Bài viết của một học viên người Bỉ
[MINH HUỆ 01-08-2013]
Kính chào Sư phụ tôn kính!
Xin chào các đồng tu!
Năm nay, nước Bỉ đã đăng cai tổ chức Thần Vận lần thứ sáu. Trước đây, tôi cảm thấy rất mệt mỏi mỗi khi tham gia vào quá trình quảng bá Thần Vận trước và sau buổi diễn. Tôi cũng cảm thấy áp lực tinh thần rất lớn từ năm này qua năm khác. Sau đó tôi đã cố gắng hướng nội, nhưng dường như chưa tìm được câu trả lời chính xác. Năm nay, tôi dồn nhiều thời gian và nỗ lực hơn bao giờ hết. Đó cũng là lần đầu tiên tôi học được cách hướng nội đúng lúc khi gặp phải vấn đề và thay đổi bản thân mình càng sớm càng tốt. Kết quả là, tôi ngộ ra nhiều điều từ Pháp trong cả quá trình. Tâm tôi thường tràn đầy niềm vui. Mặc dù tôi đã tu luyện Đại Pháp trong 14 năm, nhưng bây giờ tôi mới thực sự biết được tu luyện là thế nào. Tôi sẽ chia sẻ kinh nghiệm của tôi với các đồng tu.
1. Hiểu rõ sứ mệnh lịch sử, cứu độ nhiều chúng sinh hơn nữa
Nửa đầu năm ngoái, tôi quyết định ngừng việc kinh doanh có lợi nhuận mà tôi đã điều hành hơn 10 năm để dồn toàn bộ thời gian làm các việc liên quan đến Đại Pháp. Khi đến lúc công ty chuẩn bị đóng cửa, tôi thường bị đau tim. Trước đây tôi hiếm khi bị đau đớn về thể xác như vậy, ngoại trừ những nỗi đau về tinh thần trong những lần tôi gặp khó khăn khi buông bỏ các chấp trước trong khổ nạn. Nhưng lần này thì thực sự là cơn đau về thể xác. Tôi không có bất kỳ hối tiếc hay do dự nào khi đóng cửa công ty. Nguyên nhân nào đã gây ra cơn đau cho tôi? Nó đã tiếp tục kéo dài trong một vài tuần.
Lúc đó là vào đầu tháng 12 khi chúng tôi bắt đầu quảng bá Thần Vận tại địa phương. Trong giai đoạn đầu, những gì chúng tôi làm là phát tờ rơi tại nhà hát vào buổi tối khi chương trình biểu diễn đã kết thúc. Tôi nghiêm khắc yêu cầu bản thân đối đãi với tất cả những việc liên quan đến quảng bá Thần Vận. Đầu tiên tôi học Pháp trước khi đi và phát chính niệm trên đường đến nhà hát. Một lần tôi lại bị đau tim khi đang đi đến nhà hát. Tôi bắt mình phải nhớ về Pháp tôi vừa học.
Đột nhiên lời giảng của Sư phụ trong “Thế nào là đệ tử Đại Pháp – Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2011” xuất hiện trong tâm trí tôi:
“Chư vị là đệ tử Đại Pháp, thiên thượng có vô số sinh mệnh, vô lượng vô số sinh mệnh ngưỡng mộ chư vị. Tôi hôm nay với bất kể một vị Thần ở cao tầng, dù họ to lớn đến đâu, tôi nói chư vị đến làm đệ tử Đại Pháp, không cần đến một giây, chỉ cần tôi vừa nói ra thì họ lập tức nhảy xuống, quả thật quá đỗi vui mừng – ai minh bạch đều biết – đây không chỉ là có thể tự cứu, mà còn có thể cứu vô lượng chúng sinh trong thế giới của họ”.
Thật tuyệt vời! Tôi liên tục lặp đi lặp lại từ này. Cơn đau tim của tôi biến mất ngay lập tức. Mặc dù tôi đã học đoạn Pháp này nhiều lần, nhưng lúc này tôi đã có thể ngộ sâu hơn về những lời giảng này. Đúng! Tôi là một đệ tử Đại Pháp mà vô lượng chúng sinh trong vũ trụ đang ngưỡng mộ! Có điều gì mà tôi không thể buông bỏ? Kể từ đó cơn đau đã không bao giờ trở lại nữa.
