Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Israel

[MINH HUỆ 10-08-2013] “Có một cuộc tàn sát ở Trung Quốc”, nhà báo và phát thanh viên người Isreal tên là Billy Beserglick tuyên bố trong bài phát biểu trước Đại sứ quán Trung Quốc ở Tel Aviv vào ngày 22 tháng 07 năm 2013.

“Tôi là thế hệ thứ hai sau Cuộc tàn sát người Do Thái trong Thế chiến thứ II. Cha mẹ tôi đã ở Auschwitz và sống sót một cách kỳ diệu. [Nếu không], tôi chắc chắn sẽ không được ở đây bây giờ”, cô nói.

Nhà báo và phát thanh viên người Israel, Billy Beserglick phát biểu tại lễ mít tinh đánh dấu 14 năm bức hại các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc

Cô Beserglick tưởng tượng cảnh một người phụ nữ ở độ tuổi của cô bị giam giữ tại một tầng hầm của một trại lao động cưỡng bức sau khi bị tra tấn: “Thật sốc khi mà vào năm 2013 một cuộc tàn sát lại xảy ra, và thế giới vẫn cứ ‘làm việc như bình thường.'”

“Thật khủng khiếp”, cô nói về những tội ác mà chế độ cộng sản Trung Quốc thực hiện. “Nội tạng bị mổ cướp từ các tù nhân trong các trại tập trung!”

“Chúng ta không nên nhắm mắt làm ngơ!” cô kết luận.

Vào ngày hè này, 200 người đã không nhắm mắt làm ngơ. Họ đến để phản đối những tội ác chống lại nhân loại của chế độ Trung Quốc và cuộc bức hại tàn bạo kéo dài 14 năm lên hàng triệu công dân tuân thủ pháp luật ở Trung Quốc – các học viên của môn tu luyện tinh thần cổ xưa được gọi là Pháp Luân Đại Pháp (hay còn gọi là Pháp Luân Công), những người tin vào các nguyên lý Chân, Thiện và Nhẫn.

Trong những năm qua, chế độ Trung Quốc đã chỉ đạo các quan chức và cơ quan ở tất cả các cấp chính quyền, và doanh nghiệp nhà nước, để thực hiện cuộc đàn áp, tiêu tốn hàng tỷ đô la vào việc đó.

Kinh khủng nhất là việc dùng các học viên Pháp Luân Công làm nguồn nội tạng để cấy ghép. Trong các bệnh viện quân đội và dưới sự giám sát quân sự gắt gao, nội tạng bị mổ cướp từ những người vẫn còn sống, để chế độ Trung Quốc và các cán bộ của nó có thể bán được giá cao hơn. Hàng chục nghìn học viên Pháp Luân Công đã bị giết bằng cách này, và hàng nghìn người khác đã bị giết qua các hình thức tra tấn khủng khiếp trong các trại lao động cưỡng bức và nhà tù trên khắp Trung Quốc.

Thắp nến tưởng niệm các học viên Pháp Luân Công đã bị giết hại trong cuộc đàn áp ở Trung Quốc

Một cuộc mít tinh ôn hòa đánh dấu 14 năm cuộc đàn áp Pháp Luân Công ở Trung Quốc

Dì của cậu bé này đã bị tra tấn trong hai năm ở một trại lao động cưỡng bức tại Bắc Kinh

Những người ủng hộ tham gia cuộc mít tinh

Người dân ký tên thỉnh nguyện kêu gọi chấm dứt cuộc đàn áp ở Trung Quốc

Phát ngôn viên Pháp Luân Đại Pháp Học hội: Xua tan những lời dối trá của chế độ Cộng sản, chúng ta sẽ thấy hy vọng

“Chính lòng ghen tị đã khuấy động cuộc bức hại”, ông Roy Bar-Ilan, phát ngôn viên Pháp Luân Đại Pháp Học hội Israel giải thích, “bởi vì Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu luyện tuyệt vời. Môn tu luyện này nhanh chóng trở nên rất thịnh hành ở Trung Quốc, và rồi đột ngột, hàng triệu người tốt trở thành nhóm tù nhân lương tâm lớn nhất trên thế giới. Mức độ nghiêm trọng của cuộc bức hại – cưỡng hiếp, sốc điện, 45.000 đến 60.000 vụ mổ cướp nội tạng, theo những ước tính khiêm tốn nhất – hàng triệu người, hàng triệu gia đình, đã chịu đau khổ nặng nề và trên một quy mô chưa từng có.”

“Lúc đầu, mọi người lặp đi lặp lại lời tuyên truyền, và vì vậy, thực tế, đã thúc đẩy cuộc bức hại. Ngày hôm qua tôi tìm thấy một bài viết được đăng trên truyền thông chính của Isreal vào tháng 07 năm 2001. Bài viết đó viết rằng 14 học viên đã tự tử trong nhà tù, và quản lý nhà tù đã ‘cứu’ 11 người khác. Bài viết đó còn viết rằng chính quyền Trung Quốc đã quyết định đưa các học viên Pháp Luân Công vào các trại lao động và theo dõi họ suốt ngày đêm vì chính quyền lo lắng cho sự an toàn của họ. Câu chuyện này làm tôi bật khóc. Trong thực tế, đây đúng ra phải là một báo cáo về cái chết của 14 học viên, [những người] như tôi, vợ tôi và con tôi.”

