Bài viết của một học viên ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 25-07-2013]
Cơ hội gặp gỡ
Trên đường về nhà vào tháng 05 năm 2012, tôi để ý thấy có một bà lão đi phía trước. Bà ấy đi lại khó khăn và mỗi tay xách một cái túi. Tôi tiến đến bà, phát chính niệm trong tâm và cầu xin Sư phụ giúp tôi giảng chân tướng cho bà.
Tôi cười và chào hỏi bà: “Bà mang nhiều thứ quá. Để tôi xách một cái túi giúp bà.” Tôi lấy cái túi nặng hơn từ tay bà và bà cám ơn tôi.
Bà nói rằng năm nay bà 69 tuổi và gặp mọi vấn đề về sức khỏe. Cơ thể của bà không tốt. Bà bị viêm mãn tính ruột non, cơ bắp ở lưng bị căng do lao động, bị hạ đường huyết, vai đau, và tệ hơn cả là bị viêm phế quản nặng. Lúc nào bà cũng dùng thuốc và nói rằng bà chưa từng có một ngày vui vẻ hạnh phúc.
Tôi nói: “15 năm trước, tôi còn tệ hơn bà. Nhưng sau năm 1997, tôi đã hồi phục sức khỏe, và hơn 10 năm tôi chưa từng dùng đến một viên thuốc.”
Bà nhanh chóng hỏi: “Bạn gặp được vị thần y nào sao? Nói cho tôi biết ông ấy ở đâu? Tôi không sợ tốn tiền đâu.” Tôi nói: “Vị sáng lập Pháp Luân Công đã chữa lành bệnh của tôi. Tôi không tốn một xu, và trong vòng hai tháng Ngài đã chữa hết mọi bệnh tật của tôi. Tôi trở nên khỏe mạnh và hạnh phúc.”
Tôi bắt đầu nói về việc thoái Đảng Cộng sản và các tổ chức liên đới của nó. Tôi hỏi bà: “Bà đã từng gia nhập vào đoàn thanh niên hay đảng chưa.” Bà nói chưa từng, nhưng chồng và con bà có tham gia.
Tôi lấy ra một tấm bùa Đại Pháp và nói: “Nếu bà chân thành niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo’, Sư phụ của tôi sẽ bảo hộ bà và giải quyết mọi khó khăn của bà.”
Bà ấy lau tay vào quần áo, nhận tấm bùa từ tôi, và nhờ tôi chỉ cách niệm các từ. Tôi đưa bà đến một nơi có bóng râm, đặt túi xuống, và dạy bà niệm từng từ. Bà học cách niệm và chỉ dừng lại sau khi đã nhớ tất cả các từ.
Bà nói: “Chưa có ai từng nói với tôi một điều tốt đẹp như thế này. Tôi thành thật cảm ơn bạn.” Tôi nói bà hãy cám ơn Sư phụ Lý Hồng Chí. Bà để tay ở thế hợp thập và nói: “Xin cám ơn Sư phụ của Đại Pháp!”
Bà ấy hỏi nơi tôi sống và nói rằng sẽ đến thăm tôi khi bà có thời gian. Tôi đưa bà đến xem căn hộ nơi tôi sống và bà cảm thấy yên tâm.
Cả gia đình chờ nghe sự thật
Một tháng sau vào một buổi tối, bà ấy đưa con gái đến nhà tôi. Khi vào nhà, bà nói: “Đây là con gái tôi. Tôi đặc biệt đưa nó đến đây.” Tôi mời họ ngồi và đồng thời phát chính niệm.
Bà nói: “Tấm bùa bạn đưa tôi thật sự kỳ diệu. Từ khi gặp nhau, tôi đã niệm những câu bạn chỉ mỗi ngày. Vào ngày thứ ba, viêm ruột hành hạ tôi hơn mười năm không còn đau nữa. Tôi đã ăn một bát cơm to vào tối đó. Đã lâu rồi tôi mới thưởng thức đồ ăn ngon như vậy. Tôi không còn thấy chóng mặt, lưng không bị đau, không cảm thấy khó thở, cũng như mệt mỏi khi đi bộ. Như bạn đã nói, toàn bộ cơ thể tôi cảm thấy nhẹ nhàng, và tôi thật hạnh phúc! Tôi đến đây để bày tỏ lòng biết ơn đến Sư phụ của bạn.” Bà ấy chắp hai tay trước ngực trong tư thế hợp thập.
