Bài viết của một học viên

[MINH HUỆ  05-09-2013] Vào tối ngày 02 tháng 09 năm 2013, các điều phối viên tại Sydney đã có một hội thảo chia sẻ kinh nghiệm tu luyện quy mô nhỏ tại trường Đại học Công nghệ Sydney. Mỗi học viên đã có thể hướng nội và lắng nghe người khác. Họ mở rộng lòng mình để nói chuyện và chia sẻ. Lý do cho cuộc gặp mặt này là để loại bỏ mọi gián cách giữa các học viên và phối hợp cùng với nhau như một chỉnh thể.

Bài chia sẻ của học viên đầu tiên có nhan đề “Ai có thể đồng hóa với Pháp là người hạnh phúc nhất.” Cô nói rằng luyện công hằng ngày là một thử thách đối với cô. Cô nhận ra rằng cô không khoan dung khi làm việc trong các hạng mục cùng các đồng tu. Cô nói: “Tu luyện là cả một quá trình lâu dài. Nó cũng là một quá trình khó khăn và nghiêm túc. Chúng ta phải tinh tấn và tu luyện vững chắc trong mỗi bước tiến. Mặc dù chúng ta đã học Pháp, chúng ta nhất định phải tu luyện bản thân trong mỗi việc nhỏ để có thể làm tốt những gì chúng ta phải làm và trở thành những học viên Đại Pháp đạt tiêu chuẩn trong thời kỳ Chính Pháp. Chỉ như vậy, uy lực thần thánh của Đại Pháp mới có thể triển hiện cho chúng ta.”

Một điều phối viên phương Tây đã chia sẻ kinh nghiệm của mình. Do tính chất công việc của mình, anh phải tới công ty sớm hơn những người khác. Anh ấy thường luyện tĩnh công và phát chính niệm vào buổi sáng, điều này đã tạo ra nhiều cơ hội để anh giảng chân tướng cho các đồng nghiệp của mình. Anh nói rằng việc lắng nghe các học viên Trung Quốc chia sẻ kinh nghiệm rất hữu ích đối với anh. Anh nói về việc anh đã giảng chân tướng cho các nhân viên chính phủ như thế nào. Khi anh rất tinh tấn trong tu luyện, cơ thể anh khỏe mạnh, nhưng khi anh không tinh tấn, ngay lập tức anh có thể cảm nhận sự khác biệt.

Một điều phối viên khác bắt đầu bài chia sẻ của mình bằng cách nói về việc tới dự tiệc của một học viên. Cô thường cảm thấy cô chỉ là một người ngoại đạo chứ không phải là  v một học viên mà nên luôn luôn hướng nội. Cô thích chỉ trích người khác theo các quan niệm của mình và ít quan tâm đến người khác.  Trong khi học Pháp, mặc dù cô không nói nhiều, thái độ của cô không khoan dung. Cô phán xét người khác từ quan điểm của một người đứng ngoài. Kết quả là, cô đã không thể làm nhiều việc được tốt hay cứu người.

Một điều phối viên nói về ba vụ cháy mà anh ấy đã gặp phải để bắt đầu bài chia sẻ. Bằng việc hướng nội, anh ấy phát hiện ra rằng việc thiếu từ bi và chấp trước vào bản sự của mình đã khiến anh không thể tinh tấn trong tu luyện. Khi không được công nhận, anh cảm thấy không vui và từ chối hợp tác hoặc không tham gia. Trong nhiều hạng mục, anh phàn nàn rất nhiều với các đồng tu, điều này đã ảnh hưởng tới khả năng cứu chúng sinh của anh. Cuối cùng, anh nói: “Chúng ta phải cân nhắc cho người khác trước tiên. Đó là những gì được công nhận trong vũ trụ mới.”

Một điều phối khác đã rất chấp trước vào việc làm thêm nhiều thứ. Do đó, anh ấy đã không thể tập trung trong khi học Pháp. Hơn nữa, anh đã chú ý đến từng chi tiết khi làm các việc, điều đó đã khiến anh không muốn người khác cùng tham gia. Thời gian trôi qua và anh ấy trở nên càng ngày càng kiêu ngạo. Với việc học Pháp và hướng nội, anh ấy đã nhận ra nhiều chấp trước con người. Anh nói: “Chỉ bằng cách tu luyện bản thân một cách tinh tấn và vững vàng, chúng ta mới có thể loại bỏ những chấp trước đó.”

