Bài viết của Hạ Quân, phóng viên báo Minh Huệ

[MINH HUỆ 20-04-2013] Nhiều học viên Pháp Luân Công ở Đài Loan đã giúp người dân Trung Quốc nâng cao nhận thức về Pháp Luân Công. He Gui-lun và Huang Hsiu-ying đến từ Đài Trung là hai ví dụ. Họ kiên trì gọi điện thoại về Trung Quốc Đại lục để khuyến khích người dân thoái xuất khỏi Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Họ đã chứng kiến sự thay đổi trong thái độ của người dân đối với Pháp Luân Công từ phản đối đến chấp nhận. Nỗ lực vì hoà bình trong suốt 14 năm qua của các học viên Pháp Luân Công là một sự tiếp nối cho tinh thần thỉnh nguyện ngày 25 tháng 04 năm 1999 tại Bắc Kinh.

Ngày 25 tháng 04 năm 1999, hơn 10.000 học viên Pháp Luân Công đã đi đến Văn phòng Hội đồng Kháng cáo Nhà nước ở Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công. Thái độ ôn hoà và lý trí của họ trong quá trình thỉnh nguyện đã gây ấn tượng cho nhiều người trên khắp thế giới. Tuy nhiên, ĐCSTQ đã bắt đầu cuộc đàn áp tàn bạo chỉ một vài tháng sau ngày 20 tháng 07 năm 1999. Kể từ đó, các học viên ở khắp mọi nơi trên thế giới đã truyền rộng sự thật về Pháp Luân Công và giúp người dân nâng cao nhận thức về Pháp Luân Công một cách lý trí và ôn hoà.

Nỗ lực nâng cao nhận thức của các học viên trong suốt 14 năm qua đã giúp cho nhiều người thay đổi thái độ

“Xin chào, tôi là tình nguyện viên của Đài Phát thanh Hy vọng. Tôi gọi đến từ nước ngoài. Bạn đã từng nghe đến đài của chúng tôi bao giờ chưa?” “Rồi, tôi có biết!” “Bạn có biết rõ về bản chất hiện tại của Đảng cộng sản không?” “Có, tôi biết.” “Tốt quá! Vậy bây giờ hãy để tôi giúp bạn thoái xuất khỏi Đảng cộng sản và các tổ chức liên đới của nó với một bí danh. Đảng cộng sản phải chịu trách nhiệm cho cái chết của rất nhiều người. Nó sẽ sớm sụp đổ. Rất nhiều người đã tuyên thệ sẽ hiến dâng trọn cuộc đời của họ cho ĐCSTQ khi họ gia nhập Đảng. Họ cần phải thoái xuất Đảng để tách bản thân họ khỏi nó khi nó bị sụp đổ.” Đây là một cuộc trò chuyện điển hình của bà He khi bà gọi điện về Trung Quốc. Sau đó, bà giúp người dân thoái xuất khỏi ĐCSTQ với sự đồng ý của họ.

Kể từ năm 2000, khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, bà He đã giảng rõ sự thật về Pháp Luân Công cho người Trung Quốc qua điện thoại. Cuối năm 2004, rất nhiều người đã bắt đầu thoái xuất ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó trên trang mạng của thời báo Đại Kỷ Nguyên. Bà đã nỗ lực trong việc tham gia thuyết phục người dân thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Với giọng nói sôi nổi và nét mặt rạng rỡ, trông bà tràn đầy năng lượng so với tuổi 64. Bà nói: “Những thành viên lớn tuổi trong gia đình tôi là nạn nhân của cuộc cách mạng văn hoá ở Trung Quốc. Tôi biết cộng sản là như thế nào. Tôi gọi điện thoại về Trung Quốc và khuyên mọi người không nên để ĐCSTQ lừa dối thêm nữa.”

Ban đầu, nhiều người cảm thấy sợ khi bà gọi cho họ và tắt máy ngay sau khi nghe vài câu, nhưng bà vẫn tiếp tục gọi và giải thích cho họ. Đôi khi bà cần phải gọi cho một người đến ba hoặc bốn lần liên tiếp. Bà thấy rằng miễn là một người chịu lắng nghe, họ sẽ hiểu được sự thật và cuối cùng sẽ đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

“Bây giờ mọi người đã dám nghe sự thật. Họ lắng nghe nội dung từ các đoạn băng thu sẵn. Ngay khi nhận được điện thoại của tôi, phân nửa trong số họ đều đồng ý thoái xuất ngay lập tức. Sự thay đổi rất rõ ràng.” Bà rất ấn tượng với sự thay đổi này. Bà nghĩ rằng đó là bởi vì nhiều người dân Trung Quốc đã đi du lịch đến các nước khác nhau và nhìn thấy các áp phích và các tài liệu của Pháp Luân Công. Ngoài ra, việc phân phối phần mềm vượt phong tỏa Internet đã cho phép mọi người biết được sự thật.