Người con gái tên Trương Lan nói: “Mẹ tôi nói chúng tôi cần thoái ĐCSTQ để tự cứu bản thân. Tôi không biết điều này có nghĩa gì.”
Tôi nghĩ: “Sư phụ đã đưa cô ấy đến đây tối nay và tôi phải giảng chân tướng cho cô ấy về cuộc bức hại.”
Tôi bắt đầu nói Pháp Luân Công là gì, tại sao cựu lãnh đạo Giang Trạch Dân muốn bức hại môn tu luyện, và sự thật về vụ tự thiêu giả mạo ở Quảng trường Thiên An Môn. Cuối cùng tôi nói với cô về việc mổ cướp nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công còn sống.
Cô ấy lập tức đứng dậy và kêu lên: “Làm sao mà họ có thể làm điều khủng khiếp như vậy!” Cô nói không do dự: “Hãy giúp tôi thoái đảng cộng sản ngay lập tức!”
Tôi hỏi: “Cô có biết tại sao cô cần từ bỏ đảng cộng sản không? Tại sao niệm những câu tôi chỉ mẹ cô có thể chữa lành bệnh không?”
Trương Lan nhờ tôi giải thích. Khi tôi nói xong, cô nói: “Cuối cùng tôi đã hiểu tất cả. Thật là một tổ chức tà ác – ai lại muốn trở thành một phần của nó chứ?” Cô muốn thoái đảng bằng tên thật để thể hiện sự thành tâm của mình.
Tôi lấy ra một DVD Thần Vận và nhiều tài liệu giảng chân tướng. Tôi nói Trương Lan trân quý chúng và đưa cho bạn bè cô. Cô ấy kính cẩn nhận bằng cả hai tay và hỏi chúng bao nhiêu tiền. Tôi đáp: “Các học viên giản dị đã dùng tiền tiết kiệm của họ để làm tài liệu này với mục đích muốn người dân hiểu chân tướng về cuộc bức hại. Chúng tôi không muốn tiền bạc gì cả. Tài liệu là miễn phí.”
Cô ấy cười hạnh phúc: “Giờ tôi đã hiểu tất cả. Cám ơn rất nhiều vì đã nói cho tôi biết. Tôi thật hạnh phúc khi đến đây tối nay.”
Cô tiếp tục nói: “Tôi muốn bạn đến nhà tôi để làm điều này với chồng và con gái tôi. Cả hai đều gia nhập vào Đoàn Thanh niên và Đảng Cộng sản.” Tôi hỏi liệu cô ấy có muốn tôi đi ngay lập tức không. Cô nói: “Vâng, chồng tôi sẽ đi làm vào ngày mai và con gái đi học. Nếu bạn không đến tối nay, tôi không biết khi nào mới có cơ hội nữa.”
Tôi rất cảm động. Thật sự là chúng sinh đang đợi nghe chân tướng. Tôi nói cô đợi tôi thay quần áo và cô mỉm cười.
Chúng tôi đón một taxi đi đến nhà cô ấy trong vòng vài phút. Tôi đã phát chính niệm trên đường đi.
Cô ấy sống ở tầng bảy và dẫn đường. Tôi đi lên tầng bảy một mạch không nghỉ. Người mẹ theo sát phía sau nói: “Thật tuyệt. Tôi theo bạn và thậm chí không cần nghỉ. Trong quá khứ tôi phải dừng lại nghỉ ngơi hai hay ba lần.”
Trương Lan đi vào nhà và nói với chồng là Tiểu Lượng: “Chúng ta có khách.” Chồng cô đứng dậy và gật đầu chào đón.
Tôi đi vào phòng người con gái Tiểu Nhã và giải thích vì sao cô ấy nên thoái khỏi chế độ cộng sản. Cô cười nói: “Tốt, hãy giúp cháu thoái đảng.” Tôi nói cô hãy nhớ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Cô nói rằng bà ngoại của cô đã cho cô xem tấm bùa, và cô hứa sẽ niệm câu đó.
