Bài viết của Hà Vũ, phóng viên báo Minh Huệ

[MINH HUỆ 27 – 03 – 2013] Việc xuất bản Cửu Bình – 09 Bài Bình luận về Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) năm 2004 đã tạo cảm hứng cho một làn sóng người Trung Quốc từ khắp nơi trên thế giới bắt đầu thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó (Đội Thiếu niên Tiền phong và Đoàn Thanh niên).

Tính đến ngày 25 tháng 03 năm 2013, số lượng người tuyên bố thoái {ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới của nó} được công bố trên Thời báo Đại Kỷ Nguyên đã vượt mức 135.000.000.

[Ghi chú của Ban Biên tập: Cuộc đàn áp Pháp Luân Công kéo dài 14 năm đã bao trùm lên đất nước Trung Quốc, và đất nước bị che phủ bởi những tuyên truyền sai lệch về môn thực hành tinh thần ôn hòa này. Các học viên đã khuyến khích những người dân Trung Quốc thoái ĐCSTQ như là một cách để ủng hộ cho Pháp Luân Công, với niềm tin rằng làm như vậy sẽ giúp mang lại cho những người này một tương lai tươi sáng hơn khi sự thật cuối cùng được tiết lộ và những người chịu trách nhiệm về cuộc đàn áp này sẽ bị đưa ra trước công lý.]

Các biểu ngữ trong một cuộc diễu hành kỷ niệm việc hơn 135 triệu người Trung Quốc trên toàn thế giới đã thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó (Hình ảnh đăng trên Thời báo Đại Kỷ Nguyên)

Quan chức ĐCSTQ chính thức rút khỏi chế độ trong “Đại hội Hai”

Trong thời gian diễn ra “Đại hội Hai” của ĐCSTQ tháng này, “Đường dây nóng Thoái ĐCSTQ” ở Toronto, Canada, đã rung lên nhiều lần. Bà Vương hễ nhấc điện thoại lên thì người ở đầu bên kia liền gác máy.

Đó là một cuộc gọi ra nước ngoài từ Bắc Kinh. Bà Vương đã gọi trở lại, và một người đàn ông trung niên trả lời. Bà Vương nói: “Đây là đường dây nóng thoái ĐCSTQ toàn cầu. Mọi người đang làm tam thoái [thoái khỏi Đảng và hai tổ chức liên đới của nó] vì sự an toàn của chính họ. Anh có phải là một đảng viên không?” Người đàn ông đã vội nói: “Chúng tôi đang có mặt tại ‘Đại hội Hai’. Chủ đề này quá nhạy cảm!”

Bà Vương hiểu ra và nói: “Rất đơn giản. Anh không cần phải nói bất cứ điều gì nhạy cảm cả. Hãy nghe tôi nói nhé,” người đàn ông ở đầu dây bên kia đã yên lặng lắng nghe.

“Anh đang làm việc trong hệ thống ĐCSTQ, vì vậy anh là người tận mắt chứng kiến sự tham nhũng và tà ác của ĐCSTQ. Làm thế nào mà một cái đảng tà ác như vậy lại có thể tồn tại cho được? Hãy làm theo thiên ý và thoái khỏi ĐCSTQ đi!”

Cảm thấy người đàn ông ở đầu dây bên kia có một chút do dự, bà Vương liền nói: “Đừng lo lắng, các vị Thần có thể hiểu thấu tâm tư của người dân. Tôi sẽ cấp cho anh một bí danh là “Xiang Shan” để giúp anh thoái đảng. Người đàn ông đã nhắc lại nhiều lần: “Được, cảm ơn chị! Cảm ơn chị”.

Bà Vương rất xúc động bởi những gì đã xảy ra: “Nhờ những nỗ lực giảng chân tướng không mệt mỏi của các học viên Pháp Luân Công trong suốt những năm qua, người dân đã tỉnh thức. Các viên chức của ĐCSTQ đang chủ động gọi điện để thoái khỏi ĐCSTQ. Ác đàng này đang bị nhổ bỏ từ tận gốc rễ của nó!”

Cán bộ không quân và phi công đã không còn sẵn lòng phục vụ chế độ cộng sản nữa

Đại tá Li Long (bí danh) và phi công Vương Phi (bí danh) làm việc trong lực lượng không quân của Trung Quốc đã gọi đến đường dây nóng thoái ĐCSTQ và nói với bà Vương rằng: “Mọi thứ tại Trung Quốc Đại lục giờ đây đang ở trong một mớ hỗn độn. Chế độ cộng sản đã hoàn toàn thối nát và đã hết thuốc chữa! Nếu mọi thứ không được xử lý đúng cách, có thể sẽ xảy ra chiến tranh. Chúng tôi không muốn mạo hiểm mạng sống của chúng tôi cho cái đảng đó nữa. Chúng tôi không thấy có bất kỳ hy vọng nào về chế độ cầm quyền của Trung Quốc cả…”

Họ đã để lại tên thật và số điện thoại của họ cho các tình nguyện viên trên đường dây nóng và nói: “Các học viên Pháp Luân Công là những người chân thật và đáng tin cậy nhất!”

Khi các quân nhân và những người khác được thức tỉnh và nhận ra sự lừa dối của ĐCSTQ, họ đã không còn sẵn lòng phục vụ cho chế độ đó nữa.

Lựa chọn một con đường hy vọng

Cô Trương đã nhận được một cuộc gọi đến từ một phòng ký túc xá thuộc một trường đại học ở Trung Quốc vào một buổi tối. Tám sinh viên đã lắng nghe cô nói và đã hỏi nhiều câu hỏi về những điều như vụ tự thiêu tại quảng trường Thiên An Môn.

Cô Trương đã nói với họ: “Trước khi tôi ra nước ngoài, tôi từng sống ở Bắc Kinh, cách quảng trường Thiên An Môn tầm 40 phút đi xe bus. Chúng tôi thường đi tới đó, và tôi không hề nhìn thấy bất kỳ một nhân viên cảnh sát nào đi xung quanh và mang theo bình cứu hỏa hoặc tấm màn dập lửa nào cả. Tuy nhiên, trong chương trình “vụ tự thiêu” của CCTV, các bạn có thể thấy cảnh sát đã đến trong vòng một phút với bình chữa cháy để dập lửa trên người của Lưu Xuân Linh, và tấm mền dập lửa đã được sử dụng… đó có phải là một trò lừa bịp không?

“Cuộc đàn áp Pháp Luân Công của ĐCSTQ hoàn toàn là dựa vào những lời dối trá. Thật sốc khi chính phủ của một quốc gia lớn như vậy lại dùng một lời dối trá trắng trợn như thế để đánh lừa thế giới và bức hại các học viên Pháp Luân Công tốt bụng.” Các sinh viên đã tam thoái từng người một sau khi biết sự thật. Một số còn nói rằng họ muốn học Pháp Luân Công.

Một người được thả ra khỏi một trại lao động cưỡng bức trước đó đã thoái ngay lập tức không một chút do dự. Cô ấy nói với cô Trương rằng cô ấy đã chứng kiến ​​sự tà ác của ĐCSTQ trong trại lao động cưỡng bức, và cô cũng đã chứng kiến ​​lòng tốt và sự kiên định của các đệ tử Đại Pháp, những người giảng rõ sự thật cho mọi người, trong khi chính họ đang phải chịu sự ngược đãi dưới bàn tay của ĐCSTQ.

Người này cho biết cô ấy vẫn còn giữ tập tài liệu giảng rõ sự thật quý giá mà các học viên Đại Pháp đã cho cô khi cô ở trong trại lao động. Cô ấy nói với cô Trương rằng mặc dù đang phải sống một cuộc sống khó khăn vào thời điểm đó, nhưng cô đã không còn sống trong vô minh nữa, bởi vì cô đã biết được sự thật và đã lấy lại hy vọng. Cô cho biết cuộc sống của cô đã trở nên đầy ý nghĩa và cô ấy đã nói với tất cả mọi người cô gặp rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt.