Tôi nghĩ tôi đã coi nhẹ lợi ích. Trong thực tế, chỉ khi nó thực sự động đến tôi, thì tôi thật sự mới thấy liệu mình có buông bỏ được không. Vào cuối năm ngoái, người chủ tòa nhà nơi công ty tôi thuê đột nhiên đề nghị giảm tiền thuê nhà cho tôi và tạo điều kiện tốt hơn cho tôi với hy vọng rằng tôi sẽ gia hạn hợp đồng thuê nhà. Đối mặt với thử thách cuối cùng này, tôi mỉm cười và từ chối lời đề nghị của ông.
Khi lái xe, tôi luôn luôn nghe nhạc Thần Vận. Lời bài hát lặp lại nhiều lần: “Sáng Thế Chủ tảo dĩ lai. Đại Pháp đệ tử truyền đích chân tướng năng bả mê giải khai” (Bất yếu tái bồi hồi – Hồng Ngâm III). Vinh hạnh là một đệ tử Đại Pháp phá vỡ tầng tầng lớp lớp các không gian vũ trụ và điều đó ngay lập tức chạm tới sâu thẳm trái tim tôi. Tôi rất may mắn được cùng với Sáng Thế Chủ trên thế gian này và được trợ Sư Chính Pháp! Tôi bật khóc. Tôi rất xúc động và khóc trong một thời gian dài. Là một đệ tử Đại Pháp, chúng tôi là những người truyền bá chân tướng. Tất cả mọi thứ chúng ta làm là nói với mọi người rằng đó là Đại Pháp mà bạn đã chờ đợi sau bao nhiêu năm luân hồi!
Ngày hôm sau, sau khi đóng cửa công ty, cùng với bốn đồng tu khác, tôi bắt đầu bán vé Thần Vận tại các trung tâm mua sắm. Không có nhiều người trong các trung tâm mua sắm vào buổi sáng. Tôi nghĩ rằng, ngoài những người đến gian hàng của chúng tôi, chúng tôi cũng nên nói chuyện với vài trăm chủ cửa hàng và nhân viên trong trung tâm mua sắm này, hãy cho họ biết chân tướng và gợi lên cho họ tâm từ bi.
Sau đó chúng tôi bắt đầu đến từng cửa hàng một, giới thiệu Thần Vận cho họ. Các thông tin phản hồi là rất tốt. Hầu hết các cửa hàng đồng ý nhận tờ rơi quảng cáo của chúng tôi. Một số người cũng muốn đến thăm gian hàng của chúng tôi để tìm hiểu thêm và mua vé. Không đến hai giờ đi bộ, nhưng người tôi thực sự ướt đẫm mồ hôi. Tôi cảm thấy mình được bao quanh bởi một trường năng lượng rất lớn và từ bi. Sư phụ luôn luôn chỉ nhìn vào tâm chúng ta và giao cấp cho chúng ta những điều tốt nhất!
Vào buổi chiều, một người đàn ông trung niên cùng con đã đến gian hàng của chúng tôi. Tôi mở tờ rơi Thần Vận và nói chuyện với ông ấy về buổi diễn. Ông đưa cho tôi danh thiếp. Ông là một nhà xã hội học và tâm lý học. Ông nói với tôi một số nhận thức của ông về vũ trụ. Sau đó tôi lại bắt đầu giới thiệu Thần Vận cho ông. Lúc đó ông mở tờ rơi của Thần Vận ra xem và chỉ đến hai từ “Thần Vận” và bức hình: “Thần Vận nghĩa là mọi người nên đến xem buổi diễn, và tìm thấy những điều thực sự của bản thân mình từ Thần Vận.” Với hai mắt mở to, tôi thấy ông rất chắc chắn khi nói về điều đó. Tôi nói với ông, “Nó giống như ông biết ngôn ngữ của thiên thượng. Vì thế ông không nên bỏ lỡ cơ hội này!” Ông hứa sẽ về nhà và nói chuyện với vợ để tìm một người giữ trẻ cho họ đi xem buổi diễn.