Sau đó tôi trở lại phòng khách và bắt đầu nói chuyện với người chồng. Anh ấy nói: “Tôi biết Pháp Luân Công. Một lần tôi đến một nhà hàng nhỏ dùng bữa và có một cuốn sách trên bàn. Tôi cầm lên và giở ra xem. Nó nói về Pháp Luân Công nên tôi biết một chút về môn này.” Tôi lặp lại những điều đã nói với Trương Lan và anh ấy chăm chú lắng nghe. Anh đã đồng ý thoái đảng.
Cuối cùng, tôi đưa cho cặp vợ chồng 2 tấm bùa và nói họ mang theo mỗi khi đi ra ngoài. Tôi cũng khuyên họ thường xuyên niệm vì nó sẽ mang may mắn đến cho họ. Mọi người đều rất hạnh phúc.
Xin hãy nhận lòng biết ơn của tôi đối với Đại Pháp
Trương Lan đã đến thăm tôi vào một ngày mưa tháng 04 năm nay. Cô ấy nói: “Tôi đã muốn đến thăm bạn trong một thời gian dài.” Cô lấy ra 500 nhân dân tệ từ trong túi và dúi vào tay tôi. “Hôm nay tôi đến đây để cảm ơn Pháp Luân Đại Pháp và vị sáng lập, Ngài Lý Hồng Chí. Từ khi gia đình tôi từ bỏ các tổ chức của Đảng Cộng sản năm ngoái, những điều may mắn liên tục đến với chúng tôi.” Cô ấy đã kể cho tôi nghe những việc xảy ra.
“Sau khi Tiểu Nhã thoái khỏi Đoàn Thanh niên, mỗi đêm trước khi đi ngủ cháu đều hợp thập và niệm các từ. Trước đó điểm số của cháu không tốt lắm nhưng kỳ diệu là cháu đã đậu một trường mà rất khó vào được. Điểm của cháu tại trường mới khá tốt. Tôi bảo cháu điều này là do Đại Pháp ban cho và cháu phải luôn nhớ rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Cháu nói tôi đừng lo lắng và trấn an rằng cháu sẽ không quên lời tôi nói.
“Đáng chú ý hơn là những gì xảy ra vào cuối tháng 12. Chồng tôi, Tiểu Lượng, đột nhiên bị đau bụng. Anh ấy bắt đầu nôn và đau vai. Cơn đau trở nên tệ hơn nên chúng tôi đã đưa anh ấy đến bệnh viện. Bác sỹ đã siêu âm và nói rằng túi mật của anh ấy đầy sỏi và cần phải phẫu thuật ngay lập tức để gỡ bỏ chúng.
“Bác sỹ tiêm cho chồng tôi một liều để ngăn cơn đau, nhưng anh ấy vẫn đau đến nỗi quằn quại trên giường và đổ mồ hôi đầy đầu. Tôi lo lắng nhìn chồng ấy nhưng không thể làm gì để giúp anh.
“Đột nhiên tôi có một suy nghĩ. Tại sao không niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo?’ Tại sao không cầu xin Ngài Lý, vị sáng lập của Pháp Luân Đại Pháp cứu anh ấy? Tôi nói nhỏ với chồng: ‘Nhanh lên, hãy niệm đi.’ Anh ấy gật đầu và liên tục niệm và ngừng cử động. Anh ấy tiếp tục niệm và ngủ thiếp đi.
“Tôi rất phấn khởi và tiếp tục niệm. Không biết từ khi nào tôi cũng gục xuống giường và ngủ thiếp đi. Khi tỉnh dậy, chồng tôi đang ngủ ngon và hoàn toàn trông không có vẻ là bị bệnh.
“Tôi lay chồng dậy và hỏi: ‘Anh còn đau không?’ Anh trả lời: ‘Đau gì chứ? Anh mơ thấy đang ăn bánh bao. Anh chưa ăn hết bánh thì em gọi anh dậy.’ Tôi nói: ‘Em cũng đói.’ Anh nhảy ra khỏi giường và nói: ‘Đi ăn bánh bao nào.’ Khi đi cùng nhau, chúng tôi cảm thấy vô cùng biết ơn Ngài Lý.
“Chúng tôi quay trở lại bệnh viện sau khi ăn bánh bao và có một đêm ngon giấc. Chúng tôi không nhận ra rằng bình minh đã lên.
“Sáng hôm sau chồng tôi nói với bác sỹ ngay khi ông ấy bước vào phòng rằng anh đã khỏe và muốn về nhà. Bác sỹ nói: ‘Đừng đùa, chẩn bị đến phòng phẫu thuật ngay lập tức.’