Giải thích sự thật

Một lần nọ, có một người đàn ông nói với bà qua điện thoại rằng Chính phủ Cộng sản là tốt và nghĩ rằng bà đã bị tẩy não. Bà He không hề ngắt lời mà chờ cho ông ấy nói hết. Sau khi nghe khoảng nửa giờ, bà nói: “Bây giờ đến lượt tôi nói được không? Tôi đã lắng nghe ông nói một cách chăm chú. Nên ông phải lịch sự và lắng nghe tôi giải thích. Ông đồng ý không?” Bà He đã nói về cuộc cách mạng văn hoá, vụ thảm sát ở Thiên An Môn ngày 04 tháng 06, và cuộc bức hại Pháp Luân Công. Bà hỏi: “Nếu Đảng Cộng sản thật sự tốt như ông nói, tại sao nó lại giết nhiều người đến vậy? Chẳng phải hiến pháp cho người dân quyền tự do sao?” Đầu dây bên kia đã im lặng, không còn gì để nói.

Bà cũng giải thích từng điểm cụ thể về việc tại sao có thể khẳng định rằng vụ tự thiêu tại Thiên An Môn là được chính phủ dàn dựng. Đầu dây bên kia đã thay đổi từ việc tin vụ tự thiêu là sự thật đến chấp nhận rằng nó là sự kiện được chính phủ dàn dựng để kích động lòng hận thù của người dân đối với Pháp Luân Công. Cuối cùng, bà He chỉ cho ông ấy cách tải phần mềm vượt phong toả Internet để đọc tin tức. Người đàn ông đã cảm ơn bà.

Từ bi giúp người dân Trung Quốc có được lựa chọn đúng

Bà Huang Hsiu-ying năm nay 50 tuổi và bà đã làm công việc gọi điện thoại để giải thích sự thật trong 07 năm qua. Bà gọi điện thoại hầu như mỗi ngày. Tại sao bà lại làm điều đó? Bà nói rằng: “Đó là nghĩa vụ của tôi. Tôi nhận được lợi ích từ việc tu luyện Pháp Luân Công. Môn tu luyện tuyệt vời này bị bức hại ở Trung Quốc. Tôi có nhiệm vụ phải nói lên sự thật.”

ĐCSTQ đã tuyên truyền để phỉ báng Pháp Luân Công, gây hiểu lầm cho nhiều người dân Trung Quốc và kích động hận thù của họ đối với Pháp Luân Công. Ngay sau khi nhận được cuộc gọi của bà Huang, rất nhiều người nghĩ rằng bà đã nói không đúng. Một số đã sợ hãi và tắt điện thoại. Số khác thậm chí còn nguyền rủa bà trên điện thoại. Nhưng bà không hề dao động.

Bà đã giải thích về Pháp Luân Công dựa trên những trải nghiệm của chính bà và thuyết phục được những người ở đầu dây bên kia nhận ra sự dối trá của ĐCSTQ.

“Nếu Pháp Luân Công không tốt, vậy tại sao lại có hơn 100 triệu người luyện tập nó? Bạn biết rõ hơn tôi. Làm sao người ta có thể dễ dàng tin tưởng vào Pháp Luân Công sau khi trải qua rất nhiều biến động ở Trung Quốc? Dước cuộc bức hại tàn bạo như thế này, các học viên Pháp Luân Công vẫn kiên định với niềm tin của họ. Hãy nghĩ về điều đó, và bạn sẽ hiểu tại sao.”

Bà đã giải thích về trò lừa bịp được dàn dựng bởi chính phủ trong vụ tự thiêu tại Thiên An Môn và nạn mổ cướp nội tạng sống từ các học viên Pháp Luân Công của ĐCSTQ. Bà thường rơi nước mắt khi kể lại sự tra tấn tàn bạo mà các đồng tu ở Trung Quốc phải chịu đựng. “Tôi thật sự đang làm điều tốt cho bạn. Chúng ta không hề biết nhau. Tại sao tôi phải bỏ tiền ra để thực hiện cuộc gọi và nói rõ sự thật cho bạn? Hãy nhìn đi, có bao nhiêu người có thể làm được điều này một cách hết lòng trong xã hội hiện đại này?” Người ở đầu dây bên kia cảm nhận được sự chân thành của bà và đã đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Trong vòng nửa giờ, bà Huang đã thuyết phụ được 07 người thoái xuất ĐCSTQ. Có một người đàn ông đồng ý thoái xuất bằng việc sử dụng bí danh đã hỏi bà rằng: “Bà có biết công việc của tôi là gì không?” Bà đáp: “Thưa ông, tôi hy vọng rằng ông là một sỹ quan cao cấp, bởi vì ông sẽ có quyền lực để đối xử tốt với các học viên Pháp Luân Công vô tội.” Bà đã đề nghị ông ấy chia sẻ những thông tin này cho những người khác và giúp họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Thay đổi thái độ từ thù địch đến yên lặng lắng nghe, mọi người thường thoái xuất ĐCSTQ khi kết thúc cuộc điện thoại. Sự thay đổi lớn như vậy đã tạo nguồn cảm hứng cho bà Huang và bà He. Họ không còn sợ khó khăn nữa, nhưng vẫn tiếp tục nỗ lực nhằm chấm dứt cuộc bức hại một cách ôn hoà và lý trí. Họ đã tiếp nối tinh thần thỉnh nguyện của ngày 25 tháng 04 để giúp được nhiều người dân Trung Quốc biết được sự thật. Đây cũng là một hình ảnh thường thấy ở tất cả các học viên Pháp Luân Công trong suốt 14 năm qua.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/4/20/“四.二五”精神-十四年的神圣坚持-272310.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/4/24/139035.html

Đăng ngày 29-04-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

 

Share