[Minh Huệ]

Một đứa bé ba tuổi nói: ‘Ông không được nói xấu Thầy tôi!’

Cháu trai tôi năm nay ba tuổi. Một năm trước nó đã bắt đầu học giáo lý Pháp Luân Đại Pháp với tôi. Nó thường nói với tôi, ‘Cháu là một người tu, và cháu cũng sẽ luôn bước ra thanh lý sự thật.’ Vì nó còn nhỏ, khi nó nói lên như vậy, chúng tôi cũng không coi nó quan trọng cho lắm. Một lần, khi ba nó tỏ vẻ hơi bất kính đối với Sư phụ trong khi nói chuyện với bạn bè, cháu trai tôi, lúc đó đang xem truyền hình, thình lình nói một cách rất nghiêm trọng với ba nó và các bạn bè của ông, ‘Lý Hồng Chí là Thầy của tôi. Các vị không được phép nói một điều gì xấu đối với Thầy tôi. Giang Trạch Dân đang tàn phá nhân loại, và y phải bị trừng phạt.’ Ngay tức thời cha nó và các bạn bè đều giựt mình nghe những lời như vậy từ một đứa con nít như thế và không còn dám nói một điều gì xấu đối với Đại Pháp.

“Pháp Luân Đại Pháp tốt”

Năm 2001, tôi bị cảnh sát cầm tù hơn 40 ngày vì đi Bắc kinh chứng thực Đại Pháp. Các con tôi bị gạt bỡi những điều dối trá và chống lại tôi và sự tu luyện của tôi trong Đại Pháp, trong khi trước kia thì chúng ủng hộ tôi. Sự giao tiếp trong gia đình tôi trở nên rất căn thẳng. Trước khi bắt đầu tu luyện trong Đại Pháp, tôi rất nóng tánh. Các con tôi kính nề tôi, nhưng không gần gũi tôi. Sau khi tôi tu luyện, tâm tánh tôi khá lên, nhưng không khá lắm. Tôi nghĩ từ giờ về sau tôi sẽ làm khá hơn, dùng những lời lẽ và hành động của chính tôi để chứng thực Đại Pháp. Có môt lần, một người thân thích chười mắng tôi ngay ngoài đường vì một sự hiễu lầm. Tôi chỉ mỉn cười, và nói lên một vài lời giải thích ôn hòa với cô ta sau khi cô ta ngưng chưỡi mắng tôi. Các con tôi rất cãm động, và chúng đồng nói, ‘Mẹ, tại sao mẹ không cải lại cô ta. Mẹ không như vậy trước kia.’ Tôi nói với chúng, ‘Thầy dạy mẹ tu luyện Chân Thiện Nhẫn để làm một người tốt, làm sao mẹ cải lẫy với người ta được?’ Từ đó, tôi thường nói với chúng về nguyên lý để làm một người tốt và giúp chúng với những lời của Sư phụ. Sau đó, khi tôi nhắc đến làm sao làm một người tốt, chúng đều liền nói, ‘Đó phải là những điều Thầy mẹ dạy mẹ không? Mẹ, chúng con phải nói thật điều này tự nơi tâm chúng con, ‘Pháp Luân Đại Pháp quả thật là tốt!’ Khi tôi nghe như vậy, tôi khó cầm được nước mắt. Tôi lại một lần nữa cãm nhận được hồng ân bao la của Sư phụ.

Một người tu Pháp Luân Đại Pháp nói với một người tài xế đang hết hồn, ‘Tôi không sao!’

Lúc 12 giờ trưa ngày 20 tháng mười, một người tu tại Trung quốc trên đường về nhà đạp một chiếc xe đạp. Khi anh ta băng ngang qua một ngã tư đường, một chiếc xe hơi chạy trờ tới và ủi lấy anh ta. Anh ta bị ngã lăn nặng nề trên mặt đất cách đó nhiều thướt. Chiếc xe đạp của anh ta cũng bị văng ra xa. Mọi người chứng kiến cảnh tượng đều hết hồn, và tưởng rằng anh ta đã bị chết với tai nạn. Nhưng người bạn tu này tự đứng dậy và nói với người lái xe, ‘Tôi không sao cả!’

21-10-2003

* * * * *

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2003/10/22/59277.html;
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2003/10/27/41702.html.

Dịch và đăng ngày 19-2-2004; chỉnh sửa 21-2-2004; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share