‘Tiểu Lượng nói với bác sỹ: ‘Tôi thật sự ổn’ và xoay nhiều vòng trước mặt ông ấy. Sau đó anh ấy nhảy lên nhảy xuống hai lần. Bác sỹ thấy anh ấy không phải đùa và bảo anh nằm xuống để kiểm tra. Ông ấy chạm vào những khu vực khác nhau và hỏi có đau không. Tiểu Lượng nói rằng không đau ở đâu cả.
“Bác sỹ vẫn nghi ngờ và siêu âm lại. Ông ấy nhìn bản siêu âm mới và tự hỏi: ‘Kỳ lạ. Tại sao không còn viên sỏi nào? Thật sự kỳ lạ.’ Ông ấy gọi đồng nghiệp đến và họ so sánh hai bản siêu âm, phân tích và kết luận rằng điều này không thể giải thích được. Họ ở trong nghề nhiều chục năm qua và đây là lần đầu tiên thấy một điều kỳ lạ như vậy.
“Cả hai chúng tôi liên tục cười khúc khích. Tôi nói với bác sỹ rằng vị sáng lập của Pháp Luân Đại Pháp đã gỡ bỏ những viên sỏi. Bác sỹ bị sốc, đưa chúng tôi đến một phòng trống, và yêu cầu giải thích.
“Tôi kể với ông việc đã xảy ra và cho ông xem biểu tượng của Đại Pháp. Ông hỏi: ‘Đơn giản vậy sao? Kỳ diệu vậy sao?’ Chúng tôi gật đầu và nói: ‘Đúng.’ Bác sỹ lấy tấm bùa hộ mệnh và xem xét kỹ lưỡng. Sau đó ông đọc to những từ trên đó. Cuối cùng, ông nhận xét: ‘Đây là một phép lạ! Có thể cho tôi không? Tôi cũng muốn niệm.’
“Chúng tôi đã kể với bạn bè về việc này và họ đã nhờ tôi giúp thoái khỏi ĐCSTQ. Họ cũng muốn những tấm bùa.” Trương Lan lấy ra một danh sách tên và tôi vui mừng đưa cô ấy những tấm bùa tương ứng với số người trong danh sách, cũng như một số tài liệu. Tôi nói với cô hãy trân quý chúng và đưa chúng cho những người khác.
Trương Lan tiếp tục: “Tôi thường nghĩ rằng Đại Pháp đã cho tôi quá nhiều, vì thế tôi có thể làm gì cho Đại Pháp? Tôi nhớ rằng các học viên đã làm ra tài liệu giảng chân tướng và điều đó tốn chi phí. Tại sao tôi không đóng góp gì đó cho những tài liệu này? Nó không là gì cả so với những lợi ích mà Đại Pháp ban cho. Tuy nhiên, 500 nhân dân tệ này là sự cảm kích từ toàn thể gia đình chúng tôi. Bạn phải nhận nó.” Cùng lúc nói cô ấy dúi tiền vào tay tôi.
Tôi cầm tay cô ấy và nói: “Sư phụ của tôi biết tấm lòng của cô. Tôi hiểu cảm nhận của cô, nhưng tôi không thể nhận tiền được. Hãy lấy lại đi.”
Cô ấy nói: “Đây không phải là vấn đề tiền bạc. Tôi thành tâm, vì thế hãy nhận tấm lòng biết ơn của một gia đình đã được ban phúc lành nhiều lần. Xin đừng làm chúng tôi thất vọng!” Cô ấy nhét tiền vào tay tôi và đi xuống cầu thang. Tôi mở cửa sổ và nhìn xuống. Tôi thấy cô ấy vẫy tay với tôi dưới một chiếc dù. Tôi vẫy tay lại, nước mắt tràn ra, và nhìn cô ấy biến mất trong mưa.
Tôi dùng 500 nhân dân tệ mà Trương Lan đưa để in ấn tài liệu Đại Pháp. Đó là đại diện cho vô số những người biết chân tướng và được cứu độ. Những sự chân thành này là để bày tỏ lòng tôn kính đối với Đại Pháp.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/7/25/明真相的世人-请大法收下我的心-277044.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/11/15/143222.html
Đăng ngày 16-01-2014; Bản dịch sẽ được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản