Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-05-2013] Khi Minh Huệ Net đăng bài viết của Ban biên tập có nhan đề “Diễn giảng loạn Pháp” vào ngày 05 tháng 05, tôi và các đồng tu của tôi đã rất sốc trước giọng điệu nghiêm nghị và chắc nịch của bài viết, vì chúng tôi chưa bao giờ ngờ được một hiện tượng loạn Pháp lại lan rộng đến như vậy.

Các học viên địa phương của chúng tôi nhận ra rằng nếu không có bài viết này, thì không ai trong số các bên có liên quan có thể nhận ra lỗi lầm của họ. Những người tổ chức các hội thảo riêng biệt và các chuyến đi chia sẻ kinh nghiệm hầu như chắc chắn sẽ vẫn nghĩ rằng họ đã hết lòng cống hiến cho sự đổi mới của toàn bộ chỉnh thể. Các diễn giả sẽ vẫn cảm thấy rằng họ đang giúp những học viên khác đề cao và họ đang thiết lập uy đức của mình. Các học viên, những người đã lắng nghe những bài diễn thuyết này, sẽ vẫn mãi tranh luận rằng họ đã thật sự nhận được uy đức từ những vị kia và những vấn đề của họ đã được giải quyết và tầng thứ tu luyện của họ đã đề cao.

Tuy nhiên, Ban biên tập Minh Huệ đã chỉ ra rõ ràng rằng tất cả họ, những người tổ chức, các diễn giả hoặc những vị khán giả đều đang làm loạn Pháp.

Gần đây, Minh Huệ Net có đăng tải một vài bài viết với lời bình của Sư phụ chỉ trong một thời gian ngắn. Mặc dù tôi luôn luôn ngạc nhiên khi nhìn thấy vấn đề loạn Pháp được đề cập trong các bài viết này, tôi không bao giờ cảm thấy các đồng tu của tôi và tôi có những vấn đề này. Tuy nhiên, lần này chúng tôi đã thấy rằng chúng tôi cũng đã có các vấn đề với việc diễn giảng.

Sau khi hướng nội và chia sẻ kinh nghiệm với những người khác, các học viên địa phương của chúng tôi đã rút ra được một số bài học và thể ngộ, và chúng tôi mong muốn được chia sẻ chúng với tất cả mọi người. Xin vui lòng chỉ ra bất kỳ điều gì không phù hợp.

Chỉ khi chúng ta dám đối diện với những sai lầm của bản thân thì khi đó chúng ta mới có thể bỏ đi các quan niệm của người thường

Chúng tôi chắc chắn rằng rất nhiều học viên cũng đã thức tỉnh sau khi đọc bài viết gần đây nhất của Ban biên tập Minh Huệ và sẽ không còn chứa chấp những diễn giả kia nữa. Tuy nhiên, việc ngừng một hoạt động không nhất định đồng nghĩa với việc các chấp trước liên quan của con người đã được loại bỏ hoàn toàn.

Tu luyện là loại bỏ đi các chấp trước của chúng ta. Nếu chúng ta không thể đối diện được với những lỗi lầm của mình, mà thay vào đó lại giữ thái độ thờ ơ hoặc thậm chí cố gắng che đậy chúng, thì chúng ta sẽ mất đi cơ hội quý báu để hướng nội và nhận ra rất nhiều chấp trước đã dẫn chúng ta đến những lỗi lầm của mình ở điểm xuất phát. Sau đó, những chấp trước tương tự sẽ gây ra các lỗi lầm trong tương lai và trở thành sơ hở cho tà ác lợi dụng để huỷ hại hoàn toàn những người tu luyện.

Như chúng tôi được biết, có một số học viên có liên quan không dễ dàng tiếp thu được bài viết này của Ban biên tập Minh Huệ. Một số nghĩ rằng ban biên tập đã phóng đại mức độ nghiêm trọng của vấn đề trong khi những người khác khẳng định rằng họ đã học được rất nhiều từ những bài diễn thuyết này. Cũng có những người cảm thấy rằng các học viên ở địa phương của họ không có những vấn đề tương tự như đã được chỉ ra trong bài viết và do đó thấy rằng không cần phải lo lắng. Tuy nhiên, một số học viên đã rất thất vọng bởi vì họ nghĩ rằng những ý định tốt tổ chức các buổi diễn thuyết không nên được hiểu là loạn Pháp.

