Bài viết của một học viên ở tỉnh Sơn Tây, Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-04-2013] Bởi vì tôi không học Pháp và luyện các bài công pháp trong một thời gian, cơ thể của tôi đã biểu lộ rõ các dấu hiệu bệnh nghiêm trọng vào cuối tháng 12 năm ngoái. Tu luyện là nghiêm túc phi thường. Tôi luôn ghi nhớ lời giảng của Sư phụ: “Đệ tử chính niệm túc sư hữu hồi thiên lực”. (Sư đồ Ân, Hồng Ngâm II) Được sự chăm sóc từ bi của Sư phụ, tôi đã vượt qua rất nhiều khổ nạn và sống sót. Hiện nay, tôi đã hiểu sâu sắc hơn về những lời Sư phụ giảng:

“Bởi vì [khi] một cá nhân mong muốn tu luyện [thì] thực tế rất khó khăn; chân tu mà không được Pháp thân của tôi bảo hộ, thì chư vị hoàn toàn không thể tu thành; hễ ra khỏi cửa là chư vị có thể gặp những vấn đề [liên quan] đến sinh mệnh [sống chết]”. (Chuyển Pháp Luân)

Tôi cũng nhìn thấy được rõ ràng hơn Sư phụ từ bi đang cố gắng cứu tất cả các học viên như thế nào.

Phần một

Hội nghị lần thứ 18 của tà đảng bắt đầu vào ngày 08 tháng 11 năm 2012. Kênh truyền hình của họ liên tục đưa tin về buổi hội nghị, và thỉnh thoảng tôi đã xem một số chương trình TV này. Tôi không quan tâm đến những gì xảy ra với tà đảng; tôi chỉ là muốn xem liệu họ có đang dính vào bất cứ tội ác nào mới không. Khi tôi nhìn thấy Giang trên TV, tôi đưa mắt nhìn ông ta gần hơn, và tự hỏi ông ta trông thế nào. Bất thình lình, tôi cảm thấy một vài cơn gió lạnh thổi vào cơ thể của tôi từng hồi. Sau đó, tôi nhận ra rằng cựu thế lực đang theo dõi chúng ta và sẽ tận dụng bất cứ sơ hở nào để bức hại các học viên. Vài ngày sau đó, cơ thể của tôi đã biểu lộ ra một số triệu chứng của bệnh. Tôi bị sốt cao, cơ thể tôi rất lạnh nhưng vẫn toát mồ hôi. Vào những lúc đó, tôi cảm thấy như có một thùng nước lạnh dội từ đầu xuống chân tôi, khiến tôi rùng mình. Tuy nhiên, tôi vẫn tham gia nhóm học Pháp và phát chính niệm thường xuyên.

Vì sự can nhiễu từ các triệu chứng bệnh và tà ác, nên tôi gặp khó khăn trong việc tập trung khi phát chính niệm và học Pháp. Vào ngày thứ ba, tôi bàng hoàng bước vào một giấc mơ. Tôi được dẫn vào một thế giới khác và nhìn thấy hàng ngàn ánh đèn từ xa. Sau đó, vô số chư Phật, Đạo, Thần từ các tầng khác nhau mặc những trang phục đầy màu sắc hạ xuống bên cạnh giường của tôi. Tôi cảm thấy quen thuộc với một vị trong số họ. Ông có khuôn mặt nhân hậu và mặc một bộ áo cà sa bằng vàng. Ông liên tục làm các thủ ấn với tôi. Các thủ ấn dường như có những ý nghĩa sâu sắc, nhưng tôi không hiểu chúng có nghĩa gì. Ông mỉm cười với tôi và dùng các ngón tay của mình chỉ vào cơ thể tôi. Sau đó, tôi nhìn thấy một làn khói đen bay ra khỏi đầu tôi, và làn khói đen ấy dần dần hình thành một khuôn mặt kinh khủng. “Ồ, nó chẳng phải là khuôn mặt của Giang sao?” Sau đó nó tan biến đi với cảm giác phẫn uất và một cái miệng mở to đầy máu.

