Bài viết của một học viên ở khu tự trị Nội Mông Cổ, Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-01-2014] Tôi là một học viên Pháp Luân Công 63 tuổi. Hàng ngày, buổi sáng tôi học Pháp, buổi chiều tôi thường ra ngoài phát tài liệu và đĩa chân tướng về Đại Pháp, đồng thời giảng chân tướng trực tiếp về cuộc bức hại.

Tôi được nhận rất nhiều lợi ích từ môn tập này nên không thể đứng nhìn Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lừa dối công chúng bằng những lời cáo buộc vô căn cứ chống lại Pháp Luân Công. Tôi cảm thấy mình phải cảnh báo mọi người về những nguy hiểm khi họ liên quan đến những hành động tàn bạo đó hoặc liên quan đến những người gây ra những hành động đó.

Rốt cuộc khi ĐCSTQ bị đưa ra công lý bởi những điều sai trái mà nó đã làm đối với Pháp Luân Công, những người liên quan sẽ phải trả giá. Vì vậy bất cứ khi nào có cơ hội, tôi đều thúc giục mọi người thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức khác của nó, bao gồm đoàn và đội.

Để truyền bá rộng hơn, tôi đến nhiều địa điểm ở khu vực của mình để phát những tài liệu giảng chân tướng với những thông điệp về sự tốt đẹp của Đại Pháp, về sự lừa dối và tàn bạo của ĐCSTQ. Chúng tôi có những quyển tài liệu và đĩa DVD quanh năm cho mọi người, và mỗi dịp Tết Nguyên đán, những học viên trong khu vực đều phát những cuốn lịch có nội dung giảng chân tướng dành riêng cho dịp này.

Ngay khi lịch 2014 hoàn thành, tôi bắt đầu đi phát cùng với các tài liệu khác. Tôi cảm thấy được khích lệ rất nhiều khi nhìn thấy nhiều người vui mừng nhận lịch.

Từ công an cho đến bảo vệ, từ những người bán hàng rong cho đến người đi chợ, từ những giáo viên đã nghỉ hưu đến người tàn tật, tất cả đều muốn nhận lịch giảng chân tướng!

Tôi muốn chia sẻ một vài câu chuyện nổi bật về việc phát lịch trong vài tuần qua.

Một viên công an trẻ chạy về phía tôi để nhận lịch

Khi tôi đang nói chuyện với một người về Pháp Luân Công, thì một viên công an trẻ không biết từ đâu chạy về phía tôi.

Tôi nghĩ anh ta định bắt tôi, nhưng thật ngạc nhiên, anh ta nói: “Cô ơi, cho tôi một tờ lịch!”

Anh ấy rất vui khi tôi đưa lịch cho anh và vừa đi vừa đọc.

Một bảo vệ muốn tìm hiểu thêm về Pháp Luân Công

Khi tôi đưa lịch cho người bảo vệ ở khu căn hộ của tôi, anh ấy đã hỏi xin thêm một bản cho bạn gái anh.

Tôi lại gặp anh ấy ngày hôm sau khi đang thanh toán phí quản lý cho tòa nhà. Anh ấy thốt lên: “Những thông điệp trên tờ lịch thật là hay!”

Tôi hỏi: “Vậy anh thoái đảng nhé?”

Anh ấy đã đồng ý thoái khỏi đoàn, và hứa sẽ liên lạc với tôi sau để tìm hiểu thêm về Pháp Luân Công.

Nhiều người đi chợ hứng khởi chờ lịch của Pháp Luân Công hàng năm

Khi tôi nhìn thấy hai người bán hàng rong đang run rẩy vì lạnh ở một khu chợ địa phương, tôi đến bắt chuyện với họ. Họ không ngần ngại gì khi tôi khuyên họ thoái khỏi đội. Họ cũng nhận những tờ lịch.

Tôi nhanh chóng bị những người đi chợ vây quanh, tất cả đều muốn nhận lịch. Một trong số họ nói với tôi: “Chúng tôi biết các bạn làm lịch này hàng năm nên cứ vào thời gian này hàng năm là chúng tôi luôn mong được nhận nó.”