Theo ý kiến của chúng tôi, tất cả các quan điểm này không phải là những suy nghĩ đúng đắn của những đệ tử Đại Pháp chân chính.

Ban biên tập Minh Huệ không thường xuyên viết các bài viết chia sẻ kinh nghiệm và điều đó không phải là điều gì đó để cho chúng ta có thể thảo luận.

Bài viết mới “Diễn giảng loạn Pháp” ngay từ đầu đã chỉ ra: “Tổ chức các buổi hội thảo riêng biệt mà ở đó có người diễn giảng cho các học viên, hoặc đi vòng vòng phát biểu ý kiến “chia sẻ sự hiểu biết” với các học viên, phần đông để phá hoại Pháp.” Câu tuyên bố tương tự được lặp lại ở đoạn cuối.

Tất cả chúng ta đều biết rằng nếu không có sự đồng ý của Sư phụ, Minh Huệ sẽ không bao giờ đăng những tuyên bố nghiêm nghị như vậy về vấn đề quan trọng này. Sử dụng Ban biên tập Minh Huệ như một phương tiện để chuyển thông điệp này cho thấy lòng từ bi của Sư phụ đối với những học viên không có lý trí, những người đã tham gia vào việc phá hoại Pháp. Nó cũng cho họ một cơ hội để thức tỉnh và sửa chữa sai lầm.

Một số người cho rằng thông điệp này không phải trực tiếp từ Sư phụ và như vậy họ nghi ngờ Ban biên tập Minh Huệ. Nhưng theo ý kiến của chúng tôi, nếu Sư phụ tự gửi ra thông điệp bằng việc viết một bài viết, thì khi đó những học viên có liên quan có lẽ sẽ không có một cơ hội để chuộc lỗi của bản thân.

Chúng ta đã thật sự trân quý lòng từ bi của Sư phụ chưa? Chúng ta có thể thật sự cảm nhận được nỗi đau của Sư phụ chưa? Chúng ta có bao giờ từng thật sự biết rằng Sư phụ trân quý chúng ta đến như thế nào không? Chúng ta phải chân thành nhắc nhở những ai chống lại Ban biên tập Minh Huệ rằng cái phần của họ mà cư xử theo cách đó mà không phải là con người thật của họ, mà chỉ là nhân tâm của họ đang bị tà ác kiểm soát.

Đối với người tu luyện, mắc sai lầm không phải là đường cùng, nhưng điều thực sự đáng sợ là khi chúng ta từ chối đối diện với những sai lầm của bản thân và thiếu can đảm và trí tuệ để phát hiện ra các chấp trước của mình và các nhân tố tà ác. Nếu chúng ta luôn luôn hướng ngoại và coi những chấp trước của mình là bản thân mình thật sự, thì những chấp trước này sẽ được bảo vệ và cuối cùng có thể huỷ diệt hoàn toàn chúng ta. Điều này chắc chắn không phải là điều mà Sư phụ định làm cho chúng ta, cũng không phải là những gì mà các chúng sinh mong đợi.

Chúng ta nên thấy rõ ràng rằng quá trình Chính Pháp là rất có trật tự. Các hiện tượng phá hoại Pháp đã tồn tại từ rất lâu, tại sao Minh Huệ lại chờ đến những tháng gần đây mới lần lượt cho đăng những bài viết (bài viết với lời bình của Sư phụ)?

Chúng tôi hiểu rằng tiến trình Chính Pháp của Sư phụ đã đến điểm này, nơi phần hoại Pháp cuối cùng còn tồn tại và các yếu tố phần lớn đã bị loại bỏ. Đó chính là những nhân tố tà ác đang lợi dụng những học viên vẫn chưa bỏ được những chấp trước người thường và kiểm soát họ làm đủ loại việc xấu xa này.

Sư phụ dự định gỡ bỏ những nhân tố tà ác này đi và thức tỉnh các đệ tử Đại Pháp vì họ cần phải thoát khỏi các chấp trước bướng bỉnh của họ và đề cao. Mỗi khi Sư phụ công bố lời bình cho một bài viết và Minh Huệ đăng tải bài viết, thì số lượng lớn tà ác bị tiêu diệt, rất nhiều học viên đã cảm nhận mạnh mẽ điều này. Dĩ nhiên, những sinh mệnh tà ác này sẽ tự nhiên chống lại và một số học viên sẽ bắt đầu nuôi dưỡng những tư tưởng chống lại Ban biên tập Minh Huệ. Biết rằng những tư tưởng này chỉ là phản ánh của các nhân tố tà ác, vì thế chúng ta đừng bao giờ nên nghĩ họ là bản thân thật sự của chúng ta. Chúng ta phải đối diện và loại bỏ chúng, nó cũng là một quá trình đề cao bản thân.

