Bài viết của một học viên từ Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-11-2013] Năm 1997, tôi được đề bạt làm Tổng giám đốc một công ty thuộc Cục Tài chính tại khu vực. Vì thành tích làm việc xuất sắc, sau đó tôi lại được đề bạt làm Chủ tịch kiêm Giám đốc điều hành và bí thư Đảng ủy của một Tập đoàn.

Năm 1999, khi cuộc đàn áp Pháp Luân Công bắt đầu, quản lý cấp trên nói chuyện với tôi nhiều lần. Họ hỏi tôi xem chọn công việc hay tu luyện Pháp Luân Công. Tôi đã chọn Pháp Luân Công.

Hiện tại, trong khu vực của chúng tôi, tôi khá nổi danh, không phải bởi chức vụ hay có nhiều mối quan hệ, mà là bởi tôi tu luyện Pháp Luân Công. Hiện giờ, tôi gần 60 tuổi, nhưng tôi có thể leo bộ lên tầng 17 mà không cần nghỉ. Năm ngoái, khi tôi nói với nhân viên trong một công ty cung cấp thiết bị y tế về những lợi ích sức khỏe nhờ tu luyện Pháp Luân Công, họ muốn xác nhận những gì tôi nói bằng cách kiểm tra các chỉ số sức khỏe của tôi.

Sau khi lấy mẫu thử, họ phát hiện rằng các tế bào của tôi khỏe như của những người 28 tuổi. Họ không thể lý giải vì sao lại có thể như vậy, nhưng tôi biết rằng, chính là Sư phụ, là uy lực của Đại Pháp đã cải biến tôi. Nhân cơ hội này, tôi đã giảng chân tướng cho họ về Pháp Luân Công và khuyên họ tam thoái, hiệu quả vô cùng tốt.

Sau khi cuộc bức hại bắt đầu, tôi bị bắt giữ nhiều lần. Mỗi lần bị giam cầm bất hợp pháp, tôi luôn nghĩ về việc làm thế nào giảng chân tướng cho những người xung quanh tôi.

Quảng bá Pháp Luân Công cho 1.800 nhân viên

Bố mẹ tôi có 13 người con, nhưng chỉ có 5 người còn sống. Khi còn nhỏ, tôi bị bệnh hen suyễn và chóng mặt.

Tôi tốt nghiệp trường trung học vào năm 1974 và xin việc làm tại một nhà máy xi-măng. Tôi được đề bạt vào chức vụ Trưởng phòng Tài vụ năm 1982, và được đề bạt lần nữa làm Phó Giám đốc nhà máy sau này. Nhà máy bị ô nhiễm nặng bởi xi măng, bụi và nó đã ảnh hưởng xấu đến sức khỏe của tôi. Tôi bắt đầu tập luyện và thử khí công như một phương thức để giữ gìn sức khỏe. Nhưng chúng không giúp ích nhiều.

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào cuối năm 1996. Lúc đó, hầu hết các quản lý của nhà máy đều tu luyện Pháp Luân Công. Về sau này, một số người đã ngừng tu luyện vì họ ngại khó ngại khổ. Sau năm 1999, khi cuộc đàn áp bắt đầu, hầu hết họ đều từ bỏ luyện để tránh rắc rối.

Tôi là người duy nhất trong hàng ngũ lãnh đạo vẫn còn tu luyện Pháp Luân Công. Tại sao tôi kiên định tu luyện? Bởi vì Pháp Luân Công rất quan trọng với tôi. Sư phụ bắt đầu tịnh hóa thân thể tôi chỉ hai ngày sau khi tôi luyện. Một ngày, tôi nôn ra một số chất lỏng đen; bệnh chóng mặt của tôi lập tức biến mất. Ngay sau đó bệnh hen suyễn của tôi cũng được chữa khỏi.

Sau khi họ nghe về trải nghiệm của tôi, nhiều người bắt đầu tập Pháp Luân Công. Họ cũng thấy những thay đổi lớn trong đời mình. Pháp Luân Công trở nên phổ biến với 1.800 nhân viên tại chỗ làm của tôi.

Phóng hạ danh lợi, kiên tu Đại Pháp

Nhận thấy thành tích xuất sắc của tôi, Bộ phận Nhân sự đề cử tôi trở thành chủ tịch kiêm Giám đốc điều hành và Bí thư Đảng ủy của một Tập đoàn, trong đó bao gồm ba công ty gần phá sản: một công ty xi măng, một công ty nhựa và khu công nghiệp. Sau khi đề cử được công bố, các nhân viên của tôi đến nài nỉ tôi ở lại và một số họ đã khóc.

Tôi nói với chính mình rằng là một người tu luyện, tôi có thể chịu đựng khó khăn trong môi trường phức tạp mà tôi được yêu cầu giám sát. Tôi cứ tưởng mọi việc sẽ dễ dàng, nhưng kỳ thực không hề dễ dàng. Tập đoàn gặp khó khăn khi tăng sản lượng. Trong quý II năm 1995, nó bắt đầu hoạt động thua lỗ. Tổng số nợ là 9.470.000 nhân dân tệ.