Hai ngày tiếp theo, chúng tôi đã gặp vài người, sau khi giới thiệu ngắn gọn, họ đã ngay lập tức quyết định mua những vé đắt tiền nhất. Tôi thực sự cảm thấy sự mong muốn được cứu của chúng sinh khẩn thiết thế nào. Chỉ khi chúng ta có một trái tim thuần tịnh, một trái tim cứu độ thế nhân, mọi người sẽ có thể lên thuyền và không bị bỏ lại phía sau. Sau khi cảm thấy sự khẩn cấp rằng thế nhân đang đợi được cứu, tôi nắm lấy từng phút để học Pháp mỗi ngày. Khi tôi trở về nhà mỗi ngày, sau khi nghỉ ngơi ngắn tôi ngay lập tức nghĩ về trải nghiệm trong ngày và đọc Wikipedia về Thần Vận. Điều quan trọng nhất là học Pháp hàng ngày với thời gian tối đa sẵn có và suy xét vấn đề sử dụng chính niệm mạnh mẽ.
Sư phụ giảng:
“Bởi vì Chính Pháp không ngừng tiến tới, từng bước từng bước, đến một tầng ấy là một tầng những người ấy, trên đó đến thiên quốc nào, đến một tầng thiên thể nào, thì [tại đây] chính là những người ở tầng ấy đến xem, lần sau thì chỗ ngồi ấy là của người khác chứ không còn của họ nữa.” (“Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp”)
Sư phụ cũng giảng:
“Mỗi một sinh mệnh, mỗi một người đều không đơn giản, sau lưng đều đang đại biểu quần thể rộng lớn các sinh mệnh của vũ trụ. Một người được độ, tất cả các sinh mệnh sau lưng vị ấy mà được vị ấy đại biểu đều sẽ được độ, bởi vì con người trên thế gian, con người hôm nay, tuyệt đại đa số đều là Vương từ thiên thượng hạ thế chuyển sinh thành người.” (“Thế nào là đệ tử Đại Pháp”)
Tôi liên tục học và suy ngẫm về những Pháp lý này. Tôi biết rằng điều gì có nghĩa đối với những con người, không kể họ là ai, nếu họ có thể đến nhà hát và xem Thần Vận. Tôi chúc mừng tất cả những ai đã mua vé, nói với họ rằng họ thực sự may mắn! Trong thâm tâm, tôi chúc mừng họ. Khi họ đã mua vé của chúng tôi, người ta thường mua những ghế hạng nhất. Họ cũng nhiều lần cám ơn chúng tôi đã giới thiệu Thần Vận cho họ. Có một cặp đôi đã nắm tay và liên tục cảm ơn chúng tôi. Sau khi xem chương trình, cặp đôi này đã đi tìm và bắt tay tôi một cách run run, xúc động. Họ hỏi về lịch diễn của Thần Vận năm sau và nói rằng bất cứ nơi nào Thần Vận đến, họ sẽ đi đến tham dự.
Hàng ngày, tôi thường ở trong trung tâm mua sắm suốt cả ngày và thường đến nhà hát để đưa tờ rơi cả buổi tối. Mỗi ngày tôi đều chứng kiến sự hân hoan của những người mua được vé. Tôi không cảm thấy mệt mỏi sau một tuần. Tôi luôn được bao quanh bởi một trường năng lượng mạnh mẽ. Trường năng lượng này liên tục mở rộng. Người đến gian hàng của chúng tôi nói rằng ngay cả trước khi họ đến gần gian hàng của chúng tôi, họ bị thu hút bởi một trường năng lượng rất mạnh mẽ.
Trong quá trình quảng bá Thần Vận tại các trung tâm mua sắm, chúng tôi hỗ trợ nhau bằng chính niệm. Chúng tôi cũng hợp tác tốt bằng cách sử dụng kỹ năng của đội ngũ bán vé. Năm nay chúng tôi đã chọn nơi tốt nhất cho gian hàng của chúng tôi. Và các gian hàng cũng được trang trí đẹp mắt. Năm nay, bốn chương trình biểu diễn trong ba ngày đã kết thúc thành công với tỷ lệ 100% vé được bán hết.