Sự tôn sùng mù quáng là nguồn gốc sản sinh những bài diễn thuyết phá hoại Pháp

Chúng tôi thấy rằng sự tôn sùng mù quáng là nguyên nhân chính dẫn đến hiện tượng phá hoại Pháp. Thật đáng tiếc, hai ngày trước khi Ban biên tập đăng bài viết, các điều phối viên ở địa phương của chúng tôi đã mời một học viên thị trấn khác đến để diễn thuyết mà buổi đó có khoảng gần 100 người tham dự. Trong phần nói chuyện của ông ấy, mọi người đã không ngừng vỗ tay và khen ngợi. Một vài học viên cảm thấy toàn bộ sự việc này khá kỳ lạ và không phù hợp với Pháp. Tuy nhiên, vì phần lớn khán giả vỗ tay khen ngợi, nên họ cũng cảm thấy ngại nếu không làm giống như vậy.

Sau đó, thậm chí người diễn giả này còn đứng trước mặt tất cả mọi người và đưa một số tác phẩm của ông ta cho những người không ngớt lời khen ngợi ông ấy. Một số người trong chúng tôi cảm thấy sự tôn sùng mù quáng như vậy dành cho ông ấy đã tạo ra một trường bất chính và tạo ra một tác động đáng sợ lên các học viên địa phương của chúng tôi và chắc chắn đi ngược lại ý định ban đầu của chúng tôi trong việc mời ông ta đến. Chúng tôi cũng có những tình huống tương tự trong quá khứ khi có rất nhiều học viên bị ảnh hưởng tiêu cực bởi những diễn giả như vậy và sau đó gây thiệt hại rất lớn cho Đại Pháp.

Khi chúng tôi nói chuyện riêng với vị diễn giả, ông ta đã không nhận ra những lo lắng của chúng tôi và thay vào đó còn buộc tội rằng chúng tôi đã có những sợ hãi mạnh mẽ sau khi lên tục bị đàn áp.

Dĩ nhiên, chúng tôi không cố gắng đổ lỗi lên người học viên ngoài thị trấn đó mà chúng tôi chỉ trình bày một thực tế để giúp chúng tôi thấy rằng sự lan rộng của các bài diễn thuyết là kết quả của việc quá nhiều người đang tôn sùng một số học viên “ngôi sao”.

Chúng tôi cảm thấy rằng việc khen ngợi những diễn giả như vậy, trước mặt hay sau lưng họ, thực sự đều là đang làm hại họ. Mỗi lời khen ngợi giống như ném một cái gì đó đã thối rữa vào họ. Vào lúc đầu, họ vẫn còn có thể cảnh giác và điềm đạm, nhưng càng nhiều lời khen ngợi đến với họ, thì họ bắt đầu thích thú việc được làm một thần tượng. Họ không thấy được rằng sự tôn sùng dường như không đau đớn này thật sự là khổ nạn cho họ.

Chúng ta đã từng nhìn thấy rất nhiều trường hợp tương tự như vậy trong những năm qua. Những học viên như vậy đã từng làm rất tốt trong những khía cạnh nhất định nào đó và kết quả là rất nhiều người đã tôn sùng và noi gương họ. Họ dần dần trở thành người không có lý trí và không còn lắng nghe bất kỳ lời góp ý xây dựng nào. Cái tôi của họ lớn rất nhanh và họ tin rằng họ cao hơn những người khác. Họ bắt đầu theo đuổi sự nổi danh và trở nên hiếu chiến. Họ thiết tha trong việc phô trương bản thân và khoe khoang những kỳ công lớn. Họ đi ra ngoài thị trấn để “hướng dẫn và giúp đỡ” các học viên biết rất ít về họ và tận hưởng sư tôn thờ mù quáng và những lời ca ngợi thiếu lý trí dành cho họ.

Trong Chuyển Pháp Luân Sư phụ đã giải thích rất rõ:

“Hễ tâm danh lợi dấy lên, thì trên thực tế tâm tính của họ đã rớt xuống rồi.”