Ông Bar-Ilan tiếp tục: “Chúng ta đã có thể lật tẩy những lời dối trá mà chế độ Trung Quốc tạo ra như một phần của cuộc bức hại. Bây giờ người dân trên thế giới không tin vào những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc nữa. Nhưng nhiều người vẫn không thể thật sự hiểu được tất cả về Pháp Luân Công.”

“Là một học viên Pháp Luân Công là phải không ngừng cố gắng cải thiện bản thân, không đổ lỗi cho người khác khi gặp mâu thuẫn, mà hướng nội, “đả bất hoàn thủ mạ bất hoàn khẩu”, xem nhẹ được và mất.”

“Là một học viên Pháp Luân Công là phải buông bỏ ích kỷ và những suy nghĩ lệch lạc. Phải cố gắng nghĩ cho người khác, làm một tấm gương đạo đức kiên quyết không bị khuất phục khi đối diện với lợi ích hoặc bất kỳ sự đe dọa nào.”

“Đối mặt với bộ máy tuyên truyền, các phương tiện truyền thông, đại sứ quán, mối quan hệ kinh doanh và công nghiệp trên toàn thế giới của chính quyền Trung Quốc, chúng tôi chỉ được trang bị trái tim đầy lòng từ bi và quyết tâm không để cho tà ác, thông qua việc [gây] ảnh hưởng, giành chiến thắng trong trận chiến của đạo đức và tương lai của con người này.”

“Chúng tôi bước ra [để nâng cao nhận thức về cuộc bức hại] ngày này qua ngày khác không phải để thu lợi lộc gì, mà là vì chúng tôi tin rằng nhân loại vẫn còn có hy vọng, rằng trái tim của con người vẫn nuôi dưỡng đạo đức và lòng tốt… Và sự thật là các bạn đang ở đây hôm nay chứng minh rằng chúng tôi đã đúng, chứng minh rằng có hy vọng.”

Giám đốc báo Đại Kỷ nguyên: “Sự im lặng làm cho những tội ác này tiếp diễn”

“Chúng ta không thể trung lập”, ông Gilad Slonim, Giám đốc báo Đại Kỷ nguyên phiên bản tiếng Israel, cho biết. “Chúng ta [những người Do Thái] đã trải qua một cuộc diệt chủng, nơi mà một tên độc tài quyết định tiêu diệt chúng ta bởi vì điều chúng ta tin không phù hợp với hắn, và bây giờ chúng ta đang trực tiếp hoặc gián tiếp giúp đỡ một chế độ kiểu giống vậy thực hiện cuộc bức hại này.”

“Vì vậy, chúng ta không thể trung lập trong cuộc chiến này. Mọi người đều muốn trung lập, [nghĩ rằng] tại sao lại dính líu vào? Tại sao lại đặt sự đau khổ này vào trong đầu tôi? Nó diễn ra ở rất xa – nó không liên quan tới chúng tôi… Điều này không đúng! Nó có liên quan tới mỗi người chúng ta. Hôm nay tất cả mọi người phải chọn đứng về bên nào.”

“Không chủ động chống lại cuộc đàn áp này đồng nghĩa với việc ủng hộ nó, vì bạn chấp nhận im lặng. Sự im lặng cho phép những tội ác này tiếp diễn.”

“Ngày 20 tháng 07 – một nỗi xấu hổ lớn trong lịch sử nhân loại”

Hai học viên Pháp Luân Công người Trung Quốc sống ở Israel phát biểu trước Đại sứ quán Trung Quốc, không chỉ hướng đến khán giả, mà còn hướng đến những người tại Đại sứ quán.

“Theo tôi, ngày 20 tháng 07 sẽ mãi là một nỗi xấu hổ lớn trong lịch sử nhân loại”, một trong hai học viên phát biểu. “Tại sao tôi lại nói như vậy? Vì cách đây 14 năm vào ngày 20 tháng 07 tại Trung Quốc – một quốc gia lớn với 1,3 tỷ dân – ĐCSTQ (Đảng Cộng sản Trung Quốc) đã phát động một cuộc đàn áp tàn bạo lên Pháp Luân Đại Pháp.”

“Các học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người rất có uy tín ở Trung Quốc”, bà nói. “Có nhiều người đứng về phía công lý và hỏi những cảnh sát xấu xa Phòng 610: ‘Các ông không bắt những kẻ xấu mà lại đặc biệt nhắm vào những người tốt. Các ông là loại người gì vậy?'”

