Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 03-06-2013 ] Chỉ vài ngày sau khi quay lại tu luyện Đại Pháp, tôi nhận ra rằng từng câu từng lời Sư phụ giảng đều là chân thực. Tôi nhận thức sâu sắc rằng một người nếu chỉ đơn thuần là học Pháp mà không luyện công hoặc chỉ luyện công mà không học Pháp thì [người đó] không ở trong trạng thái tu luyện chân chính và thân thể sẽ không thể đạt đến những cải biến triệt để.

Chân tu Đại Pháp, thân tâm mạnh khỏe thoải mái

Nhiều người thân của tôi cũng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Năm 1998, tôi và chồng tôi học theo họ và cũng bắt đầu tập luyện. Vào thời điểm đó tôi đã có một số chấp trước, chồng tôi là một người nghiện rượu và ham cờ bạc, tôi muốn chồng tôi từ bỏ những thói xấu này và tôi nghĩ Đại Pháp có thể giúp ông ấy làm được điều đó, nhưng bản thân tôi thì không biết phải tu luyện như thế nào. Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công vào năm 1999, chúng tôi ngừng tu luyện, nhưng vẫn biết rằng trong cuộc sống sinh hoạt cần phải chiểu theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn.

Chúng tôi kiếm sống bằng nghề bán bánh hoa quả rán, chúng tôi có hai sạp hàng và mỗi sạp được mở hàng ba lần một ngày. Chúng tôi phải làm việc rất cực nhọc và thường cảm thấy rất mệt mỏi. Chồng tôi có vài người bạn là dân anh chị và họ thường xuyên rủ rê chồng tôi đi uống rượu, đi quán bar và karaoke, nhiều hôm hai ba lần một ngày, và đôi lúc quá say đến mức không tìm được đường về nhà và hậu quả là chúng tôi không thể mở cửa bán hàng hai hoặc ba ngày sau đó. Khi chồng tôi say rượu mọi người trong gia đình nhà chồng đã không làm gì để giúp đỡ mà còn trách tôi là đã không biết cách kiểm soát ông ấy.Tôi cảm thấy như vậy thật bất công nhưng vì để giữ hòa khí trong gia đình tôi đành im lặng cam chịu. Tôi cảm thấy mệt mỏi cả về thể chất lẫn tinh thần. Bệnh thấp khớp của tôi tái phát và càng ngày càng xấu đi, và thật khó nhọc khi lên xuống cầu thang với đôi chân sưng tấy vì đau đớn, việc cởi quần áo để đi tắm với tôi cũng rất khó khăn. Ngoài ra tôi cũng bị bệnh tim và thiếu oxy.

Vào mùa đông năm 2010, tôi gặp lại một học viên mà tôi đã từng biết trước đây. Cô ấy hỏi tôi dạo này thế nào và tôi đã nói chuyện với cô ấy về sự khó khăn của tôi. Cô ấy nói: “Tại sao chị không tiếp tục tu luyện? Điều gì sẽ xảy ra nếu chị bị liệt và không ai chăm sóc cho chị?” Tôi tiếp thu ý kiến của cô ấy và thỉnh thoảng tập luyện ở nhà. Chân tôi đau nhói khi đả tọa thiền định, khi cảm thấy khá hơn một chút, tôi lại dừng tập và cũng thường xuyên không học Pháp, do đó tình trạng của tôi không có nhiều cải biến.

Vào cuối năm 2012, người học viên đó nói rằng tôi không thể tiếp tục duy trì tình trạng như thế này, và tìm một nhóm học Pháp cho tôi. Cô cũng giới thiệu tôi với học viên M. M là một học viên mới đắc Pháp vào năm 2007. Cô nghiêm khắc tu luyện bản thân và luôn hành xử dựa trên Pháp. Cô ấy đã giúp tôi học Pháp và luyện các bài công pháp, và tôi đã thực sự quay trở lại con đường tu luyện.