“Tâm danh lợi càng nặng, ở chốn người thường rớt xuống càng trầm trọng, công của họ cũng theo đó rớt xuống. Cuối cùng đến khi họ hoàn toàn rớt xuống, [thì] công không được cấp nữa, không có công nào hết”. (Bài giảng thứ ba)

Chúng tôi nhận ra rằng cho dù chúng tôi có làm nhiều dự án lớn như thế nào đi chăng nữa, nếu chúng tôi không tu luyện bản thân một cách vững vàng trong suốt quá trình và bỏ đi bản chất ma tính của chúng ta và trạng thái tâm lý của con người, thì chúng ta không chỉ không tăng công mà công của chúng ta còn bị rớt xuống.

Sư phụ cũng đã giảng trong Chuyển Pháp Luân:

“Tâm tính cao bao nhiêu công cao bấy nhiêu, đó là chân lý tuyệt đối”. (Bài giảng thứ nhất)

Một số học viên từ lâu đã nhận ra rằng tất cả các hoạt động tự đề xướng như là diễn thuyết thực sự là phá hoại Pháp. Những hoạt động này làm cho người nghe lạc lối rồi hướng ngoại để tìm đường tắt cho sự tu luyện của họ trong khi không hướng nội để tu luyện bản thân cho vững vàng. Những tín đồ thường quên rằng chỉ có Sư phụ và Đại Pháp mới có thể cho phép một sinh mệnh thật sự thay đổi bản chất của nó và nâng cao tầng thứ. Những diễn giả có liên quan càng ngày càng trở nên nhiệt tình trong những chuyến đi chia sẻ kinh nghiệm và cảm thấy vẫn chưa có đủ sự thần tượng hoá và sự tôn sùng. Từng chút từng chút một, họ bị hút về phía con đường đã được đề cập đến trong bài viết của Ban biên tập Minh Huệ. Một con đường đã được sắp đặt bởi cựu thế lực và dẫn đến sự huỷ diệt.

Khi chấp trước vào danh của chúng ta tăng lên và công của chúng ta bị rớt xuống, không phải là chúng ta đang gặp phải khổ nạn sao? Khi tà ác lợi dụng sơ hở của chúng ta và củng cố các chấp trước của chúng ta để làm cho chúng ta vô tình phá hoại Pháp, không phải là chúng ta đang bị bức hại nghiêm trọng sao?

Chúng ta nên thật sự chú ý và bỏ đi các chấp trước dẫn chúng ta đến việc phá hoại Pháp, bao gồm cả sự sùng bái mù quáng và truy cầu danh.

Chúng tôi đề nghị tất cả mọi người nên đọc những bài viết gần đây nhất của Ban biên tập Minh Huệ ít nhất là vài lần. Nó đã chỉ ra rất rõ ràng: “Chúng tôi muốn nhắc nhở tất cả mọi người nên để tâm đến các bài viết mà Sư phụ đã viết cho các đệ tử Đại Pháp chúng ta: “Một đòn nặng”, “Vĩnh viễn ghi nhớ”, “Người tu cần tránh”, và “Pháp định”. Tốt nhất nên nghi nhớ chúng và dựa vào chúng để đo lường bản thân.

Chúng ta đã trải qua rất nhiều việc trong những năm qua và chúng ta cần phải trưởng thành và học những bài học của chính mình. Cho dù tình ở bất kỳ tình huống nào, chúng ta sẽ không bao giờ ngừng nỗ lực trong việc hợp tác với người khác và trợ giúp Sư phụ trong tiến trình Chính Pháp. Chúng ta sẽ giữ gìn thật chặt chẽ các nguyên lý trong tu luyện như học Pháp cho thật tốt và hướng nội. Chúng ta sẽ bảo vệ môi trường học Pháp nhóm và chia sẻ kinh nghiệm. Chúng ta phải đặt dấu chấm hết cho những buổi hội thảo riêng biệt và các chuyến chia sẻ kinh nghiệm cũng như các hình thức phá hoại Pháp khác. Chúng ta phải hết sức cố gắng để bỏ đi các loại tư tưởng người thường khác nhau.

Những người diễn thuyết bao gồm hết thảy các học viên, cũng như những đặc vụ do ĐCSTQ kiểm soát. Nếu tất cả các đệ tử Đại Pháp đều có thể tu luyện một cách lý trí trong Pháp, thì các điệp viên của ĐCSTQ và tà ác đằng sau họ sẽ không có cơ hội làm điều gì đó tai hại.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/5/23/正视错误-向内找-修去人心-274363.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/6/6/140326p.html

Đăng ngày 05-07-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share