Sau khi nhận nhiệm vụ, mỗi lần tôi đến một trong số các công ty, nhân viên cũ và các chủ nợ chặn lối ra để tôi không đi được. Họ không cho tôi thức ăn, không để tôi ngủ, và thậm chí không cho tôi đi vệ sinh. Đầu tôi bị chảy máu sau khi bị một người giận dữ đánh. Họ yêu cầu bồi thường và được làm việc lại.

Người ta thậm chí còn theo tôi về nhà sau giờ làm. Cuộc sống của tôi không có một khoảnh khắc bình yên. Vợ tôi cũng là học viên, nhưng cô ấy vẫn lo lắng cho sự an toàn của tôi. Sau này, tôi đã điều hành trả hết nợ và hoàn thành nhiệm vụ với sự hài lòng của các cấp lãnh đạo.

Sau khi cuộc đàn áp bắt đầu năm 1999, các lãnh đạo nói với tôi nhiều lần, hỏi xem tôi chọn công việc hay Pháp Luân Công. Tôi nhớ lại lời dạy của Sư phụ:

“Người luyện công chúng ta đối với ‘mất và được’ như thế nào? Nó khác với người thường; điều người thường muốn được chính là lợi ích cá nhân, [sống] sao được tốt, được thoải mái. Nhưng người luyện công chúng ta không thế, mà hoàn toàn trái lại: chúng ta không mong truy cầu những gì người thường muốn được, nhưng chỗ mà chúng ta được thì người thường có muốn cũng không thể được, trừ phi [họ] tu luyện.” (Chuyển Pháp Luân)

Sau khi trả lời chọn Pháp Luân Công, tôi bị miễn nhiệm tất cả các chức vụ đang nắm giữ.

Một lãnh đạo cấp cao của Cục Tài chính vận động cho tôi với các lãnh đạo. Cuối cùng, họ quyết định giữ lại tôi như một người quản lý .

Tại trại giam giảng chân tướng, chính niệm chính hành thoát khỏi hang quỷ

Một ngày, tôi bị bắt bắt giữ phi pháp cùng với năm học viên khác. Cảnh sát biết tôi có ảnh hưởng nhất định và yêu cầu tôi nói với các học viên khác. Tôi đồng ý.

Khi chúng tôi ngồi trong cùng một phòng, tôi nói: “Theo như công an yêu cầu, tôi muốn chia sẻ thể ngộ của tôi cùng các bạn. Pháp Luân Công đã cứu cuộc đời tôi và thay đổi suy nghĩ của tôi. Pháp Luân Công là chân chính. Tôi sẽ không bao giờ từ bỏ niềm tin và sự tu luyện của mình.” Tôi giơ nắm tay lên và hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo!”

Hai cảnh sát viên trong phòng không kịp bịt miệng tôi, vì vậy họ áp tải tôi đi. Một ngày, họ đưa tôi đến một khách sạn lớn nơi một nhóm cảnh sát đang có tiệc. Cảnh sát trưởng, người đứng đầu Phòng 610 và nhiều cảnh sát viên từ Viện Kiểm sát đều có mặt ở đây. Họ mời tôi ăn tối cùng họ. Trong suốt bữa ăn, tôi kể cho họ Pháp Luân Công đã cải thiện sức khỏe của tôi thế nào và khiến tôi trở thành người tốt hơn. Tôi cũng chúc họ một tương lai tốt đẹp.

Nhờ chính niệm mạnh mẽ, tôi được thả sau một thời gian ngắn. Tôi được sắp xếp để rời nhà giam mà không ảnh hưởng tới đức tin của mình.

Ngày 15 tháng 08 năm 2013, tôi mang xe đi sửa. Tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho thợ sửa ở đó. Khi tôi bắt đầu nói chuyện với một người khách khác, một cảnh sát viên nghe thấy. Anh ta lấy chìa khóa xe của tôi và bảo tôi đi theo anh. Tôi nắm lấy chìa khóa từ tay anh ta và hỏi: “Anh đang làm gì vậy?” Anh ta bị sốc và không nói được gì.

Sau khi tôi lái xe về nhà, tôi nhanh chóng giấu tài liệu Đại Pháp vào một nơi an toàn. Ngay sau khi cảnh sát gõ cửa nhà tôi. Tôi từ chối mở cửa. Họ đã gọi cho một thợ khóa, nhưng anh ta không thể mở được. Tôi phát chính niệm mạnh suốt thời gian và cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Cuối cùng, họ bỏ đi.