2. Xác định vị trí bản thân tốt, loại bỏ chấp trước sợ hãi, quảng bá Thần Vận trong câu lạc bộ Rotary
Chúng tôi đã mời một học viên có nhiều kinh nghiệm trong quảng bá Thần Vận, đây là một thành viên trong Câu lạc bộ (CLB) Rotary ở Đài Loan, để giúp chúng tôi quảng bá Thần Vận trong các CLB Rotary ở đây. Các học viên đã liên lạc với các CLB Rotary tại địa phương chuẩn bị các công việc ban đầu và hy vọng tôi có thể đi cùng học viên Đài Loan này đến các câu lạc bộ Rotary. Tôi đã đồng ý. Trong thời gian ba ngày của học viên Đài Loan này, chúng tôi đã hẹn được 5 câu lạc bộ Rotary.
Lần đầu tiên đến, do thiếu kinh nghiệm, tôi nghĩ rằng chúng tôi chỉ cần cung cấp một số tài liệu rồi rời đi. Tuy nhiên, chủ tịch của câu lạc bộ ngay lập tức nói với chúng tôi rằng chúng tôi có thể ở lại ăn trưa và sau đó chúng tôi có thể có 10 phút để giới thiệu Thần Vận sau bữa ăn. Tôi đã không chuẩn bị gì cho cuộc nói chuyện. Những người này chỉ nói tiếng Pháp. Phải đối mặt với những ông chủ công ty lớn, tôi có một chút lo lắng. Trong bữa ăn trưa, tôi nhớ Sư phụ giảng rằng chúng ta là đệ tử Đại Pháp, là những người trên con đường thần thánh. Sư phụ cũng giảng nhiều lần rằng về việc mỗi đệ tử Đại Pháp đều có khả năng siêu thường. Hiểu được vị trí thật sự của mình, tôi thấy bình tĩnh tại thời điểm đó. Tôi đứng dậy tự tin và đã trình bày. Ngay cả trước khi tôi kết thúc cuộc nói chuyện, đã có người giơ tay và hỏi nơi họ có thể mua vé.
Tôi cảm nhận sâu sắc những gì Sư phụ giảng trong “Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp”:
“Chư vị thật ra không cần câu nệ thế đâu, chư vị cứ đường đường chính chính thôi. Chư vị là đệ tử Đại Pháp, chư vị không biết là chính chư vị đang cứu người sao? ”
Chuyến thăm thú vị nhất là chuyến thăm một trong những câu lạc bộ Rotary vào ngày hôm sau. Họ đã thay đổi lịch vài lần trước đó và cuối cùng ấn định vào ngày trong đợt mà học viên Đài Loan ở đây. Hơn nữa đó là một sự kiện chung mà vài câu lạc bộ Rotary tham gia. Hơn 160 người đã tham dự buổi họp mặt ở một sân golf ngoại ô. Tuyết đã rơi trong ngày hôm đó. Khi tôi bước ra khỏi xe, tôi đã nói ra mà không cần suy nghĩ: “Sự trở về của những vị vua!” Mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi khoảnh khắc, tôi có thể cảm thấy sự an bài kỹ lưỡng của Sư phụ, và rằng tất cả các vị vua trên thiên thượng từ các thế giới khác nhau, những người hạ thế xuống trái đất đều háo hức chờ đợi để được cứu. Tôi thường lo lắng khi xuất hiện vào những dịp như vậy. Tuy nhiên trong suốt những ngày đó, tôi đều rất bình tĩnh. Sư phụ đã gia trì cho tôi trong suốt thời gian đó.
Có một chuyện rất cảm động. Sau khi chúng tôi hoàn thành bài giới thiệu tại một câu lạc bộ Rotary, một quý ông hơn 80 tuổi ngay lập tức đến bàn của tôi và hỏi tôi có vé ở đó không. Vì tôi thấy ông đã cao tuổi, tôi ngay lập tức hứa với ông sẽ liên lạc với người bán vé của chúng tôi sau khi trở về và sẽ gửi vé cho ông. Vào buổi chiều trên đường đến một câu lạc bộ Rotary, tôi nhận được một cú điện thoại từ ông, hỏi tôi khi nào và bằng cách nào ông có thể chắc chắn nhận được hai vé. Tối hôm sau, tôi giao vé đến nhà máy của ông và nhìn thấy một tấm ảnh trên tường trong nhà máy, hình ảnh về chuyến thăm của Vua nước Bỉ đến nhà máy vào thời trai trẻ của ông.
Tại thời điểm đó, tất cả các vé hạng nhất của chúng tôi đã được bán hết. Tôi chỉ có thể quản lý hai vé hạng hai. Khi tôi giao vé cho ông và nói vị trí của chỗ ngồi, ông hỏi tôi có thể tìm cho ông hai vé ở vị trí tốt nhất không. Ông cho biết ông sẵn sàng trả gấp 5 hoặc 10 lần giá vé để có được hai vé. Tôi nói rằng tôi chắc chắn sẽ đưa cho ông vé nếu tôi có thể tìm thấy chúng. Ông khẳng định một lần nữa rằng ông sẵn sàng trả bất cứ giá nào. Khi tôi nghe những lời này, tôi nhận ra rằng nhân loại đã chờ đợi hàng trăm hàng ngàn năm chỉ cho thời điểm này! Tôi cố gắng để gọi cho học viên phụ trách bán vé. Tôi bật chế độ đàm thoại qua loa để quý ông lớn tuổi này cũng có thể nghe cuộc hội thoại. Không có vé sẵn. Học viên rất thành thật nói với quý ông rằng vé của ông cũng là những vé tốt nhất. Ban đầu chúng cũng là vé hạng nhất. Khi người đàn ông lớn tuổi này trông thấy những nỗ lực của chúng tôi để giúp ông, ông rất xúc động. Ông nói với tôi rằng sau khi nghe trình bày ngày hôm qua, ông thấy rằng có một nhóm người Trung Quốc hải ngoại đang cố gắng thúc đẩy và bảo tồn văn hóa truyền thống của đất nước họ và ông đã xúc động sâu sắc.
Tôi đã trải nghiệm rất nhiều. Mỗi ngày tôi đều có thể nhận thấy Sư phụ trân quý rất nhiều đến mọi sinh mệnh và hồng ân của Sư phụ đến tất cả chúng sinh. Miễn là chúng ta có chính niệm để cứu người và tịnh hóa tâm niệm bản thân, tất cả mọi thứ sẽ trở nên đơn giản. Sư Phụ đã nói với chúng ta từ lâu rằng tất cả mọi thứ đã được sắp xếp, chúng ta chỉ cần làm điều đó với chính niệm.
3. Hướng nội, loại bỏ giãn cách, phối hợp như một chỉnh thể
Mặc dù đang thực hiện những điều thiêng liêng là cứu độ chúng sinh, nhưng là người tu luyện nên cũng có những nhân tố tu luyện cần phải đề cao. Trong quá trình quảng bá Thần Vận, tôi đã gặp một số khảo nghiệm tâm tính. Một buổi tối, tôi đi đến nhà hát để phát tờ rơi. Nhà hát đó là một trong những địa điểm tốt nhất trong thành phố. Có ba lối ra. Điều phối viên địa phương trong khu vực của chúng tôi đã quyết định rằng mỗi lần cần tối đa hai học viên phát tờ rơi, nếu không điều này sẽ đặt áp lực rất nặng lên các điều phối viên. Tuy nhiên mỗi khi tôi đến nhà hát đó để phát tờ rơi, tôi cảm thấy rất buồn khi ở lối ra thứ ba không có học viên nào cả. Tôi đã đề cập tình hình này vài lần trong các email. Trong nhóm học Pháp, tôi cũng chia sẻ kinh nghiệm của tôi, nhưng không nhận được phản hồi. Tôi hơi có một chút tức giận. Ngày hôm đó đã xảy ra một việc là điều phối viên được phân công làm cùng với tôi. Nhưng hai học viên khác cũng đến. Điều phối viên này đến từ một thành phố khác. Khi nhìn thấy có ba học viên, khuôn mặt của anh thể hiện sự không hài lòng. Sau khi kết thúc phát tờ rơi, anh đã giận dữ hỏi tôi lý do tại sao rất nhiều học viên ở đây. Nhìn thấy phản ứng như vậy từ anh ấy, tôi cảm thấy một chút khó chịu. Mặc dù tôi đã không sắp xếp các học viên này đến, tôi vẫn không nghĩ cần phải giải thích. Tôi nhắc nhở bản thân mình không phản ứng lại. Tôi mỉm cười và không trả lời. Nhưng trong tâm tôi cảm thấy không thoải mái.