Một điều phối viên ở tuổi lục tuần đã chia sẻ về cách mà bà buông bỏ tự ngã trong các mâu thuẫn. Bà nói: “Khi tôi mới đắc Pháp, tôi tới mọi nơi để truyền bá Pháp. Sau khi cuộc bức hại diễn ra, tôi đã đi ra ngoài để chứng thực Pháp. Nhưng tôi vẫn không biết phải làm thế nào để thực sự tu luyện bản thân. Tôi không thể vượt qua nhiều khảo nghiệm tâm tính. Hầu như lúc nào tôi cũng phàn nàn rằng các đồng tu không hiểu những gì tôi làm. Tôi quá tập trung vào việc ai đúng ai sai trên bề mặt. Tôi thường so sánh những gì tôi đã làm tốt với những thiếu sót của những người khác. Tôi hiếm khi đo lường bản thân theo Pháp. Hết lần này đến lần khác, tôi đã bỏ lỡ cơ hội đề cao bản thân. Tôi chỉ nhìn vào những vấn đề của người khác thay vì xem xét bản thân mình. Sau khi buông bỏ tự ngã, tôi có thể đối xử với người khác một cách từ bi. Vì tôi dành nhiều thời gian giảng chân tướng, tôi nghĩ rằng mình tốt hơn những người khác. Tôi cũng không thể chấp nhận đề nghị của người khác. Tôi quên mất thực tế là tất cả các kỹ năng của tôi đều do Sư phụ và Đại Pháp ban cho. Bây giờ tôi đã hiểu được thế nào là một người tu luyện thực sự và khoan dung với người khác nghĩa là gì. Mỗi người đều có những kỹ năng khác nhau. Nếu chúng ta phối hợp tốt, chúng ta có thể cộng hưởng các nỗ lực của chúng ta với nhau.” Bà cũng xin lỗi những người mà bà đã làm tổn thương trước đây.

Bài chia sẻ cuối cùng có nhan đề “Để trở thành một học viên chân chính.” Cô nói: “Bạn phải tu luyện tâm tính mình để trở thành một học viên chân chính.” Mặc dù cô ấy đã đảm nhiệm nhiều hạng mục mà đáng lẽ nên được phân công cho người khác, các đồng tu vẫn không hài lòng với cô ấy. Qua hướng nội, cô thấy rằng cô đang theo đuổi một thứ gì đó: Cô hy vọng được công nhận và được người khác ngưỡng mộ, và cô cảm thấy không dễ chịu khi không được đánh giá cao. Cô nói thêm: “Tu luyện không phải là làm thế nào để làm nhiều việc hơn hay liệu bạn đúng hay sai trên bề mặt. Bạn phải luôn luôn nghĩ cho người khác.” Cô ấy nhớ lại những ngày trước đây, cô đã dành hai tiếng vào buổi sáng để luyện 05 bài công pháp. Cô đã học Pháp vào buổi tối và ra ngoài giảng chân tướng vào cuối tuần. Cô nói: “Bây giờ tôi là một điều phối viên. Tôi đã không ra ngoài như trước đây vào cuối tuần mà chỉ ở nhà để gửi thư và gọi điện thoại. Việc tu luyện của tôi không vững chắc lắm”. Cô lo sợ rằng nếu cô ra ngoài làm các việc, người khác có thể nói rằng cô là tướng mà lại làm việc của một người lính. Sau khi khôi phục lại việc giảng chân tướng trực diện bên ngoài vào cuối tuần, cô đã có thể tập trung khi học Pháp. Nhiều nguyên lý của Pháp đã triển hiện cho cô ấy. Cuối cùng, cô nói: “Để là một điều phối viên và là một học viên thực thụ, bạn phải giảng chân tướng trực diện và tu luyện bản thân bên cạnh việc làm công tác điều phối. Chỉ bằng cách đó, bạn mới có thể thăng tiến trong Pháp.”

Hội thảo chia sẻ kinh nghiệm trong hai tiếng đồng hồ thật quá ngắn ngủi, nhưng rất ý nghĩa. Những người tham dự đã ở trong một trạng thái tinh thần tốt, đôi khi bật cười vui vẻ về những kinh nghiệm được chia sẻ. Một điều phối viên nói rằng cô ấy chỉ mặc một cái áo phông và mặc dù trời lạnh giá, cô cảm thấy cơ thể mình được bao bọc trong trường năng lượng ấm áp. Khi cô học Pháp, tâm trí cô rất thanh tỉnh. Các điều phối viên đã vui vẻ gặp gỡ và thảo luận về việc tu luyện của bản thân. Mặc dù họ học Pháp tất cả các ngày nghỉ cuối tuần, họ chưa bao giờ cảm nhận được một môi trường hòa ái như ngày hôm nay. Những rào cản giữa họ đã được xóa bỏ. Mọi người đã có thể chân thành hướng nội. Trong suốt cuộc hội thảo, 10 điều phối viên đã chia sẻ những kinh nghiệm của họ. Những hội thảo khác đã được lên kế hoạch cho các tuần tiếp theo. Kết thúc hội thảo, mọi người đểu nói rằng họ sẽ khích lệ lẫn nhau và cùng thăng tiến.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2013/9/5/破除间隔-正念形成整体-279106.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/9/20/142244.html

Đăng ngày 10-10-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share