Sau nửa năm quay lại tu luyện, tôi và người nhà đã trải nghiệm nhiều cải biến thần kì. Chỉ vài ngày sau khi học Pháp và luyện công, chân tôi đã không còn đau nữa. Tôi đã từng phải đứng co một chân lên khi học Pháp vì đau chân nhưng nay tôi cảm thấy thoải mái hơn bao giờ hết. Tôi có cảm giác cơ thể tôi như bồng bềnh phiêu đãng tựa như có thể bay lên được. Đây là điều mà tôi chưa bao giờ mơ tới trước đây. Nó giống như những gì mà Sư phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân:

“Trước đây đi mấy bước là mệt, hiện nay đi [bộ] xa mấy cũng cảm thấy rất nhẹ nhàng, đạp xe đạp cảm thấy như có người đẩy, leo bậc thang cao mấy cũng không mệt; đảm bảo sẽ như vậy. [Ai] đọc sách này tự tu cũng có thể đạt đến trạng thái đáng có được giống như thế.”

Do sống chung với mọi người trong gia đình nhà chồng, tôi thường phải chăm sóc chu đáo cho họ, bao gồm làm các công việc nhà và mua những món quà nho nhỏ cho họ, tuy nhiên tôi vẫn cảm thấy như giữa chúng tôi có một hàng rào ngăn cách. Chỉ sau khi tu luyện tôi mới nhận ra rằng những gì mà tôi làm đó chỉ đơn thuần là sự kính trọng với người lớn tuổi để duy trì sự thiện ý của họ chứ đó không phải là sự từ bi thật sự [mà người tu luyện cần có].

Tôi bắt đầu hành xử như một người tu luyện và đối xử với họ như cha mẹ của mình. Tôi luôn luôn mỉm cười bất kể họ đối xử với tôi như thế nào. Họ cũng cảm thấy một sự thay đổi trong tôi. Bức tường ngăn cách giữa chúng tôi đã bị phá bỏ, và gia đình chúng tôi sống trong sự hòa thuận.

Người chồng lãng tử của tôi đã quay trở lại con đường đúng đắn

Chồng tôi ngạc nhiên khi thấy rằng bệnh thấp khớp hành hạ tôi nhiều năm biến mất chỉ sau một vài ngày tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Mỗi lần tôi đi học Pháp thì ông cảm thấy cô đơn vì vậy tôi đề nghị ông cùng đi học Pháp với tôi nhưng ông từ chối. Tôi nghĩ tôi đã có một số chấp trước ngăn cản ông đắc Pháp do đó tôi đã mua một máy nghe nhạc để nghe khi ở nhà. Tôi thường nghe các câu chuyện về văn hóa truyền thống, lúc đầu chồng tôi và bố mẹ ông ấy không thích nghe những chương trình này. Bất cứ khi nào tôi bật lên nghe thì họ lại đóng hết các cửa lại thậm chí còn tắt máy đi nhưng tôi không hề giận họ mà chỉ một lúc sau tôi lại bật lên. Dần dần chồng tôi không còn tắt máy đi nữa mà ông bắt đầu lắng nghe các chương trình này. Khi tôi bảo ông đi học Pháp cùng tôi, ông nói: “Nếu bà có thể ngồi song bàn, tôi sẽ đến nhóm học Pháp.”

Tôi nhận ra rằng tôi đã chặn mất cơ hội đắc Pháp của chồng tôi. Mặc dù không thể ngồi song bàn trong tình trạng hiện tại của mình, tôi nhất quyết rằng không để tương lai của ông ấy bị ảnh hưởng bởi vấn đề đó. Vì vậy tôi đã đề nghị một học viên khác đến nói chuyện với ông ấy, họ đã nói chuyện với nhau hơn hai giờ đồng hồ, sau đó chồng tôi quyết định bắt đầu tu luyện.

