Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Đài Loan

[MINH HUỆ 18-01-2013] Năm vừa qua tôi đã dành tất cả thời gian rỗi của mình để giảng chân tướng về Pháp Luân Công qua điện thoại cho mọi người ở Trung Quốc đại lục. Dưới đây là mô tả ngắn gọn của một cuộc gọi giữa tôi và một cảnh sát Trung Quốc.

Lúc đầu khi tôi gọi điện và khuyên người đàn ông đó thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bằng một biệt danh, ông ấy nói: “Là một cảnh sát, tôi có nhiệm vụ phải bắt giữ các học viên Pháp Luân Công.” Tôi nói: “Ông nói vậy vì ông đã không biết câu chuyện thực sự về Pháp Luân Công. Nếu ông hiểu chân tướng, ông sẽ không bao giờ làm điều đó.” Sau đó chúng tôi mất kết nối vì một số vấn đề kỹ thuật.

Sau vài phút, tôi gọi lại cho ông ấy: “Qua giọng nói tôi có thể biết rằng ông là một người có thiện tâm nên tôi rất lo ngại về việc ông bắt giữ các học viên Pháp Luân Công.” Sau đó tôi nói với ông về sự phổ biến của Pháp Luân Công trên thế giới và vụ tự thiêu ở quảng trường Thiên An Môn được dàn dựng bởi ĐCSTQ, nhấn mạnh sự tàn bạo và độc ác mà ĐCSTQ đã dùng trong cuộc bức hại lên các học viên.

Người cảnh sát nói: “Tôi phải bắt giữ các học viên Pháo Luân Công theo mệnh lệnh của cấp trên để kiếm tiền.” Tôi trả lời: “Ông có thể sống một cuộc sống tử tế bằng tiền lương của mình, vì vậy ông không nên kiếm tiền đẫm máu bất chấp lương tâm mình. Ông có nghĩ Thần Phật sẽ tha cho ông khi ông bắt giữ những người tốt? Tổ tiên của ông chắc phải đã tích đức nên ông mới có thể làm cảnh sát ở đời này, nhưng điều ông đang làm bây giờ là chống lại nhân loại. Nó được so với những tội phạm chiến tranh của Thế chiến lần thứ hai và họ đã bị đưa ra công lý cho dù đã cố gắng lẩn trốn. Số phận của ông rồi sẽ như vậy sao? Ông có nghĩ đến vợ con và bố mẹ mình không?”

Ông ấy hỏi: “Ở Trung Quốc có Phật giáo, Đạo giáo, Thiên chúa giáo và các tôn giáo khác, tại sao chỉ có mình Pháp Luân Công là bị xóa sổ?”

Tôi nói: “ĐCSTQ không bao giờ ngừng đàn áp các nhóm tôn giáo mà ông vừa đề cập đến. Các đảng viên ĐCSTQ đứng ở vị trí các tu sĩ và linh mục và làm suy yếu các tôn giáo từ bên trong chúng. Như ông thấy, các nhà sư và đạo sĩ bây giờ đều được xếp chức danh của quan chức ĐCSTQ. Họ không ít tham nhũng hơn các quan chức ĐCSTQ và thậm chí còn giàu hơn cả ông.”

“Ở Trung Quốc, Thiên chúa giáo được gọi là ‘Thiên chúa giáo ái quốc’, ngụ ý ‘Thiên chúa giáo yêu nước của ĐCSTQ’ và đã không được công nhận bởi Công giáo La Mã. Thông thường họ tổ chức các buỗi lễ để tôn vinh ĐCSTQ, ở đó họ hát các bài hát ca ngợi của ĐCSTQ mà kích động bạo lực, giết chóc và giơ cao lá cờ máu của nó. Dưới hình thức tôn giáo của họ là các lợi ích trần tục vì tiền bạc và quyền lực. Điều đó không lố bịch sao?

“Có hàng triệu học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc đã hướng cuộc sống của họ theo các nguyên lý vũ trụ Chân – Thiện – Nhẫn. Họ là những người thực sự muốn làm người tốt. Ông nghĩ rằng trời sẽ cho phép cuộc bức hại của ĐCSTQ lên những người tốt và không bận tâm can thiệp sao? Chắc ông biết câu chuyện của người phụ nữ trẻ tên Đậu Nga đã bị kết án tử hình vì một bản án sai cách đây 1000 năm. Trời đã tức giận vì bản án sai nên đã trừng phạt vùng đất đó ba năm hạn hán.

“Bây giờ hàng ngàn người vô tội bị giết hại, còn thảm khốc hơn Đậu Nga, chỉ vì tu luyện Pháp Luân Công. Trời sẽ để yên sao? Người không trị thì trời trị. Thiện ác đều có báo ứng. Tại sao nhiều cảnh sát đã bị chết vì bệnh tật? Bên cạnh những người bị sát hại bởi ĐCSTQ, nhiều người đã thực sự chết vì bị trời phạt. Đối đãi tốt với các học viên Pháp Luân Công là đối đãi tốt với chính mình. Bảo vệ các học viên Pháp Luân Công chính là bảo vệ bản thân và gia đình ông.”

Ông ấy cãi lại: “Nhưng tôi phải kiếm sống.” Tôi nói: “Nhiều quan chức ĐCSTQ ở vị trí cao hơn ông đã hiểu chân tướng về Pháp Luân Công và đã bảo vệ các đồng nghiệp là học viên Pháp Luân Công theo cách của họ. Ông cũng có thể làm điều đó. Khi được lệnh bắt giữ các học viên Pháp Luân Công từ cấp trên, ông có thể gửi thông điệp cảnh báo cho họ để họ có thể trốn thoát trước khi ông đến. Sau đó họ sẽ có thể minh chứng cho ông rằng ông không phải là một tội phạm trong cuộc bức hại Pháp Luân Công.”