Một ông cụ đặc biệt rất vui mừng và liên tục nói: “Tôi quả là may mắn! Tôi có một tờ lịch năm ngoái và năm nay tôi lại được nhận nữa”. Khi tôi bảo ông ấy hãy thoái đảng, ông trả lời đã thoái trên mạng năm ngoái rồi.

Một giáo viên đã nghỉ hưu nhờ tôi giúp thoái khỏi ĐCSTQ

Khi nhìn thấy một người đàn ông đang đi bộ về phía mình, tôi liền tiến về phía ông để bắt chuyện. Tôi rất vui khi biết ông là một giáo viên đã nghỉ hưu, và cũng biết về phong trào thoái khỏi ĐCSTQ sau khi xem một tờ tiền có nội dung giảng chân tướng viết trên đó.

Tuy nhiên, ông lại không hiểu lắm về việc tại sao người ta lại được khuyến khích nên thoái khỏi ĐCSTQ. Sau khi tôi giải thích lý do cho ông, ông liền lập tức nhờ tôi giúp ông thoái đảng.

Trước khi rẽ đi đường khác, ông xin tôi một bản Cửu Bình để về nhà đọc.

Một người tàn tật nhắc nhở tôi cẩn thận

Trên đường về nhà, tôi nhìn thấy một người bị liệt một phần cơ thể đang tập thể dục trong công viên, nên quyết định đến bắt chuyện với ông ấy. Trước khi tôi nói thì một ngọn gió đột ngột khiến ông ngã xuống. Tôi vội vàng chạy tới đỡ và ông rất biết ơn về điều đó.

Tuy nhiên, khi tôi muốn chia sẻ một số điều tốt đẹp cho ông, thì ông trở nên nghi ngại, và lập tức hỏi tôi có phải là học viên Pháp Luân Công hay không.

Tôi gật đầu, rồi ông nói tiếp: “Những người học viên khác cũng nói với tôi về những phúc lành. Tôi không thực sự đồng tình với tất cả những gì các cô nói, nhưng tôi không hề nghi ngờ gì về việc các cô đều là những người tốt. Chính quyền ĐCSTQ thật quá ác nên cô phải cẩn thận khi nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công.”

Lần đó tôi đã không thể thuyết phục ông thoái đảng, nhưng tôi vẫn vui vì ít ra ông ấy biết các học viên là những người tốt.

Khi tôi có tâm làm nhiều hơn thì càng nhiều người vui mừng nhận lịch

Tôi đã đấu tranh với bản thân để ra khỏi nhà vào một ngày tuyết rơi, rồi tình cờ biết được câu chuyện về một người học viên 80 tuổi làm việc không mệt mỏi để nói với mọi người về cuộc bức hại. Tôi đã xúc động sâu sắc. Thực sự là ở tuổi 63, tôi trẻ hơn rất nhiều nên không có lý do gì để buông lỏng những nỗ lực của mình trong việc giảng chân tướng.

Tôi quyết định ra ngoài như thường lệ để nói với mọi người về Pháp Luân Công.

Một người phụ nữ lớn tuổi đã cảm ơn tôi vì đã cảnh báo bà cẩn thận với đường trơn trượt, và vui vẻ thoái khỏi đội và đoàn. Bà cũng xin một tờ lịch.

Khi tôi tặng cho một người phụ nữ trung niên một tờ lịch, bà còn xin thêm cho gia đình và bạn bè.

Một cặp vợ chồng lớn tuổi đã hứa sẽ đọc những thông điệp trên tờ lịch thật kỹ sau khi họ trở về nhà.

Một chiếc xe hơi đã dừng lại ngay chỗ tôi đứng và người tài xế kéo kính xe xuống nói: “Hãy cho tôi một tờ lịch nhé!”.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/1/20/发明慧年历的奇遇-285908.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/2/9/145301.html

Đăng ngày 08-03-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.
Share