Bài chia sẻ của Tuệ Anh, đệ tử Đại Pháp ở Mẫu Đan Giang

[MINH HUỆ 13-06-2013] Vào tháng 04 năm 1998, tôi bị chẩn đoán mắc bệnh khớp tim. Toàn thân tôi sưng phù. Sau đó hai tuần, mặc dù không có dấu hiệu nào cho thấy rằng tôi trở nên khỏe hơn, nhưng bác sĩ đã nói rằng tôi có thể xuất viện.

Ông ấy nói với gia đình tôi: “Hãy đưa cô ấy về nhà và chăm sóc thật tốt.” Tôi phải uống thuốc hàng ngày. Tôi nghĩ: “Tình trạng của mình hẳn là rất nặng.”

Sau khi được về nhà, hàng ngày tôi uống cả thuốc Tây y lẫn Trung y, nhưng không giúp được gì. Tôi mất hết hy vọng trở nên khỏe mạnh hơn.

Hy vọng quay trở lại khi gặp Pháp Luân Đại Pháp

Chị thứ hai của chồng tôi đã đến thăm khi chị ấy nghe tin rằng tôi bị bệnh nặng. Chị ấy là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và gợi ý tôi thử luyện tập.

Cả gia đình đã tập trung tại nhà của mẹ chồng tôi. Hơn 10 thành viên gia đình đã đến đó, nhưng vì quá đau, tôi đã nằm ở nhà. Tình trạng của tôi rất nặng, thậm chí ngồi khoảng 10 phút là một thách thức lớn đối với tôi. Tôi quá yếu tới mức phải nằm xuống nghỉ sau khi ăn bốn cái bánh bao. Cuối cùng, sau khi uống một số thuốc giảm đau, tôi có thể ghé qua nhà mẹ chồng tôi. Ngay khi tôi đến nơi, mọi người đã nói rằng: “Hãy thử luyện tập Pháp Luân Đại Pháp đi! Chị dâu của em đã từng bị rất nhiều bệnh tật. Đại Pháp đã chữa khỏi bệnh cho chị ấy. Em cũng nên tập xem.”

Chị dâu tôi lấy ra cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, Chuyển Pháp Luân, và cho tôi xem. Chị ấy nói: “Miễn là em chân thành tu luyện bản thân để trở thành người tốt hơn, Sư phụ sẽ giúp em.”

Tôi đã mở ngay cuốn sách và nhìn thấy ảnh của Sư phụ, tôi cảm thấy bị chói mắt. Chị dâu hỏi: “Em cảm nhận thế nào?” Tôi đáp: “Đây không phải là ảnh chụp bình thường. Ảnh rất sống động, y như là Sư phụ ở ngay trước mặt em vậy.” Chị ấy vui vẻ nói: “Có lẽ em có tiền duyên với Đại Pháp. Sư phụ có thể giúp em!”

Tôi nghĩ: “Ngay cả các bác sĩ ở bệnh viện không thể cứu giúp tôi. Làm sao tôi có thể hồi phục nhờ việc đọc sách?” Tôi không tin cuốn sách bởi vì vào lúc đó tôi không biết nhiều về Pháp Luân Đại Pháp. Tuy nhiên, tôi nghĩ: “Đọc sách cũng chẳng đau đớn gì.” Vì vậy, tôi đã mang sách về nhà.

Khi tôi về đến nhà lúc đó đã 6 giờ tối. Tôi không nhận ra rằng Sư phụ đã bắt đầu tịnh hóa thân thể tôi.

Sự hồi phục kỳ diệu chỉ trong 3 ngày

Ngày hôm sau, tôi bắt đầu đọc sách. Ban đầu tôi không thể ngồi thẳng. Sau khi ngồi được chỉ khoảng vài phút, ngực và lưng tôi đau ê ẩm và tôi trở nên quá mệt ngay cả khi nói. Tôi linh cảm rằng tôi cần phải trân quý cuốn sách này và nằm dài trong lúc đọc sách là bất kính. Mặc dù lúc đầu khó có thể hiểu được nội dung, nhưng tôi hoàn toàn không thể dừng đọc.

Vào buổi sáng thứ ba sau khi bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân, tôi cảm thấy khỏe hơn nhiều. Nhịp tim của tôi luôn không ổn định, còn quá 100 nhịp một phút. Lần này, sau khi chồng tôi kiểm tra nhịp tim của tôi, anh ấy trở nên rất phấn khích đến mức anh ấy nhảy lên nhảy xuống. Anh ấy nói: “Nhịp tim của em bây giờ bình thường rồi! Sư phụ đang coi sóc em!”