Sau đó, tôi nhận ra rằng luồng gió lạnh thổi vào cơ thể của tôi là vì tôi đã xem chương trình tà ác trên TV. Sư phụ đã giúp tôi thanh lí các nhân tố tà ác ra khỏi cơ thể, và do đó tôi không phải chịu đựng quá nhiều. Sau đó tôi bừng tỉnh khỏi giấc mơ, và tiếp tục phát chính niệm.

Phần hai

Khoảng 20 phút sau đó, tôi lại chìm vào giấc ngủ. Cơ thể của tôi cảm thấy rất nhẹ, và tôi đã bay lên và trôi đến một sa mạc xa xôi, nhưng tôi không thể tìm thấy đường về nhà mình. Tôi đã nói với bản thân phải cảnh giác để tà ác không thể mang tôi đi. Tôi biết tôi phải tìm đường trở về nhà. Tôi buộc mình phải tỉnh táo và liên tục tiến bước về phía trước. Khi tôi đi đến chân một ngọn núi, tôi không thể ngăn được cơn lạnh đến rùng mình. Tôi nhìn thấy có rất nhiều thú hoang trên đỉnh núi, trong đó có sói, hổ, báo đốm Mỹ, và một vài con thú khác trông giống như những con cáo. Tất cả chúng đều nhìn chằm chằm vào tôi và muốn ăn thịt tôi. Đột nhiên ngọn núi tách ra, và một vết nứt xuất hiện. Tôi đã được cứu! Tôi chạy vào bên trong vết nứt nhanh nhất có thể, mặc dù tôi không nhìn thấy gì. Tôi đột nhiên cảm thấy có ai đó đang kéo ngực tôi, rồi tôi nhìn xuống và cảm thấy rất sốc. Tôi nhìn thấy một ít thịt treo trên ngực tôi và có một con heo lớn, một con heo nhỏ đang cắn miếng thịt. Tất cả những gì tôi đã nghĩ đến là phải quay trở lại. Khi tôi quay trở lại chỗ vết nứt, thì miếng thịt biến mất, và cảm giác đau đơn cũng biến mất. Tôi không còn cảm thấy căng thẳng nữa.

Khi tôi thức dậy, tôi điểm lại những gì tôi đã gặp phải trong giấc mơ. Rồi tôi bất ngờ nhận ra rằng miếng thịt treo trên ngực tôi là nghiệp lực của tôi, và Sư phụ đã bỏ nó đi cho tôi. Khi tôi nhắm mắt và cố gắng nghỉ ngơi, các con thú lại xuất hiện trở lại. Chúng nhìn chằm chằm vào tôi và gầm gừ. Ngay sau đó, một con thú nhìn giống một con mèo với đôi tai dài nhảy lên chăn đắp của tôi. Tôi cố gắng kéo chăn đắp của tôi nhưng không thể kéo nó dù chỉ một chút. Tôi bắt đầu phát chính niệm, và tôi cố gắng đứng lên với lòng bàn tay của mình dựng lên. Cùng lúc đó, tôi tỉnh giấc.

Phần ba

Tối hôm sau trong khi tôi đang ngủ, tôi nhìn thấy một người đứng trong không trung đang may da đầu của tôi vào một cái cần câu cá bằng chỉ trắng. Người này kéo tôi tới một cây cầu nơi có rất nhiều người đang đứng xung quanh. Họ ném một cục đá nhọn vào tôi rất mạnh khiến tôi cảm thấy một trong những cái xương của tôi bị nứt. Ngay sau đó, tôi không thể giữ chặt được nữa và gần như rơi xuống. Vào lúc đó, một người cao lớn với khuôn mặt nhân hậu xuất hiện ngay trước mặt tôi để chặn tất cả các hòn đá đó lại. Đó chỉ có thể là Sư phụ. Sau khi tôi thức dậy, toàn thân tôi ê ẩm, và tất cả xương của tôi đã bị nứt. Tôi nhẹ nhàng sờ lên đầu mình, và tôi cảm thấy rằng sọ của tôi đã bị vỡ. Tôi nhận ra rằng những gì tôi đã phải chịu đựng chỉ là một phần nhỏ của cơn đau, và Sư phụ đã chịu đựng hầu hết cơn đau đó cho tôi.