Người cảnh sát noi: “Khi bắt giữ các học viên Pháp Luân Công, chúng tôi chỉ ‘giáo dục’ họ chứ không giết họ.”

Tôi trả lời: “Các học viên Pháp Luân Công là những người vô tội không phạm tội gì, không trục lợi từ người khác và theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Tại sao các ông muốn ‘chuyển hóa’ những người tốt này thành người có tâm trí tham ô hủ bại của ĐCSTQ? Các ông đang làm điều rất xấu.”

Cuối cùng, ông đồng ý: “Vâng, các học viên Pháp Luân Công là những người rất tốt. Họ rất thành thực.”

Tôi nói: “Ông thật ngây thơ khi tin rằng họ chỉ bị ‘giáo dục’. Thực tế là, có lẽ ông không biết, ĐCSTQ bắt các học viên bị bắt giữ xét nghiệm máu và giết họ để lấy nội tạng dùng cho cấy ghép để kiếm tiền. ĐCSTQ trở nên giàu có bằng việc phạm những tội ác đó với bàn tay đẫm máu của họ. Đó không phải là tội ác khủng khiếp nhất có thể tưởng tượng ra sao?”

Ông ấy đột nhiên hiểu ra điều tôi nói, lẩm bẩm: “Tôi sẽ không bức hại hay bắt giữ họ nữa. Tôi có thể lờ đi mệnh lệnh của cấp trên và bảo họ rằng không có học viên Pháp Luân Công trong vùng của tôi.”

Sau đó tôi bảo ông lập công chuộc tội bằng việc báo cáo tội ác của những người khác đã bức hại Pháp Luân Công. Ông ghi lại số điện thoại và fax của Tổ chức Thế giới điều tra về cuộc bức hại Pháp Luân Công (WOIPFG). Tôi chỉ cách tải phần mềm vượt phong tỏa Internet FreeGate và đề nghị ông đọc Cửu Bình và xem trang web Đại Kỷ Nguyên. Ông đã đồng ý không chút do dự.

Sau đó tôi khuyên ông thoái ĐCSTQ: “Vì ông đã bức hại Pháp Luân Công, thoái bằng biệt danh sẽ không được tính. Ông phải thoái bằng tên thật của mình.” Ông do dự: “Tôi đã thề rằng tôi sẽ không bao giờ phản bội ĐCSTQ, cho đến chết. ”

Tôi trả lời: “ĐCSTQ đã lừa dối người dân Trung Quốc thực hiện một cam kết như vậy. Còn có ai ở Trung Quốc vẫn còn tin vào cộng sản của ĐCSTQ sao? Hơn 130 triệu người Trung Quốc đã thoái đảng. Bây giờ càng ngày càng nhiều người nhận ra sự lừa dối của nó và sự sụp đổ của nó sẽ không còn bao lâu nữa. Trời sẽ sớm giải thể nó. Nếu ông thoái đảng bây giờ, ông sẽ không bị đào thải cùng với nó khi trời giải thể nó. Điều đó không tốt sao? Đây là một cơ hội hiếm có, ông không nên bỏ lỡ.”

Sau khi nghe điều này, ông ấy đã cung cấp tên thật của mình và nói: “Xin giúp tôi thoái ĐCSTQ.” Ông cũng nhờ tôi giúp vợ ông thoái. Tôi có thể nghe thấy rằng vợ ông đang lắng nghe cuộc nói chuyện của chúng tôi ở bên cạnh.

Khi tôi chuẩn bị nói tạm biệt, ông hỏi: “Tôi cũng muốn học Pháp Luân Công. Làm sao tôi có thể tham gia cùng với các bạn?” Tôi trả lời: “Chúng tôi không có bất cứ tổ chức hay văn phòng nào. Mọi người có thể tự do tập luyện bất cứ ở đâu.” Tôi nói với ông về trang web Minh Huệ và nói: “Ông có thể đọc tất cả các bài giảng của người sáng lập Pháp Luân Công ở đó và ông có thể học các bài công pháp từ các video. Mọi tài liệu đều được tải miễn phí. Nếu ông có thắc mắc gì, ông cũng có thể liên lạc với các học viên ở gần ông.”

Ông nói với sự biết ơn: “Vâng, vâng, xin cảm ơn, cảm ơn!” Từ giọng điệu của ông ấy tôi có thể cảm thấy niềm vui và sự phấn khởi của ông vì được cứu. Nhờ các đồng tu ở địa phương ông ấy vì chính niệm chính hành của họ chắc chắn đã chuẩn bị cho ông để cuối cùng ông có thể được cứu hôm nay.

Trong 20 phút gọi điện, điều tôi làm chỉ là giảng chân tướng bằng lời. Đó là Sư phụ đã thanh trừ tà ác đằng sau ông ấy và khơi gợi lương tâm ông để ông có thể dứt bản thân mình ra khỏi ĐCSTQ tà ác và cuối cùng được cứu. Qua kinh nghiệm này, Sư phụ đã khích lệ tôi làm tốt ba điều mà các học viên Pháp Luân Công nên làm để cứu nhiều chúng sinh nhất có thể.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/1/18/一通给警察讲真相的电话-267908.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/3/19/138554.html

Đăng ngày 17-04-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share