Không lời nào có thể diễn tả được sự phấn khởi của chúng tôi. Tất cả người thân, đồng nghiệp, hàng xóm và bạn bè đều biết tôi đang ốm yếu thế nào và rằng các bác sĩ còn từ chối và cho tôi về nhà. Sau ngày hôm ấy, tất cả họ đã chứng kiến sự thay đổi kinh ngạc ở tôi và đã ca ngợi Pháp Luân Đại Pháp. Một vài người cũng quyết định bước vào tu luyện.

Tôi đã trải nghiệm những thay đổi đáng kể về thân thể sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Khi bạn không có bệnh bạn có thể đi lại dễ dàng và cảm thấy rất thoải mái.

Chúng tôi sống trên tầng bốn. Trước khi bắt đầu tu luyện, tôi phải nghỉ giữa chừng vài lần khi tôi leo lên tầng. Sau khi tu luyện, thân thể tôi cảm thấy rất nhẹ nhàng đến mức tôi cảm thấy như thể đang bay thay vì đang đi bộ lên cầu thang.

Một hôm, chồng tôi thấy rằng tôi đang đi lên cầu thang rất nhanh và cố gắng kìm tôi lại bằng cách nắm lấy tay tôi; anh ấy e rằng tôi sẽ ép mình quá sức và trở nên mệt mỏi. Mặc dù anh ấy bám chặt lấy cánh tay tôi, nhưng anh ấy không thể giữ được tôi; thay vào đó, cuối cùng anh ấy lại chạy cùng tôi. Tôi không cảm thấy chút nào là tôi đang chạy nhanh. Tôi cảm thấy rất nhẹ nhàng và thoải mái.

Sư phụ đã ban cho tôi một cuộc đời mới. Tôi nhất định tu luyện tốt và trở thành một học viên Đại Pháp đủ tiêu chuẩn đáp ứng yêu cầu của Sư phụ, để báo đáp sự từ bi khổ độ của Sư phụ.

Cả gia đình tôi được ban phúc

Khi tôi đắc Pháp, cả gia đình tôi được ban phúc. Bây giờ, bất cứ khi nào họ nghe thấy Pháp Luân Đại Pháp bị phỉ báng bởi chế độ Trung Cộng và những ai bị lừa dối bởi sự tuyên truyền của chế độ, họ đều lên tiếng và giảng chân tướng cho những người khác.

Một hôm, chồng tôi bị một xe taxi đâm trên đường về nhà. Đầu của anh ấy bị đập vào đầu xe và sau đó anh ấy ngã xuống đất. Người lái xe taxi sợ đến chết và muốn đưa anh ấy tới bệnh viện. Tuy nhiên, chồng tôi vẫn ổn và nói với người lái xe rằng không cần thiết đến bệnh viện. Sau đó ngưới lái xe đã đưa cho anh ấy một ít tiền để mua thuốc, nhưng chồng tôi đã trả lại. Thay vào đó, anh ấy bảo người lái xe taxi dùng tiền để sửa sửa xe của cậu ấy.

Năm 2007, con trai tôi bị chẩn đoán có hai khối u trong tuyến tụy và vùng bụng. Khối u ở bụng được cắt bỏ qua phẫu thuật. Tuy nhiên, bác sĩ đã phát hiện rằng không thể động đến khối u tuyến tụy của cháu nếu không nó sẽ gây nguy hiểm đến tính mạng của cháu.

Bác sĩ nói rằng: “Tuyến tụy của cháu hoạt động không tốt và tất cả các bộ phận khác đều bị ảnh hưởng, dẫn đến thiếu máu cục bộ và thiếu khí ô xy cung cấp lên đầu. Tim và thận của cháu bị suy nặng. Nói khác đi, cháu đang trong tình trạng rất nguy kịch.”

Tuy nhiên, con trai tôi tín tâm vào Đại Pháp và thường xuyên thầm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Cháu cũng nghe các bài giảng của Sư phụ. Năm năm đã trôi qua và cháu vẫn khỏe mạnh. Bác sĩ nói thật kỳ diệu là cháu đã qua khỏi.

Con trai thứ hai của tôi làm việc trong một nhà máy. Cháu bị đau bụng và không thể đi lại. Tôi đã giúp cháu ngồi dậy để luyện tĩnh công. Cháu niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Cháu có thể cảm nhận được Pháp Luân xoay chuyển và như thể một ai đó đang chữa khỏi phần bị thương trong thân thể của cháu. Rồi cháu phục hồi! Cháu không đến bệnh viện hoặc uống bất cứ loại thuốc nào. 10 ngày sau đó, cháu đã trở lại làm việc.


Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2013/8/6/141397.html

Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2013/6/13/风湿性心脏病人-三天里重燃生命的希望-275199.html

Đăng ngày 23 – 08 – 2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share