Bài viết của một học viên tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 05-07-2013] Tôi đã bị bệnh vẩy nến toàn thân gần 20 năm. Ngay cả trong mùa hè, tôi phải mặc áo sơ mi dài tay để che đi làn da xấu xí của mình. Năm 1997, tôi bị chẩn đoán hoại tử thiếu máu cục bộ ở đầu xương đùi. Tôi đã đến một bệnh viện và một bác sĩ ở đó đã đề nghị rằng tôi hãy nghỉ ngơi và mua nạng để đi lại dễ dàng hơn. Tôi đã dùng thuốc mỗi ngày trong khoảng ba tháng, nhưng không thấy tiến triển gì. Khi lên giường ngủ vào ban đêm, tôi cảm thấy rất đau đớn ở hông.

Một ngày, tôi đến thăm cha mẹ và chú ý đến cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Công, đang ở trên bàn ăn. Cha tôi nói rằng một người hàng xóm của họ đã đưa sách cho mẹ tôi, vì bà bị đột quỵ. Sau khi đọc vài trang, tôi cũng quyết định đọc toàn bộ cuốn sách. Tôi thấy nó hấp dẫn và đồng ý với mọi điều Sư phụ Lý Hồng Chí giảng.

Một ngày nọ có người bạn đã đến nhà tôi và chẳng bao lâu cuộc nói chuyện của chúng tôi chuyển qua đề tài nói về Pháp. Cô ấy khuyến khích tôi thường xuyên luyện công trong một công viên. Chỉ đến lúc đó tôi mới nhận ra rằng cô ấy cũng là một học viên Pháp Luân Công.

Vì thiếu nhận thức về Pháp, tôi vẫn dùng thuốc trong khi luyện công và đọc Chuyển Pháp Luân. Một tháng sau khi tôi bắt đầu luyện công ở công viên, tôi đã đưa những chai thuốc còn lại của mình cho một người bạn đang bị tình trạng giống như tôi. Đêm đó tôi đã ngủ như một đứa trẻ.

Khi tiếp tục tu luyện, sức khỏe của tôi dần được cải thiện. Năm 1998, ông chủ của tôi đã đưa toàn bộ công ty đi du lịch đến Núi Thái ở tỉnh Sơn Đông. Tôi vẫn bình thường cho dù theo sát những người khác leo lên các sườn đồi. Tôi thật sự cảm nhận được sức mạnh của Pháp và lòng từ bi vô hạn của Sư phụ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/3/14/骨头坏死患者修大法的亲身经历-270927.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/7/5/140878.html

Đăng ngày 03-09-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share