Trên đường lái xe về nhà, tim tôi đập dữ dội. Sau khi trở về nhà, một học viên gọi điện cho tôi để thảo luận với tôi nên sắp xếp nhiều học viên hơn đến phát tờ rơi trong những ngày sau đó. Lần này tôi không thể không nói: “Điều phối viên cho biết hai người là đủ rồi. Chúng ta không thể sắp xếp hai người rưỡi, phải vậy không? “Người học viên trả lời rằng điều phối viên có quá nhiều tâm người thường, chúng ta phải trao đổi ý kiến của chúng tôi với anh ta. Tôi giận dữ nói rằng chúng tôi đã chia sẻ một vài lần, tôi sẽ không nói ra một lần nữa. Ngay sau khi tôi nói ra, tôi nghĩ rằng làm thế nào tôi lại có thể tức giận. Tại sao nó xảy ra? Trên bề mặt tôi là muốn cho nhiều người biết về Thần Vận. Nhưng tại sao tôi trở nên tức giận?
Nhận ra rằng cần phải đi đến trung tâm mua sắm để bán vé ngày hôm sau, và tôi không thể đi đến đó với thái độ này. Tôi bình tĩnh lại và hướng nội. Sư phụ giảng trong “Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp”:
“Khi gặp việc không vui, chính là lúc chư vị tu luyện bản thân mình, lúc tu tâm”
Sư phụ cũng giảng trong “Thế nào là đệ tử Đại Pháp”:
“Gặp phải mâu thuẫn, bất kể mình đúng hay sai, đều nghĩ về bản thân: Việc này mình có chỗ nào không đúng? Có phải mình thật sự xuất hiện cái gì không đúng? Đều là đang nghĩ như vậy, niệm đầu tiên nghĩ chính mình, nghĩ vấn đề, ai không như vậy thì chư vị không phải là một người tu luyện Đại Pháp chân chính.”
Tôi hướng nội để cố gắng tìm ra vấn đề của mình chiểu theo Pháp lý của Sư phụ. Chấp trước tôi cần buông bỏ là gì? Cuối cùng tôi nhận ra rằng đó là tôi không muốn những người khác nói ra tâm trạng của mình. Đó là một tâm tranh đấu mạnh mẽ. Cũng có tâm hiển thị rằng tôi đã ngộ tốt hơn so với anh ta. Tôi cảm thấy thoải mái sau khi phát hiện ra các chấp trước. Tôi phải trực tiếp loại bỏ khoảng cách với các học viên và phối hợp tốt với tất cả mọi người. Khi nhìn thấy một việc gì đó không được thực hiện tốt, tôi chỉ cần lặng lẽ làm nó cho tốt. Có vài lần tâm tôi đã bị đụng chạm đến. Vì vậy, tôi dùng nhiều thời gian để học Pháp và sửa chữa bản thân mình kịp thời.
Năm nay, với sự hợp tác của mọi người như một chỉnh thể, chúng tôi, lần đầu tiên, đạt trên 100% doanh số bán vé. Nhìn thấy vé tại nhà hát được bán hết, tôi cảm thấy không có gì đã mất.
Sau quá trình tu luyện trong giai đoạn đặc biệt này, tôi cảm thấy tâm mình tĩnh như nước. Trợ Sư Chính Pháp và cứu độ chúng sinh là điều vinh quang nhất cho tất cả các sinh mệnh trong vũ trụ.
Xin vui lòng chỉ ra cho tôi biết nếu có bất cứ điều gì không đúng trong bài chia sẻ này.
Cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!
(Bài viết được trình bày tại Pháp hội Chia sẻ kinh nghiệm Pháp Luân Đại Pháp Châu Âu 2013 tại Copenhagen)
———————————
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/8/1/在神韵推广过程中生命的升华-277509.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/8/15/141569.html
Đăng ngày 14-9-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.