Ba ngày sau, khi con gái tôi đến đưa thức ăn, nhiều cảnh sát viên xông vào từ đằng sau. Họ đã đợi sẵn bên ngoài trong ba ngày rồi. Họ đưa tôi đến bệnh viện, nơi bác sĩ buộc phải lấy mẫu máu của tôi. Tôi nói với họ rằng tôi không có vấn đề về sức khỏe và không cần kiểm tra. Một cảnh sát nói: “Nói như ông các học viên Pháp Luân Công không có bệnh. Chẳng phải tất cả mọi người đều muốn tu luyện hết sao?” Sau khi xem kết quả xét nghiệm của tôi, anh ta rất kinh ngạc: “Ông đã sắp 60 tuổi rồi mà tất cả đều bình thường. Thật là không bình thường!”

Tôi bắt đầu giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho cảnh sát và bảo họ hãy nghĩ cho tương lai của mình. Họ nói: “Chúng tôi chỉ làm việc của mình thôi.”

Họ đưa tôi đến một trại giam và hai lính canh hộ tống tôi đến phòng giam.

Tôi nói với họ: “Tôi liều mạng nói với các anh sự thật. Pháp Luân Công là chân chính; vụ tự thiêu ở quảng trường Thiên An Môn năm 2001 là một trò lừa bịp được dàn dựng bởi ĐCSTQ để phỉ báng Pháp Luân Công. Trời sẽ hủy diệt Trung Cộng. Nếu các anh muốn được an toàn, các anh nên từ bỏ tất cả mối liên hệ với đảng. Các anh có phải là đảng viên không?” Họ nói “Phải”. Tôi đề nghị: “Các anh nghĩ sao nếu tôi giúp các anh thoái Đảng bằng hóa danh?” Cả hai người họ đều gật đầu, một người nói: “Vâng, xin hãy làm cho chúng tôi.”

Trong thời gian bị giam, tôi thuyết phục được 21 người thoái đảng. Trại giam không cho phép tôi đọc Chuyển Pháp Luân hay luyện công.

Tôi nói với các lính canh: “Nếu các anh không cho tôi học Pháp và luyện công. Tôi sẽ không ngừng hô lên “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân – Thiện – Nhẫn hảo!”

Cuối cùng, giám đốc trại nói tôi có thể làm gì tôi muốn. Ông bảo lính canh: “Người này đặc biệt. Các anh chăm sóc ông ta cho tốt.”

Mười ngày sau, cảnh sát và Phòng 610 chuyển vụ của tôi lên Viện Kiểm sát. Khi công tố viên bảo tôi ký vào biên bản, tôi từ chối. Tôi bảo họ: “Tôi không vi phạm bất kỳ luật nào khi làm theo Chân – Thiện – Nhẫn. Tôi sẽ không ký giấy này.”

Thái độ kiên định của tôi thuyết phục họ rằng họ không thể làm được gì để chuyển hóa tôi. Ba ngày sau, nhân viên phòng Kiểm sát lái xe đưa tôi về nhà.

Làm tốt ba việc

Sau khi Sư phụ bảo chúng ta rằng đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp nên làm tốt ba việc, tôi bắt đầu cảm nhận được sự khẩn cấp. Tôi không thể theo kịp với tất cả công việc và các hoạt động.

Mỗi sáng, tôi thức dậy lúc 03 giờ sáng để học Pháp và luyện công. Tôi đi làm trong ngày. Sau đó, tôi đi ra ngoài để giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho mọi người và thuyết phục họ thoái đảng. Trung bình một ngày, tôi có thể giúp khoảng 10 người tam thoái. Tôi đi ngủ sau khi phát chính niệm lúc nửa đêm, vì vậy tôi chỉ có khoảng 3 – 4 tiếng để ngủ.

Một ngày, tôi gặp một bệnh nhân bị đột quỵ. Khi tôi cố giải thích sự thật về Pháp Luân Công cho anh ấy, anh ấy từ chối lắng nghe và đe dọa báo cảnh sát. Một vài ngày sau, tôi gặp lại anh ấy. Anh ấy vẫn từ chối lắng nghe, nhưng lần này anh ấy không đe dọa báo cảnh sát. Lần thứ ba gặp, tôi bảo anh ấy: “Lại là anh. Tôi đoán là anh và tôi có duyên với nhau.” Sau khi tôi nói lại với anh ấy, cuối cùng anh ấy đã đồng ý  tam thoái.

Tôi không ghét cảnh sát hay nhân viên Phòng 610, những người can nhiễu tôi và tham gia vào cuộc bức hại. Họ đã bị ĐCSTQ lừa dối. Họ cần tôi giảng chân tướng và giúp họ cắt đứt mối liên hệ với đảng.

Trên đây là thể hội tu luyện, giảng chân tướng và khuyên tam thoái của tôi. Có điều gì không phù hợp với Pháp, mong các đồng tu từ bi chỉ rõ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/11/17/明慧法会–看淡名利职位-我选择修大法-280244.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/11/29/143431.html

Đăng ngày 08-01-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share