“Một số người đã thử nghiệm với điện thoại di động, bằng cách gửi tin nhắn. Những tin nhắn với các từ ‘Chân, Thiện, Nhẫn’ [các nguyên lý chính của Pháp Luân Công] đã bị chặn [bởi chế độ]. Nhưng những tin nhắn với các từ ‘giả, ác, đấu” thì lại được gửi thành công. Điều này cho thấy mức độ mà ĐCSTQ đã đặt Trung Quốc dưới sự kiểm soát tàn bạo của nó, để mà những [tiêu chuẩn] đạo đức cơ bản đã hoàn toàn bị xóa sổ.”

“Tuy nhiên, phần tốt đẹp còn lại của nhân dân Trung Quốc đã bắt đầu nổi lên khi họ biết được sự thật về chế độ Cộng sản. Bây giờ hơn 140 triệu người dân Trung Quốc đã thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.”

Những tiếng nói ủng hộ Pháp Luân Công

Tiến sĩ Amir Shani từ Phong trào Tự do Mới kêu gọi chấm dứt cuộc bức hại. Trong một cuộc phỏng vấn được ghi âm, ông nói: “Chúng tôi ở đây để bày tỏ sự cảm thông và tình đoàn kết với các học Pháp Luân Công vô tội bị bức hại vô lý bởi chế độ cộng sản ở Trung Quốc.” Nhiều thành viên của nhóm Phong trào Tự do Mới từ nhiều mọi thành phần chính trị và giai tầng xã hội đã đến ủng hộ cuộc mít tinh.

Ông Rabbi Chaim Cohen từ tổ chức Các giáo sĩ vì nhân quyền đã tham dự nhiều cuộc mít tinh kêu gọi chấm dứt cuộc đàn áp Pháp Luân Công ở Trung Quốc. Ông tuyên bố bằng một giọng mạnh mẽ: “Chúng ta phải chấm dứt cuộc đàn áp khủng khiếp chống lại Pháp Luân Công!” Ông nói thêm rằng thương mại giữa Bắc Kinh và Jerusalem phải xét đến nhân quyền.

Ông Herzl Hakak, Chủ tịch Hiệp hội Nhà văn tiếng Do Thái, và ông Balfour Hakak, cựu Chủ tịch của tổ chức này, gửi đến một tuyên bố được đọc tại buổi mít tinh: “Hiện tượng tra tấn tinh thần và mổ cướp nội tạng là cực kỳ gây sốc, vì cả độ nghiêm trọng và phạm vi của chúng, và vì sự phản bội ‘lời thề y đức’ mà mọi bác sĩ đều đã thề để bảo vệ sự thiêng liêng của mạng sống con người. Ở đây trước mặt chúng ta, là các bác sĩ trong biên chế [ở Trung Quốc]… sử dụng kiến ​​thức y khoa của họ để vi phạm nhân quyền và gây nguy hiểm cho tính mạng con người.”

Giáo sĩ Shlomo Aviner cũng đã gửi một lá thư ủng hộ: “Hãy mạnh mẽ và dũng cảm vì công lý và chính nghĩa, để bảo vệ tất cả mọi người trên Trái Đất đang bị bức hại một cách bất công. Nhiệm vụ của chúng ta là phải phản đối và nói lên tiếng nói của chúng ta. Và khi tất cả những tiếng nói kết hợp lại, cuối cùng sẽ dẫn đến sự cứu rỗi.”

“Bông sen nhỏ máu”

Cuộc mít tinh được kèm theo giai điệu của một bài ‘Bông sen nhỏ máu’, được độc tấu bằng đàn nhị hồ (một nhạc cụ có dây của Trung Quốc cổ). Bản nhạc được sáng tác để phản đối tội ác mổ cướp nội tạng sống từ các học viên Pháp Luân Công của chính quyền Trung Quốc.

Bản độc tấu kể về một câu chuyện có thật được một nhân viên an ninh tiết lộ vào năm 2009. Nhân viên an ninh này đã chứng kiến việc hai bác sĩ phẫu thuật quân y đã mổ cướp tim và thận của một học viên Pháp Luân Công trong khi cô vẫn còn sống như thế nào vào năm 2002.

Học viên này đã bị bắt giữ phi pháp vì niềm tin vào Pháp Luân Công. Cô là một giáo viên, là người mẹ tận tụy của một đứa con trai 12 tuổi. Trong khi bị giam giữ, cô liên tục bị cảnh sát hãm hiếp tàn bạo. Họ còn tra tấn và sốc cô bằng dùi cui điện trong bảy ngày.

Sau đó cô bị đưa đến tầng thứ năm của Bệnh viện Đa khoa Quân y của thành phố Thẩm Dương. Bác sĩ phẫu thuật đã mổ ngực cô mà không hề gây tê, trong khi cô hoàn toàn tỉnh táo. Cô đã chết khi bác sĩ phẫu thuật cắt động mạch tim của cô.

Những lời cuối cùng của cô là: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/8/10/141480.html

Đăng ngày 17-08-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share