Sau khi ông ấy bắt đầu tu luyện, chúng tôi cảm thấy bị áp lực về thời gian. Trước đó chúng tôi thường mở cửa bán hàng ba lần một ngày thì nay chỉ có thể mở cửa vào buổi trưa vì cần thêm thời gian để học Pháp. Nhưng thật ngạc nhiên mặc dù chỉ mở cửa bán hàng có một lần vào buổi trưa nhưng chúng tôi vẫn kiếm được tiền nhiều như khi mở cửa ba lần một ngày. Chúng tôi thực sự cảm kích trước sự từ bi của Sư phụ.

Không bao lâu sau khi tu luyện, chồng tôi bắt đầu bỏ uống rượu và cờ bạc. Đầu tiên, ông cảm thấy bất lịch sự vì từ chối bạn bè khi họ mời đi uống rượu, vì vậy ông đã đi nhưng với một suy nghĩ rằng mình là một người tu luyện nên ông đã không uống, và ông tự nhủ với bản thân mình rằng: “Không ai có thể ép mình uống được.” Thật kỳ diệu, khi gặp bạn bè thì không ai mời ông đi uống rượu nữa. Chồng tôi nhận ra rằng từng ý niệm của người tu luyện thật quan trọng biết nhường nào.

Chồng tôi bây giờ sử dụng thời gian rảnh rỗi của mình để học Pháp, và ông quyết tâm đọc xong tất cả các bài giảng Pháp của Sư phụ. Ông cảm thấy tiếc rằng mình đắc Pháp quá muộn. Chúng tôi có rất ít tiền tiết kiệm, nhưng bây giờ thì chúng tôi đã có một số tiền tiết kiệm kha khá. Sự thay đổi tuyệt vời của chồng tôi khiến tôi nhận ra rằng chỉ khi người ta chân chính tu luyện thì mới có những cải biến triệt để.

Mặc dù tôi đã được chứng kiến sức mạnh kỳ diệu của Đại Pháp, nhưng vẫn còn rất nhiều người dân bị lừa dối bởi những lời vu khống của ĐCSTQ nhằm vào Đại Pháp, vì vậy tôi quyết định giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp, bắt đầu từ những người thân xung quanh mình. Tôi mang theo nhiều bùa hộ mệnh Pháp Luân Đại Pháp khi về thăm quê trong dịp Tết Nguyên Đán. Cháu trai tôi trước đây thường xuyên đau yếu, gia đình đã tìm đến một người có mang theo phụ thể để khám bệnh. Em dâu tôi sợ bùa hộ mệnh sẽ xung khắc với một cái gì đó trên thân thể con trai của họ, vì vậy cô đã tháo bùa hộ mệnh ra khỏi người cháu. Ngay lập tức chân của cô bị đau, vì vậy cô lại để con trai mình đeo bùa hộ mệnh lại một lần nữa, và cơn đau ở chân cô đã biến mất. Bây giờ cô ấy tin rằng Đại Pháp là tốt và cũng dự định sẽ đọc sách Chuyển Pháp Luân.

Cha tôi đã đọc sách Đại Pháp trước năm 1999 và đã bỏ hút thuốc. Ông biết Đại Pháp là tốt, nhưng ông nghĩ rằng Đại Pháp là chống lại Trung Cộng. Vì vậy tôi đã để cho ông xem chương trình “Cửu Bình“, “Mạn đàm Văn hóa Đảng” và những chương trình khác.

Tôi mới chỉ quay trở lại tu luyện trong vòng sáu tháng gần đây. Tuy nhiên, trong thời gian ngắn ngủi này rất nhiều điều thần kì đã xảy ra với tôi và gia đình tôi. Tôi biết điều này là nhờ lòng từ bi của Sư phụ. Con xin cảm tự Sư phụ, con sẽ làm theo lời dạy của Sư phụ và sẽ tinh tấn tu luyện thật tốt, không phụ sự từ bi khổ độ của Ngài.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/6/3/修炼半年-我自己和家人的神奇变化-274828.html

Đăng ngày 23-07-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share