ rất lo lắng và sợ hãi mỗi ngày. May quá không có gì xảy ra cho họ trong chín năm qua. Họ đã đọc các tài liệu giảng rõ sự thật mỗi ngày và đọc Cửu Bình về Đảng Cộng sản. Họ cuối cùng đã hiểu. Bây giờ họ bắt đầu tập luyện lại Pháp Luân Công.”

Khi chúng tôi đang nói chuyện, cha mẹ của bà dì tôi bước ra khỏi phòng. Họ hỏi với một nụ cười, “Ai vậy kìa?”

Tôi nói đùa với ông,”Ồ, thống đốc cộng sản đang quay lại tập Pháp Luân Công.”

“Cháu đừng có gọi tôi là thống đốc cộng sản. Ông nghe nó làm sao đó. Nếu cần, thì cháu gọi ông là thống đốc nhân dân. Tôi được trả tiền bởi nhân dân, không phải Đảng cộng sản.”

Tôi cười, “Ông thật đã thay đổi rất nhiều trong chín năm qua. Cháu không thể tin được.”

“Cám ơn Sư phụ. Tôi cũng gần bị Giang trạch Dân giết chết. Cháu thấy đó, một trong các ông cậu của chúng tôi thật là điên. Ông ta đi theo Giang và cuối cùng bị một căn bệnh hiểm nghèo. Khi ông ta chết, ông ta trông như một con ma. Đi theo Giang không có gì tốt hết. Chúng ta phải nghe theo Sư phụ của chúng ta.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2008/11/18/189858.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2008/12/8/102846.html
Đăng ngày 11-4-2009; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share