Một lần khác, cựu thế lực đã trói tôi với một thứ gì đó được làm bằng bột giấy bưởi, nó khiến tôi không tài nào thở được. Vào lúc đó, Sư phụ đã giúp tôi cởi bột giấy bưởi đó ra khỏi ngực tôi, nhờ vậy tôi lại có thể thở được. Sau khi tôi thức dậy, tôi nhìn thấy rằng phần dưới chân trái của mình bị sưng rất nặng. Nó dầy gần bằng bắp đùi của tôi, và nó chuẩn bị chảy máu. Tôi chạm vào nó, và cảm thấy nó rất nóng. Tim tôi đập rất nhanh. Tim tôi đập mạnh đến nỗi nhìn tôi có thể nhìn thấy nó đập dưới áo. Cơ thể tôi run rẩy. Tim đập mạnh và nhanh khiến tôi rất đau đớn và không thể diễn tả cơn đau đó bằng lời. Tôi gần như không thể chịu đựng được con đau này nữa, nhưng tôi vẫn kiên trì và không bỏ cuộc dựa vào chính niệm do Đại Pháp mang lại.

Phần bốn

Vài ngày sau đó trong một giấc mơ, người đứng đầu tà ác đưa tôi đến một vùng biển đen. Một cái bát đá trong hình dạng hoa sen đang trôi qua tôi. Trong cái bát, có hai viên đá trông giống như hạt giống hoa. Người đứng đầu tà ác chỉ vào cái bát và hỏi tôi: “Ngươi còn nhớ cái này không?” Tôi nói: “Cho dù tôi có còn nhớ nó hay không, tôi là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp, và tôi sẽ theo Sư phụ trở về nhà của mình.” Trong những ngày sau đó, tôi dần dần trở nên tốt hơn, nhưng tôi vẫn tiếp tục có nhiều giấc mơ kỳ lạ. Một giấc mơ liên quan đến một người đàn ông to lớn trong trang phục màu đen đi đến giường của tôi. Ông ta chẳng nói gì nhưng lột đồ tôi ra. Tôi nhìn thấy một tấm lưới lớn màu đen giống như ông ta đang cố gắng mang tôi. Tôi nói với ông ta: “Tôi là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp”. Ngay lập tức, ông ta biến mất.

Sau đó vài ngày, tôi mơ thấy tôi ở trên một tấm ván trượt huyên náo, nơi có rất nhiều người. Tôi nhìn xuống và nhìn thấy một chiếc máy xay thịt rất lớn ở bên dưới. Mọi người lần lượt trượt xuống từng người một, và tất cả họ đều trượt vào chiếc máy xay thịt. Cảnh tượng đó thật đáng sợ. Khi đến lượt tôi phải trượt xuống, tôi cảm thấy như có ai đó chạm vào tôi, vì vậy tôi đã không trượt xuống. Thay vào đó, một người ở đằng sau tôi trượt xuống chiếc máy xay thịt. Tôi nghe thấy tiếng hét kinh khủng của anh ấy, nhưng tôi không nhìn thấy gì cả. Tôi đã sợ hãi đến mức choàng tỉnh khỏi giấc mơ và ướt đẫm mồ hôi. Vợ tôi cũng bị tôi đánh thức dậy. Cô hỏi: “Có chuyện gì vậy? Anh ổn chứ?” Tôi bình tĩnh lại và nói với cô ấy về giấc mơ của tôi. Cô ấy nói với tôi rằng người đã kéo tôi lại chính là Sư phụ. Ngài lại cứu tôi một lần nữa! Tôi rất cảm động và muốn nói điều gì đó để bày tỏ lòng biết ơn của tôi, nhưng tôi không thể nói được bất cứ lời nào. Thay vào đó, tôi bắt đầu khóc.

Tôi đã hướng nội trong nhiều ngày và nhận ra rằng tôi có rất nhiều suy nghĩ và chấp trước không thuần tịnh. Là một đệ tử Đại Pháp, tôi phải bỏ đi tất cả các tư tưởng người thường, và phối hợp với những học viên khác như một chỉnh thể để làm tốt ba việc.

Trên đây là quá trình tôi đã vượt qua những khổ nạn về nghiệp bệnh của mình, cũng như một số trải nghiệm và suy nghĩ của tôi. Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/4/28/心不正招来的魔难在另外空间的可怕表现-272592.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/6/5/140312p.html

Đăng ngày 30-06-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share