Sau khi biết sự thật về Pháp Luân Công và thoái khỏi ĐCSTQ, một người đàn ông làm việc trong một mỏ than đã xin cô Trương gửi cho anh ấy một đĩa VCD giảng rõ sự thật để anh có thể giúp nhiều người hơn nữa biết được chân tướng.

Tại các khu vực nơi các nhà chức trách kịch liệt trả đũa những người dân tập hợp lại với nhau để bảo vệ quyền lợi của mình, người dân địa phương thường cảm thấy vô vọng và bất lực. Khi nhận được các cuộc gọi từ các trung tâm thoái ĐCSTQ toàn cầu, họ nhận ra rằng ĐCSTQ là nguyên nhân gốc rễ cho những đau khổ của họ. Họ bắt đầu thấy được hy vọng khi nhận ra sự tan rã của ĐCSTQ đang đến gần, và đã làm tam thoái.

Trong một vài trường hợp, một số người muốn là người đầu tiên làm tam thoái, sau đó sẽ đi nói cho nhiều người khác biết về nó.

Những thay đổi mang tính khích lệ

Gần đây, các tình nguyện viên “Thoái Đảng” đã nhận thấy những thay đổi mang tính khích lệ.

Trong những ngày đầu, ngay sau khi cửu bình được công bố, nhiều người không thể phân biệt giữa “Đảng” và “Trung Quốc”, và đã phản đối khi các tội ác của ĐCSTQ bị đưa ra ánh sáng.

Nhiều người đã từ chối lắng nghe sự thật, nghĩ rằng điều đó chẳng để làm gì cả, và họ đã cảm thấy bằng lòng miễn là bản thân họ không bị bức hại. Một số cảm thấy rằng họ không thể làm gì để giúp cải thiện tình hình khi họ nghe về cuộc đàn áp tàn bạo đối với Pháp Luân Công. Những người khác không tin vào “thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo”, và nói: “Nếu như trời sụp thì mọi người sẽ cùng chết.”

Nhưng khi mọi thứ trở nên cùng cực, họ thường quay lại và đi con đường khác. Những người dân Trung Quốc hiện đang ăn thực phẩm bị ô nhiễm, nước uống bị ô nhiễm, và hít thở bầu không khí bị ô nhiễm nghiêm trọng. Họ nhận ra rằng họ đã bị lừa dối bởi ĐCSTQ trong nhiều thập kỷ, và giờ đây, cuối cùng đã thức tỉnh trước thực tế.

Người ta không còn tin vào ĐCSTQ khi nó nói: “Bạn sẽ sống một cuộc sống tốt đẹp miễn là bạn có tiền.” Phẫn nộ trước những lời dối trá của chế độ cộng sản, nhiều người hiện đang tìm kiếm chân lý và ý nghĩa nhân sinh. Nhiều người lắng nghe các cuộc gọi điện thoại giảng rõ sự thật từ các học viên Pháp Luân Công, đã miễn cưỡng nhấc máy lên và đã hỏi thêm những thông tin chi tiết về Pháp Luân Công, và các bản sao của cuốn cửu bình.

Nhờ những nỗ lực không ngừng của các học viên Pháp Luân Công, những người làm sáng tỏ sự thật và phơi bày những lời dối trá của ĐCSTQ, ngày càng có nhiều người hơn nữa đã bắt đầu tìm kiếm ý nghĩa của cuộc sống. Họ cảm thấy đây là một cái gì đó về sự tồn tại vĩnh cửu, không giống như các lợi ích vật chất, những thứ sẽ nhanh chóng tan biến như mây khói.

Người dân đang háo hức muốn biết nhiều hơn nữa về Pháp Luân Công, vì họ đã nhận ra rằng các nguyên tắc và sự thật về cuộc đàn áp là có liên quan chặt chẽ đến cuộc sống của họ. Họ ngày càng tìm cách thoái Đảng, và chủ động nói cho những người khác biết về những gì họ đã được biết. Bằng cách đó, họ đã lựa chọn cho chính mình một tương lai tươi sáng.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2013/3/27/逾一亿三千万大陆民众三退自救-271426.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/3/31/138682.html

Đăng ngày 04-04-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share